
i đến
điềm tĩnh, nói thật ra, người phụ nữ này quả thật đủ xinh đẹp, mắt to,
da trắng nõn, quan trọng nhất là vóc người của cô, vô cùng hợp khẩu vị
hắn, nhưng đối với loại phụ nữ không nên đụng vào này, hắn từ trước đến
giờ vẫn kính mà không gần.
“Mẹ Trương, thiếu gia trở lại, mau mang món ăn lên!” An Ôn thấy con trai về nhà, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Trên bàn cơm, Lâm Khải cơ hồ không có nói gì, hỏi cái gì liền đáp cái nấy. Trong thế giới của hắn, thay vì tìm hiểu phụ nữ bằng cách nói
chuyện, không bằng nghiên cứu thân thể phụ nữ còn thoải mái hơn.
Thiệu Mỹ Như muốn khiến An Ôn vui vẻ, tận lực biểu hiện có trí thức,
hiểu lễ nghĩa, ôn lương nhàn thục ở trước mặt bà, che giấu tính tình đại tiểu thư của cô đến sít sao, quan trọng hơn, che kín toàn bộ bản tính
“ham chơi” của cô. Bởi vì dì Tần nói với cô, nếu muốn gả vào nhà họ Lâm, nhất định đầu tiên phải khiến An Ôn vui vẻ, mà An Ôn là một người mẹ
rất nghiêm khắc với con dâu, không phải là danh gia vọng tộc tuyệt đối
vào không được cửa nhà họ Lâm. Phụ nữ có cuộc sống riêng hỗn loạn muốn
vào cửa nhà họ Lâm? Trừ phi An Ôn chết.
“Mỹ Như, ăn món này, đây là sở trường của mẹ Trương, con nếm thử một chút!” An Ôn gắp thức ăn vào trong chén của cô.
“Cám ơn dì, món ăn ở đây cũng thật ngon, rất hợp khẩu vị của con.” Cô ngọt ngào mà khéo léo đáp trả.
“Thích ăn về sau thường đến.”
“Thật có thể ạ?”
“Dĩ nhiên, đứa bé này!” An Ôn cười yếu ớt.
Thiệu Mỹ Như nhìn bà, cảm thấy bà tựa như một người mẹ hiền, so với
dì Tần miêu tả hoàn toàn là hai người khác nhau, cô âm thầm suy đoán.
“Cám ơn dì!” Vừa lúc đó, Thiệu Mỹ Như lại hỏi: “Chú nhất định bận rộn nhiều việc đi, hôm nào lúc chú ở nhà, con nhất định sẽ tới bái phỏng.”
Khóe miệng An Ôn giật giật, vẫn duy trì tươi cười trên môi, nhưng mặt lại rõ ràng tối xuống, cái nhà này, đã không có Lâm Tuấn Thiên, mà bà
chẳng qua là làm bộ nói: “Có thể, chờ cha Khải nhi có thời gian, nhất
định sẽ mời con tới chơi.”
Lâm Khải nhìn mẹ, nụ cười nguỵ trang kia, biểu diễn cho người ngoài
nhìn vĩnh viễn đều là người phụ nữ ưu nhã mà hạnh phúc, chỉ có chính hắn biết, mẹ thật cô đơn và tịch mịch, cho dù là đại diện nắm giữ quyền
kinh doanh của ba cửa hàng xa xỉ phẩm ở Bắc Kinh, tham gia đủ các loại
Party, nhưng bà vẫn tịch mịch. Đây cũng là một trong những nguyên nhân
quan trọng nhất khiến hắn trở về nước, bởi vì hắn quyết định phải làm
một chút gì đó cho cái nhà này.
Không phải không thừa nhận, Thiệu Mỹ Như rất biết khiến An Ôn vui,
Lâm Khải nghe tối hôm nay mẹ cười to nhiều lần, nhưng trong lòng hắn đối với người phụ nữ này vẫn như cũ cảm giác thiếu mất một chút gì đó.
Cho đến khi đã trễ, An Ôn mới an bài Lâm Khải đưa Thiệu Mỹ Như trở về Ở bên trong xe hết sức an tĩnh.
Lâm Khải chẳng qua là lặng lẽ lái xe, một câu cũng không nói, Thiệu
Mỹ Như ngồi ghế cạnh tài xế, nhìn gò má cương nghị mà tuấn mỹ kia, trong lòng lay động một hồi, cô đột nhiên thay đổi chủ ý, bất kể là lấy chồng hay là vào nhà họ Lâm, người đàn ông này cô nhất định phải bắt lại.
Xe đi ở trên đường, thời gian mặc dù có chút trễ, nhưng giao thông vẫn có chút kẹt.
Lâm Khải phiền muộn tựa đầu hướng ra ngoài, nhìn bóng đêm mịt mờ.
Thiệu Mỹ Như nhấp miệng một cái, tay nhẹ nhàng để lên người Lâm Khải, cô lớn mật di chuyển tay đi lên dọc theo chân của hắn.
Tay Lâm Khải đột nhiên đè lên tay cô, quay đầu chống lại một đôi mắt
quyến rũ mà tràn đầy sự dụ hoặc, cùng Thiệu Mỹ Như hắn gặp lúc trước là
hai người khác nhau.
“Khải, anh còn sợ hơn em sao?” Thanh âm cô thật thấp, nhàn nhạt mị thái.
“Tôi sợ không chơi cùng cô được, bởi vì tôi chưa bao giờ cho người
khác cam kết, càng sẽ không cho các cô hôn nhân, chơi xong rồi liền tan
thôi.” Khóe miệng của hắn cong lên một tia lạnh lùng và tà mị.
“Phụ nữ thích chơi đều không thích cam kết, cũng không thích hôn
nhân.” Tay của cô nhẹ nhàng quẩy người một cái, dùng sức ngắt hai cái.
“Cho nên, tôi sẽ không chơi với phụ nữ như cô.” Hắn trực tiếp cự tuyệt cô, còn mang theo một tia thử dò xét.
“Tại sao? Em không đủ xinh đẹp hay là vóc người chưa đủ tốt?”
Lúc này, Lâm Khải tiếp tục lái xe, ánh mắt nhìn về phía trước, lạnh lùng trả lời: “Bởi vì cô muốn gả vào nhà họ Lâm.”
“Ha ha…” Mắt đẹp của Thiệu Mỹ Như chuyển một cái, đột nhiên nở nụ
cười: “Anh đủ trực tiếp, em thích. Bất quá nói thật, em đền nhà các
người, hoàn toàn là bởi vì trong nhà em muốn gả em vào nhà các người,
nhưng tự em cũng không muốn. Bởi vì em còn chưa có chơi đủ, em chỉ mới
vừa vặn tốt nghiệp, đối với em mà nói, kết hôn mất đi rất nhiều trò đặc
sắc nha.”
“Vậy tài nghệ diễn trò của cô không tệ, rất giống phụ nữ an phận.”
“Em thích chơi, giả bộ thiếu nữ thanh thuần để khiến mẹ anh vui, bất
quá em cảm thấy khiến phụ nữ vui mệt chết đi, em thích khiến đàn ông vui hơn.” Tay của cô lại một lần nữa lớn mật bò qua, lần này, Lâm Khải
chẳng qua là quay đầu nhàn nhạt nhìn cô một cái, cũng không nói gì.
Xe rất nhanh liền lái vào khu biệt thự, xe trên đường cũng rất ít.
Thiệu Mỹ Như biết, người đàn ông này đã ngầm cho phép, mà hấp dẫn của cô