Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329180

Bình chọn: 7.5.00/10/918 lượt.

ồi… anh cũng xong rồi…”

“Tô Tiểu Mễ, em tỉnh lại cho tôi! Đừng nổi điên nữa!” Hắn dùng lực lắc thân thể của cô.

“Anh đừng đụng vào tôi!” Tô Tiểu Mễ đột nhiên vô cùng tỉnh táo, dùng sức tránh khỏi cánh tay của hắn.

“Đừng nghĩ có chút rượu vào, em liền quên mình là ai!” Hắn không thể hiểu nổi người phụ nữ này tại sao có lúc lại có thể cứng rắn như sắt thép, uốn éo thế nào cũng không thể uốn tới.

“Không cần anh nhắc nhở, tôi biết mình là ai! Tôi tên là Tô Tiểu Mễ, là tình nhân của Lâm Khải anh, chúng ta ký hiệp ước tình nhân 36 điều, điều thứ nhất, tôi không thể từ chức; điều thứ hai, tôi không thể kết hôn; điều thứ ba…” Cô giống như đang xác nhận những thứ phép tắc này, vừa nói vừa cười.

Lâm Khải tựa vào một bên nhìn cô đang độc thoại có chút thất thường.

“Anh xem, tôi rất rõ ràng thân phận của mình, nhưng còn anh?”Tô Tiểu Mễ vung tay lên chỉ thẳng vào hắn.

“Em là tình nhân của tôi.”Thanh âm của hắn lạnh như vậy, đâm bị thương lòng của cô.

“Ha ha…” Tô Tiểu Mễ ngẩng đầu lớn tiếng cười, đột nhiên lại khó chịu, thậm chí có chút cầu khẩn nhìn hắn “Lâm Khải, chúng ta đổi phương thức đi, tôi làm công cả đời cho anh ở Dung Khoa có được không? Chúng ta không cần làm tình nhân nữa, anh cũng không cần quản xem tôi yêu ai, kết hôn với ai nữa, có được hay không?”

“Không thể!” Lâm Khải cơ hồ là không có bất kỳ suy tính gì liền bật thốt lên.

“Tại sao không thể? Anh có thể đính hôn, anh có thể ôm ấp vị hôn thê xinh đẹp, vậy tôi thì sao đây? Tôi nhìn một màn này giống như bị đao cắt một dạng, loại này cảm thụ rất thống khổ, anh có biết không!!!!” Lời của Tô Tiểu Mễ đã không nghe theo khống chế của cô, rượu cồn xung động, cô thật đã quên những lời này không thể để cho người thứ hai biết.

“Tôi không chỉ có thể đính hôn, tôi còn có thể kết hôn, nhưng là em không thể, bởi vì em là do tôi bỏ tiền mua được.” Lâm Khải vừa nghe cô muốn phản bội mình, hắn hận không thể bóp chết cô.

“Anh vô sỉ, anh khốn kiếp!” Cô bức tóc của mình, lớn tiếng hướng về phía hắn rống.

“Tô Tiểu Mễ, em đừng vượt quá giới hạn, nhẫn nại của tôi chỉ có hạn!” Lâm Khải cầm lấy tay cô, không muốn để cho cô tự làm khổ mình nữa.

“Giới hạn?… Cái gì gọi là giới hạn? Tôi hiện tại nói cho anh biết, tôi đã đến cực hạn, nhiệm vụ tình nhân này tôi kham không nổi nữa, bởi vì đã vượt giới hạn chịu đựng của tôi rồi…!!!” Tô Tiểu Mễ nhìn đôi mắt thâm thúy của hắn, một ánh mắt làm cho cô đánh mất chính mình, lời của cô không kìm hãm được bật thốt lên: “Tôi thích anh!”

Một câu nói này, giống như sét đánh ngang tai, chợt đập ầm ầm vào vào trong đầu của hắn.

Thấy hắn kinh hãi, Tô Tiểu Mễ có chút tự giễu nói: “Tôi có phải hay không là rất không có tiền đồ? Anh bây giờ nhất định ở trong lòng cười đến rất thoải mái đi, tôi chỉ là anh tốn tiền mua được, chẳng qua là công cụ làm ấm giường của anh, tôi lấy tư cách gì mà có thể nói thích anh chứ. Nói ra chính là bị coi thường, tôi thừa nhận, tôi đáng bị coi thường rồi, cái trò chơi này, tôi nhận thua, nhưng là hiện tại, tôi cầu xin anh, van cầu anh bỏ qua cho tôi đi, có được không?”

Lâm Khải nhìn cô, hắn không có nghĩ đến Tô Tiểu Mễ cư nhiên sẽ nói như vậy, ngay cả hắn cũng không dám suy nghĩ, khi bọn hắn chung đụng, hắn chỉ muốn đoạt lấy cô, không chịu được khi có người đàn ông khác đối với cô có một chút ý tưởng, hắn cũng không muốn cô đối với tên đàn ông nào khác trừ hắn ra có bất kỳ sự quan tâm nào.

Nhưng là, hắn tự nói với mình, hắn phải chăng chỉ là ham muốn giữ lấy quá mạnh mẽ, người hắn yêu chỉ có thể là Tĩnh Thi, bởi vì chỉ có Tĩnh Thi mới có thể làm cho hắn tìm được cảm giác khi ở bên Tĩnh Dạ. Trên cái thế giới này, trừ Tĩnh Thi ra, không còn ai có thể làm được giống như vậy, hắn cố chấp cho là như vậy. Tô Tiểu Mễ nhìn người đàn ông trước mắt, đầu cô đau như muốn nứt ra, tâm thấp đến đáy cốc, cuối cùng, hắn đối với cô, đơn giản vẫn chỉ là một công cụ phát tiết!

Thế nhưng hắn lại lẳng lặng nhìn cô, một câu cũng không nói, loại cảm giác này để cho cô hoàn toàn tuyệt vọng, giờ phút này, cô cảm giác quả thật mình chính là một đứa ngốc.

Tô Tiểu Mễ đẩy ra thân thể của hắn, lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.

Lâm Khải đỡ cô, cô lần nữa hất tay của hắn ra, tiếp tục đi về phía trước, cô không muốn đối mặt hắn nữa, cô không muốn ở trước mặt hắn mất mặt như thế…

“Em muốn đi đâu?”Tay của hắn duỗi một cái, lôi kéo cánh tay của cô

“Tôi không cần anh quan tâm, anh đi đi!”Tô Tiểu Mễ lớn tiếng trở lại “Đừng quên hôm nay là ngày đính hôn của anh, vị hôn thê của anh còn đang chờ anh về đó!”

Cô vừa tự giễu vừa cười khúc khích

“Em náo đủ chưa?” Lâm Khải giọng nói nghiêm trang, ánh mắt quấn lấy cô, dùng sức đem thân thể của cô lại gần hơn.

“Ừ, tôi sẽ nghe lời, tôi cũng không làm khó anh nữa, mới vừa rồi tôi đều là nói đùa thôi, ha ha…” Tô Tiểu Mễ che miệng, nhẹ nhàng nói xong, có chút si ngốc nhìn hắn.

Tay của cô không kìm hãm được vươn ra, sờ lấy khuôn mặt cương nghị anh tuấn làm cô mê luyến, ngón tay của cô nhẹ nhàng xoa trên mặt hắn.

Thân thể Lâm Khải giống như đột nhiên bị kích thích, tay gắt gao ôm hô


XtGem Forum catalog