Duck hunt
Búp Bê Bắc Kinh

Búp Bê Bắc Kinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322600

Bình chọn: 7.00/10/260 lượt.

trên đường về nhà, G và tôi nói tất tật mọi chuyện trên trời dưới bể.

Chúng tôi thì luôn luôn như vậy; chúng tôi tuôn ra bất cứ thứ gì lạc vào trong đầu.

Chúng tôi dừng lại khi đến chỗ Trung tâm Mua bán Tràng An, vì từ đó chúng tôi phải về hai hướng khác nhau. Cậu đông, tôi tây.

“Muốn ngồi một lúc không?” G hỏi.

“Có.” Chúng tôi dắt xe đạp đến đoạn phân cách giữa đường và ngồi xuống một cái ghế dài.

“Hôm nay nhiều sao quá.”

“Ờ…”

“Cậu đang nghĩ gì vậy?”

“Tớ đang nghĩ đ.mẹ sẽ tuyệt thế nào nếu một bữa nào đó làm một show ở Câu lạc bộ Gào Thét.”

“Cứ sống như thế, cậu sẽ đến được đó.”

“Còn bây giờ thì nghĩ gì?” tôi lại hỏi khi tôi cầm tay cậu trong tay tôi và giữ nó một cách dịu dàng.

“Tớ…” Cậu đang định nói gì đó, nhưng lại thôi. Cậu hôn tôi rất nhẹ. Thật

tuyệt diệu. Sau đó chúng tôi nói chuyện một cách phấn khích, và không hề về nhà cho tới ba bốn giờ sáng, khi bầu trời đã bắt đầu sáng lên.

“Gọi cho tớ khi cậu về tới nhà.”

“Ok,” tôi nói và khẽ cười. Rồi tôi đạp về nhà nhanh hết mức có thể được.

Chúng tôi lén vào trong phòng cậu. Tim tôi đập thình thịch. Thoạt tiên chúng

tôi chúi đầu vào máy tính rồi vào một phòng tán gẫu, nơi chúng tôi nói

những thứ đại loại như, “Làm thế nào mà mọi người ở đây lại khờ quá

vậy?” Rồi G chơi guitar một lúc, cho đến khi cậu nhìn khắp người tôi và

nói, “Chúng mình đi tắm thôi.”

“Tắm…cùng…với nhau?”

“Sao lại không?” cậu nói. Chúng tôi nhón chân đi vào trong nhà tắm. Đứng

lưng sát vào lưng, nhưng khi chúng tôi quay lại, chúng tôi không dám

nhìn vào bất cứ gì khác ngoài mặt nhau. Nước phun lúc mạnh lúc yếu. G

nói với tôi rằng các khu nhà một tầng lúc nào cũng vậy. Sau khi chúng

tôi tắm rửa một lúc, cậu dịu dàng nói, “tớ sẽ xoa dầu tắm lên cho cậu.”

Run rẩy bởi một khích động tôi chưa từng cảm thấy, tôi quay lại và nhìn

chằm chằm vào cơ thể gày gò, trẻ con của cậu, và chúng tôi quàng tay ôm

cứng lấy nhau.

Khi đã ở trên giường, chúng tôi vừa thì thầm vừa giở xem truyện tranh hài.

Tôi bật đĩa CD The Cure, một thứ rất hợp trong một đêm đầy những thứ

tuyệt diệu, với khung cảnh – nhạc ấm áp, khiến mọi thứ đều hoàn hảo.

Chúng tôi lại nằm một cách nhẹ nhàng và cầm tay. Cậu hôn tôi nhẹ nhàng, lên mắt, lên môi.

“Tớ muốn…tớ muốn cậu…”

“Hừm? Cậu nói gì?... Được thôi,” tôi nói một cách ngẫu nhiên.

“Tớ, tớ muốn cậu, cậu là của tớ, của riêng tớ.” Cậu nói vẻ rất chắc chắn.

