Old school Swatch Watches
Bóng Sói Hú

Bóng Sói Hú

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326851

Bình chọn: 8.00/10/685 lượt.

ng hợp lý rồi, mọi chuyện trên đời vốn không có gì là tuyệt đối, nếu bạn đã không còn sự lựa chọn nào khác, thì có gì cần oán thán. Khi Ninh Trọng Phảng chuẩn bị ký lên văn kiện.

“Để tôi vào trong!” Tiếng ồn ào từ ngoài cửa truyền vào.

“Tiểu thư, tiểu thư”

Ba một tiếng, có người đi vào cửa! Tôi vừa quay người, đập ngay vào mắt là hình ảnh đôi mắt đỏ bừng, cô gái xinh đẹp lung linh.

“Ôn Nhu.” Ninh Trọng Phảng đứng lên, “Còn ra thể thống gì nữa, Tiểu Đỗ, đưa tiểu thư ra ngoài.”

“Tôi không đi, vì sao lại phải bán đồ cưới của mẹ, đó là thứ duy nhất mà mẹ để lại cho chúng ta!”

“Trẻ con thì biết cái gì, còn không đưa tiểu thư ra ngoài!” Sắc mặt Ninh Trọng Phảng trở nên xanh mét! Cô gái bốc đồng né tránh, đi thẳng tới trước mặt tôi, “Dùng 3500 vạn mua miếng đất 15 mẫu, các người đúng là gian thương chuyên ăn sống nuốt tươi, Phí gia cùng Trữ gia có nhiều năm quan hệ tình cảm như vậy mà các người cũng ra tay được sao, các người là kẻ nhân cháy nhà mà đi hôi của!” Thật sự là cô gái được chiều chuộng chưa từng nhìn qua nhân gian khói lửa, đàm phán là phải che đi ngược điểm của bản thân, cô ta thì ngược lại, đem hoàn cảnh túng quẫn của Ninh thị phơi bày rõ ràng dưới ánh sáng.

“Đi ra ngoài!” Ninh Trọng Phảng tức giận tới mức toàn thân kịch liệt run rẩy.

“Ba, con có thể không lấy chồng, con có thể cùng ba gây dựng lại tất cả, ba, người đừng bán đồ cưới của mẹ, ba!” Cô gái bị thư ký kéo ra ngoài, giọng nói lanh lảnh tới điếc tai vẫn truyền từ bên ngoài vào!

Ninh Trọng Phảng đặt bút lên văn kiện muốn ký rồi lại hạ xuống, nâng lên rồi lại tiếp tục hạ xuống.

“Liễu tiểu thư.” Lần đầu tiên hắn khách khí gọi tôi như vậy. “Tôi đồng ý giảm giá 500 vạn, nhưng giữ lại một mẫu đất, cô thấy được không, xem như là tôi lưu giữ lại chút kỷ niệm.”

Anh hùng thất thế, hắn khép nép thương lượng với tôi, “Tôi có thể giữ miếng đất ở rìa ngoài cùng phía Tây của miếng đất, căn bản là sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của các vị, cô thấy được không?”

Đây không phải chuyện tôi có thể quyết định, tôi nên đi xin chỉ đạo của Phí Như Phong, nhưng tiếng kêu la lanh lảnh của cô gái cứ quẩn quanh bên tai tôi, tôi đưa ra quyết định không có chút lí trí, “Được!”

“Liễu tiểu thư.” Luật sư hơi chần chừ, “Hay là chúng ta bàn bạc với Phí tiên sinh một chút rồi hãy nói tiếp!”

“Hạng mục này Phí tiên sinh đã giao cho tôi phụ trách hoàn toàn, nghĩa là tôi có toàn quyền quyết định, huống chi điều kiện mà Ninh tổng đưa ra cũng không ảnh hưởng lớn đến kế hoạch, cho dù Phí tiên sinh ở đây, dựa vào quan hệ của anh ấy và Ninh tổng thì anh ấy cũng sẽ không từ chối.” Lời nói của tôi khiến luật sư phải im lặng. “Soạn thảo lại hợp đồng theo điều kiện mới đi.” Luật sư không thể không nghe theo.

Ký xong hợp đồng tôi rời khỏi Ninh thị, nghênh đón tôi là một chiếc Lamborghini, ngồi ngay ngắn trên xe chính là người mới gặp hôm qua – Ôn Trạch. Hắn. Xe hắn tiến lên sát bên người tôi, vẻ mặt hắn vô cùng kinh hỉ, tôi dùng tốc độ gió cuốn lao vào trong xe.

“Mau chạy, lập tức bỏ rơi xe kia!” Thanh âm cao vút tới mức bản thân tôi cũng đểu nghe ra được sự sợ hãi của mình, lái xe không biết đã xảy ra chuyện gì, điều khiển xe dùng tốc độ kinh người lao đi. Tôi dúi đầu vào giữa hai chân, đừng tới gặp tôi, đừng tiếp tục tới tìm gặp tôi nữa, tôi cảm giác như quái thú tà ác đêm qua lại bò lên người tôi một lần nữa, tôi ôm chặt thân thể đang lạnh lẽo phát run của mình, tôi vỡ vụn như một thấm kính, cuối cùng tôi đã biết vì sao Phí Như Phong phải đối với tôi như vậy.

“Liễu tiểu thư, cô cảm thấy không thoải mái sao? Có cần tôi đưa cô đến bệnh viện không?” Lái xe lo lắng hỏi.

“Không, không cần, tôi nghỉ ngơi một chút là được rồi.” Tôi vĩnh viễn đều hiểu rất rõ!

Đẩy ra cánh cửa ban công của Phí Như Phong, hắn đang nghe điện thoại, tôi hít một hơi thật sâu, đem hợp đồng đã ký để trên mặt bàn trước mặt hắn. Hắn vừa nói chuyện vừa lơ đãng xoay xoay cán bút, cả người đều toát ra tự tin bễ nghễ, phải là hoàn cảnh gì mới có thể khiến nam nhân này tổn thương nặng nề, phải xảy ra chuyện gì mới có thể khiến hắn thống khổ? Hắn thật sự kiên cố tới mức đao thương bất nhập sao? Tôi nắm chặt bàn tay đang rỉ ra mồ hôi.

“Được, chờ khi trở về cậu hãy báo cáo lại cho tôi.” Hắn tắt điện thoại.

“Đây là hợp đồng vừa ký kết với Ninh thị.”

Hắn mở hợp đồng ra, chậm rãi lật trang, “Sao không ký kết theo các điều kiện đã nói?”

“Giá của hợp đồng mới rẻ hơn giá cũ, hơn nữa việc này không ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta, tôi không nghĩ ra lý do để từ chối.”

Hắn ngẩng lên nhìn tôi, đôi mắt hơi lóe lên chút hào quang nhẹ nhàng, đây không phải là phản ứng mà tôi mong đợi, “Chúng ta tới hiện trường xem thử.” Hắn trầm tĩnh nói.

Tôi không biết hắn có ý gì, hiện trường tôi đã sớm xem qua nhiều lần, tôi hoàn toàn nắm được miếng đất kia có địa vị quan trọng với Ninh Trọng Phảng như thế nào, tôi xác định nó không hề ảnh hưởng đến kế hoạch, tôi chưa đến mức dùng 3500 vạn để trả thù cá nhân, tôi thừa nhận là tôi muốn chọc giận hắn, bởi vì quyết định đột ngột hay sửa sang lại, cũng không phải là nguyên tắc làm v