XtGem Forum catalog
Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329205

Bình chọn: 7.00/10/920 lượt.

àn nhảy, Tô Tiểu Mễ nhìn thân ảnh hai người cầm chén rượu giơ hướng trời cao: “Bái bai! Bái bai!”

Nhắm hai mắt, rượu từ từ thấm vào tràng vị, thân thể của cô không nhịn được nghiêng ngả, Hiên thiếu gia tiến lên đỡ cô.

“Tiểu Mễ, chúng ta chơi chơi đoán số đi, ai thua người đó Uống… uố…ng!”

“Được! Đoán liền đoán, ai sợ ai!” Tô Tiểu Mễ cười lớn nói.

Hai người hưng phấn vươn tay không ngừng gào thét, Hiên thiếu gia thua rất thảm, dĩ nhiên, Tô Tiểu Mễ cũng bị rót xuống rất nhiều.

Trong sàn nhảy bọn họ song túc song phi (như hình với bóng), giống như hai con bướm nhẹ nhàng nhảy múa, Tiểu Mễ nhìn thấy, cô hoa cả mắt, không kìm hãm được hâm mộ lại khổ sở, thế nhưng trong tâm cô lại nổi lên hi vọng xa vời, nếu như…chỉ là nếu như thôi, người bên cạnh Lâm Khải kia chính là mình…có lẽ là tốt biết bao.

Cô chỉ là mím môi cười hạ xuống, cầm chai rượu lên rót vào ly, đầu óc của cô cũng dần dần bắt đầu hỗn loạn, lại nhìn xuống Hiên thiếu gia trước mắt đã ngã xuống, không nghĩ tới tửu lượng của hắn thật k

hông ngờ lại thấp như vậy.

Trong tất cả suy nghĩ hỗn loạn đều có bóng dáng Lâm Khải, cô không biết mình lại vùi lấp quá sâu, nếu như không phải chính mắt mình thấy người đàn ông này đã thuộc về một người phụ nữ khác, cô có thể cũng sẽ không ý thức được mình yêu hắn, nghĩ đến điều này, Tô Tiểu Mễ cảm thấy trong lòng thật khó chịu.

Cô mơ hồ đứng lên, lại cảm giác đau đầu nhức óc, đi một bước, lại toát ra ba bóng người, thân thể thoáng một cái liền nghe được có đồ ngã xuống, cô cảm giác được toàn trường ánh mắt cũng tụ tập đến phía bên cô, vì vậy, cô đi được gấp hơn, đồ vật rớt xuống ngược lại càng nhiều.

Tiềm thức, cô lại biết, cô không chỉ có mất mặt, còn gây họa…Từ từ, thân thể của cô cũng dần dần không ngừng… chân không còn có thể khống chế ngã xuống, thân thể cũng té xuống.

Cô ngủ mê man, cảm giác được có người ẵm cô lên, vứt cô lên xe, gò má người trên xe kia cũng không phải là người đàn ông cô muốn.

Cô mặc dù say, nhưng ý thức coi như thanh tĩnh, chắc có lẽ cô không phải là ngốc bình thường, đã uống rượu mua say lại còn thất thố trong bữa tiệc đính hôn của hắn, món nợ này hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!

Khi xe ngừng lại, có người ôm lấy thân thể của cô, mùi hương rất quen thuộc, bả vai cũng rất ấm áp, cô tham luyến tựa đầu vào trước ngực người kia không muốn rời.

Nhìn Tô Tiểu Mễ say khướt ở trong lòng, Lâm Khải chỉ cảm thấy cả người như bị cô tựa vào.

Hắn mượn lý do đưa Hiên thiếu gia rời đi, bỏ xuống vị hôn thê, hắn cảm giác mình điên rồi, nhưng là hắn quả thật đã làm như vậy. Hắn muốn chỉnh cô, muốn hỏi rõ ràng cô nổi điên cái gì, uống nhiều rượu như vậy lại còn nói hươu nói vượn cái gì với hắn.

Thân thể Tô Tiểu Mễ bị để xuống, cô cảm thấy dạ dày sôi trào, mở mắt ra liền hướng nhà cầu chạy đi, nôn hết ra… Lâm Khải đứng ở một bên, lông mày nhíu càng chặt hơn.

Đợi cô nôn xong, hắn lại đưa ra khăn giấy, đem khóe miệng của cô lau sạch sẽ.

“Là anh sao?” Tô Tiểu Mễ nhìn ra khuôn mặt quen thuộc, cô có chút không tin người đàn ông trước mắt lại là Lâm Khải.

“Em cho rằng sẽ là ai?” Nghĩ đến cô tối nay cùng Hiên thiếu gia kia kề vai sát cánh, hắn liền tức tối trong lòng.

“Nhưng anh không phải là đính hôn sao? Anh không bồi kiều thê còn ở đây làm gì?”Tô Tiểu Mễ có chút ngu ngơ, cô cho là mình vẫn còn ở trong mộng, cô cười khúc khích vỗ mặt của hắn: “Tôi không phải là đang nằm mơ?”

“Tô Tiểu Mễ, em có chừng mực lại cho tôi.” Tay của hắn bắt được tay của cô, người này lại dám vỗ mặt hắn, càng lúc vỗ càng mạnh.

“Tôi không dừng, tôi hiện tại liền muốn đánh anh, tôi muốn đánh… đánh anh cái tên khốn kiếp này… khốn kiếp…” Tô Tiểu Mễ đột nhiên rống to, hai tay cũng cùng lúc dùng sức đánh hắn.

Lâm Khải đứng ở đó, toàn thân đột nhiên nhũn ra, một chút khí lực cũng không có.

“Lâm Khải, anh khốn kiếp, anh khốn kiếp… Tôi hận anh…anh cút đi cho tôi a… Cút ra khỏi tầm mắt của tôi đi, tôi không muốn gặp lại anh, không muốn gặp lại anh nữa đâu…!!!” Cô dùng sức đánh hắn, nước mắt lại không kìm hãm được ào ào chảy, hắn tại sao còn tới trêu chọc cô, cô đã rất cố gắng, rất nỗ lực khống chế mình không thèm nghĩ đến hắn nữa, cô không muốn đi phá bọn họ mà!!!!

“Tô Tiểu Mễ…Em dừng tay…Dừng tay…” Đột nhiên, hắn dùng lực hết sức ôm chặt cô ở trong lòng mình, giờ phút này, hắn chỉ muốn như vậy, hắn liền muốn ôm cô, muốn cho cô biết cô hiện đang dựa vào lòng hắn, cô thương tâm khổ sở, hắn cũng sẽ ở bên cạnh cô, phụng bồi cô, ôm cô.

Tô Tiểu Mễ thân thể mềm nhũn ở trong lòng hắn, khóc đến càng ngày càng thảm.

Lâm Khải ôm cô càng chặt hơn, còn không ngừng an ủi cô “Đừng khóc… Anh ở đây… Là anh không tốt… ngoan nào… đừng khóc nữa… có được không…?”

Từ trước tới nay, đây là lần đầu tiên hắn an ủi một người khác phái, thân thể hắn tự động co quắp lại, lời nói lại càng thêm cứng ngắc.

Đột nhiên, Tô Tiểu Mễ dùng sức kéo áo hắn, một hớp cắn xuống, hung hăng không buông ra.

“A…” Lâm Khải đau đến hét to, người phụ nữ này tối nay là điên rồi sao?

Tô Tiểu Mễ cảm giác được trong miệng mùi máu tươi, cười to lui ra.

“Lâm Khải, tôi xong r