Của riêng cậu? Tôi không bao giờ nghĩ mình “thuộc về” một ai đó, bất kỳ ai.

Vậy nên tôi nói với cậu tôi cảm thấy tất cả chuyện đó như thế nào, cũng lắp ba lắp bắp mãi tôi mới nói được. Cậu thở dài nhưng không nói gì. Cậu

chỉ ôm tôi thật chặt.

Đến lúc đó đã gần hai giờ sáng. Chúng tôi để đồng hồ báo thức vào 4 giờ 30

để có thể ra ngoài được trước khi gia đình G thức dậy.

Suốt mấy giờ trước khi trời sáng, cậu im lặng vuốt ve thân thể trẻ trung của tôi: lưng, cái mặt ngây thơ, mái tóc xanh, chân. Giả vờ vẫn còn đang

ngủ, tôi nằm yên không hề cử động. Hạnh phúc tuyệt đối. Khi chúng tôi

chuồn ra, Bắc Kinh buổi sớm, được phủ trong một lớp mù mỏng, vẫn còn

đang ngủ.

I’m practicing love

learning to hold

but too young to know

everything goes

The name of the game is annihilation

some life end to begin

Love always ages

forever is just now.

- Cavesluts -

Lần thứ ba khi chúng tôi cùng nhau về chỗ cậu, bố mẹ cậu đã tóm được.

Trưa thứ Bảy, G bảo tôi đến nhà cậu để cùng tập đàn. Bố mẹ cậu đều có nhà.

Mái tóc xanh của tôi đã làm họ sốc, và họ hỏi tôi rằng bố mẹ tôi cảm

thấy thế nào. Tôi nói với họ tôi thích tóc tôi màu như thế. Dương hải

Đào, bố G, nói ông ta cũng là một fan mê âm nhạc, nhưng chỉ thích nhạc

phổ thông. Từ Quyên, mẹ G, nói thích nhạc cổ điển hơn. Điều đầu tiên bà

làm mỗi buổi sáng là luyện giọng. Theo G, chính sở thích cùng say mê âm

nhạc đã khiến họ chung sống với nhau sau khi li dị vợ, chồng cũ. Sau

buổi luyện tập đó, chúng tôi cùng đi, và Từ Quyên đứng ở cửa nhà nhìn

chúng tôi đi. Cái nhìn của bà ta dán chặt vào mặt tôi như keo dính,

khiến tôi cảm thấy rờn rợn, u ám. Bà ta kết hợp được cả sự sắc sảo và

hẹp hòi của đại đa số những phụ nữ lớn lên từ những khu chung cư kiểu

cũ. Ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã không thích bà ta.

Đã từng có một thành ngữ rằng, Khi anh cảm thấy có gì không ổn, thì lúc đó đã quá muộn. Đó là những gì tôi cảm thấy lúc ấy. Tôi dự cảm rằng sẽ đến một ngày tôi và bà ta sẽ xung đột.

Vào một buổi chiều, chúng tôi tìm cách lẻn ra ngoài. G đã kiểm tra rất

nhiều lần, nhưng đều quay lại nói với tôi rằng mẹ cậu vẫn ngồi ở cửa ra

vào. Chúng tôi không biết phải làm gì. Chúng tôi thậm chí đã nghĩ đến

chuyện trèo qua cửa sổ ra ngoài. Từng phút một trôi qua và chúng tôi bắt đầu lo lắng.

“G, đi mua một tờ báo và một ít bánh bao cho mẹ,” mẹ cậu ta gọi to từ phòng khách.

Tôi chộp lấy tay cậu lo ngại. “Nếu bà ấy vào đây khi cậu ra ngoài thì sao?”

“Nếu bà ấy vào, cầm lấy guitar của tớ và đả luôn.” G cười để làm tôi bớt lo, nhưng không ăn thua. Tôi vẫn sợ đến vãi linh hồn.

“Cậu không nghĩ là bà ấy bảo cậu đ