
ông chi lễ mất rồi...... Ách......” Hắn nấc cục một cái, mới tiếp tục nói:
“Phải chết......”
“Đừng nói bậy, mau ngồi
xuống.” Nàng thẹn thùng đứng lên muốn đỡ hắn ngồi vào mép giường.
“Không được, chúng ta còn
phải uống chén rượu giao bôi, nghi lễ cuối cùng...... Không thể bỏ qua.” Hắn
ngưng thần nhìn chăm chú vào nàng cười nói: “Uống vào rồi đã là vợ chồng, biết
không?”
“Vâng.” Nàng cúi cổ
trắng, càng thẹn thùng, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, kéo nàng đi đến
trước bàn tròn giữa phòng, rót hai chén rượu đầy, sau đó cánh tay giao triền,
uống một nửa, trao đổi chén, lại đem chén còn thừa uống cạn.
“Hắc hắc, đã xong.” Hắn
cười, mắt cong cong, “Nhớ kỹ a, về sau phải gọi ta là tướng công.”
“Nga......”
“Nga cái gì nga, mau gọi
một tiếng cho tướng công nghe thử.” Hắn tựa vào thật sát.
“......” Nàng há mồm, rồi
lại ngậm miệng.
“Uy, sao lại học mấy con
cá hớp nước thế?” Hắn không vừa ý.
Vậy mà hắn cũng nghĩ ra!
Nguyễn Chân Chân bị trêu cười ra tiếng.
“Ai nha, nương tử nhà ta
khi cười rộ lên thật đẹp mắt.” Hắn sợ hãi than, biểu cảm đặc biệt khoa trương.
Nàng trừng mắt nhìn hắn
liếc mắt một cái, thu lại nụ cười: “Ta hỏi một câu được không?”
“Được!” Hắn cười ha hả :
“Có phải muốn hỏi ta vì sao lại long trọng cưới nàng như vậy hay không?”
“Đúng vậy, không phải ta
đã sớm đáp ứng...... Làm thiếpcho ngươi sao?
Vì sao......” Nàng chần chờ hỏi: “Còn muốn làm thành thế này?” Cưới một người
thiếp thôi, có cần gióng trống khua chiêngnhư vậy sao?
“Ngốc! Thế mà cũng không
hiểu?” Hắn dùngtay búng vào trán nàng.
“Vậy chàng nói đi.”Hắn
luôn mắng nàng ngốc, Nguyễn Chân Chân đã quen mất rồi, cũng không tức giận mà
là đuổi theo hỏi.
“Bởi vì không làm thành
thế này, sẽ không thu được tiền biếu nha!” Hắn dang tay ra, ra vẻ như đương
nhiên.
“Chỉ như vậy?”Nàng trừng
lớn mắt, vì tiền biếu mới cưới nàng?Lý do này có phải quá nhỏ béhay không?
“Nếu không thì sao?” Hắn
hỏi lại nàng: “Nàng cảm thấy ta vì sao nhỉ?”
Đúng vậy, nàng cảm thấy
thế nào?Chẳng lẽ hắn cưới nàng là vì thích nàng yêu nàng?Hay là bởi vì nàng có
bối cảnh có hậu đài?
Nàng ởtrong Hầu phủ xemhư
tình giả ý nhiều rồi, nhưng nói ngược lại, có người đối với ngươi hư tình giả
ý,đó cũng phải do ngươi có giá
trị đổi lấy gì đó. Mà nàng cái gì đều không có, cho dù chết, cũng là một cô hồn
dã quỷ, hiện thời hắn cũng đã cưới nàng, nàng còn kỳ vọng hắn như thế nào?
Nghĩ đến đây, tân nương
tử giống như bong bóng xì hết hơi, ở mặt ngoài trấn định tự nhiên, nhưng đáy
mắt không còn cóthần tháinhưvừa rồi.
“Kêu tướng côngnhanh chút
nào, ta muốn nghe!” Một đôi tay bắt đầu có ý đồ xấu , sờ sờ nơi này, xoa xoa
nơi đó, đối với đường congtoàn thân cao thấp của nàngcó chút ý tứ “Yêu thích
không buông tay”.
“Dạ, tướng công.”Nàng
nhận mệnh khẽ gọi một tiếng.
“Ngoan như vậy?” Nguyên
Dắng hồ nghi ngẩng đầu, taycũng không ngừng đem nàng ôm lên giường, “Tức giận?”
“Không có.”Nàng đờ đẫn
trả lời.
“Thực sự không có?”Hắn
mới không tin, trong mắt có bí hiểm, cũng có bởi vì thân thể hoàn mỹ của nàng
dẫn phát dục vọng cháy lên ngọn lửa.
“Thưa, tướng công, ta
không tức giận.”Nàng không tức giận, chỉ là tâm như tro tàn.
Vốn dĩ không nên thích,
vốn dĩsẽ không nên tham lam vui thíchnhất thời, hiện thời nàng có thể trách ai?
“Đừng như vậy mà, cùng
lắm thì ta đem tiền biếu chiacho nàng một nửa, người một nhà không nên xa cách
như vậy?” Hắn nằm ở trên người nàng, lấy cánh tay phải chống đỡlựctoàn thân,
ung dung nhìnnàngchằm chằm, đột nhiên nhướng mày cười: “À, đem tay trái cho ta.”
Nàng trầm mặc giơ lên
cánh taymảnh khảnh, xem hắn đem một cái vòng tay bằng vàng vào cổ tay nàng.
Đó là một cái vòng bằng
vàng ròngnặng trịch, có chút giốngtrang sứccô nương gia mang, lại có vẻ không
phảibình thườngnhư vậy, bên ngoài của chiếc vòng được dùng đao khắc chạm một
con phi longgiương nanh múa vuốt, đang hô mưa gọi gió, rất trông rất sống động,
ngoài long nhãn là hai viên mã não đen, thân rồng toàn bộ được khảm bằng Huyết
Hồng Ngọc, mà trên những viên ngọc đó có khắc những văn tự kì lạ, chiếc vòng
bằng vàng này nhìn có vẻ rất cổcàng có vẻ thần bí mà cao quý.
“Mang vào đi, đừng bao
giờ cởi ra.”Hắn dặn dò.
“Đây là...... Ngươi thu
tiền biếu?” Nàng có chút không thể tin được, trong Ô Long Trấn có ai có bút
tích lớn như vậy, tặng lễ quý trọng như vậy?
“Hắc hắc, về sau nàng sẽ
biết! Nhớ kỹ, mang cái này, cả đời này nàng chính là người của ta.” Hắn cười
vui vẻ nghiêng người qua, “Đêm động phòng hoa chúc, một khắc xuân tiêu đáng giá
ngàn vàng, có chuyện gì ngày mai hãy nói, bằng không lời này cũng quá quý đó!”
Tiếp theo, hắn không bao
giờ cho nàng nói những lời vô nghĩa “Tuyệt đối quý đòi mạng” , cúi đầu, động
tác nhanh chóng che kín đôi môi đỏ mọng thơm ngát động lòng người, tấn công
mạnh mẽ, đưa lưỡi tách hàm răng trắng của nàng ra, cuối cùng quấn quanh giao
triền chiếc lưỡi đinh hương trắng mịn thơm ngọt.
Mai tóc đen dài quấn quýt
nới ngón tay của hắn, suôn mềm trơn bóng kì lạ làm hắn không nhịn được buông
tiếng thở dài, càng thêm k