
ắn sau đó rồi đi.
Chỉ vậy thôi? Tổng giám Bạch có ý tứ là anh có thể ban bố những hình ảnh này, hơn nữa nên thêm mắm dặm muối? Là ý này sao? Tay ký giả rơi vào trầm tư, một lát sau anh lộ ra nụ cười.
Đúng vậy, Tổng giám Bạch chính là có ý này!
Sáng sớm, áp suất tại Đồng gia cực thấp, bởi vì sáng nay đại tiểu thư nhà họ Đồng có mặt trên tạp chí nhiều chuyện. Nguyên nhân là một tấm hình mà không phải chỉ mình cô mà là một đôi nam nữ ngươi tình ta nguyện ôm hôn nhau thắm thiết.
“Tử Du, cha nhớ là con từng nói con cùng anh ta không có quan hệ.” Đồng Phi Vũ tức giận không phải nhằm vào Đồng Tử Du mà là cái tin tức không có căn cứ kia.
Trước kia ông đã ngăn chặn những tin Bát quái về con ông và Vương Khải Văn, ông không cho phép những tin đồn này làm tổn thương đến con gái mình, lại không ngờ đến ngày hôm nay.
“Cha, con cùng anh ta……” Đồng Tử Du muốn nói lại thôi. Sự thật ở trước mắt, cô muốn giải thích như thế nào đây? Cô vô ý vuốt ngực mình.
Đồng Phi Vũ ánh mắt sáng suốt nhìn thẳng vào con gái mình, từ cử chỉ đến giọng điệu của con, chuyện này chắc chắc có nội tình. Nhưng bất kể tấm hình như thế nào thì ông cũng không thích Bạch Mộ Hiên, cho dù năng lực làm việc của người đàn ông này không thể khinh thường. Ông không có ý định để cho con mình và Bạch Mộ Hiên có quá nhiều tiếp xúc.
Người đàn ông này đã từng đính hôn, từng có một vị hôn thê. Cho dù cuối cùng không có kết hôn nhưng con gái của Đồng Phi Vũ ông đáng giá tốt hơn. Mà Bạch Mộ Hiên trong mắt ông không phải là thí sinh tốt nhất, Bạch Mộ Hiên tính tình cao ngạo, tuyệt không phải thuộc dạng người chổng cưng chiều chăm sóc vợ mình.
“Tử Du, cha hiểu.” Đồng Phi Vũ đứng lên, vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh con gái, vỗ vỗ bả vai cô: “Cha tin tưởng con.”
“Vâng.” Nghe vậy Đồng Tử Du yên lòng gật đầu.
“Mấy ngày nữa cùng một công ty ở Pháp lên kế hoạch hợp tác, con đi một chuyến.”
Đồng Phi Vũ tính toán kỹ hết rồi, trước hết để cho con gái rời khỏi một thời gian, chờ phong ba ổn định sẽ trở lại. Bạch Mộ Hiên sẽ không có khả năng đuổi theo, anh ta đường đường là CEO, nào có nhiều thời gian quấn lấy con gái của ông chứ.
Đồng Tử Du ở bên Đồng Phi Vũ lâu như vậy dĩ nhiên hiểu được cách làm của cha, cô cũng đồng ý với cách ấy.
Chẳng qua là sau năm năm, Bạch Mộ Hiên thay đổi quá nhiều. Cô cảm thấy mình không thể chống lại anh, ngược lại nếu đấu với anh chỉ khiến cô thua thảm hại mà thôi. Đây chính là giác quan thứ sáu của người phụ nữ, bất kể trực giác của cô có sai hay không, cô cũng tin vào cảm giác của mình. Cô nên tránh xa anh ra.
“Cha, con đã biết, kế hoạch bên nước Pháp con sẽ hoàn thành tốt. Cha cũng nên chú ý đến thân thể của mình, bác sĩ nói huyết áp của cha gần đây hơi cao.”
Về mặt công việc Đồng Tử Du chính là một trợ thủ đắc lực của cha, về mặt sih hoạt thì cô chính là một quản gia. Mẹ cô mất sớm, cô là con gái lớn có chuyện gì cô đều phải làm hết.
“Con gái ngốc, cha biết tự chăm sóc tốt cho bản thân, cha còn phải nhìn ba chị em con kết hôn, sinh cháu cho cha bồng nữa mà.”
Vì sự quan tâm của con gái, Đồng Phi Vũ cười sảng khoái.
“Đúng nha cha, tiền kiếm được ít một chút cũng không sao, quan trọng nhất là cơ thể khỏe mạnh.”
“Biết rồi, biết rồi.”
Ban đầu không có con trai, Đồng Phi Vũ có chút tiếc nuối, nhưng đối với người vợ đã mất tình cảm không thay đổi, hơn nữa ba con gái mỗ người đều giống như hệt vợ ông, đứa nào cũng thân thiết, gia đình hòa thuận, hiện tại ông tuyệt không có một chút hối hận.
Đã ai có con gái hiếu thuận như ông chưa?
Sau khi tin tức nhiều chuyện kia được đăng lên thì không hề có thêm tin gì, không phải Đồng Phi Vũ tác động, căn bản ông cũng không có biện pháp gì. Người trong cuộc là con ông đã rời Đài Loan, ở đây tin tức kia giống như là đá ném vào biển rộng ngàn cơn sóng,rất nhanh tin tức liền bị người cho vào quên lãng.
Chỉ là một người trong cuộc khác vẫn chưa bỏ cuộc, Bạch Mộ Hiên vẻ mặt nghiêm túc nghe phía bên kia di động báo cáo, một lát sau anh nói: “Ừ, biết, các cậu tiếp tục thực hiên.”
Cúp điện thoại, nhìn Viên Bình Nghiệp đang cười xấu xa trên salon, anh mặt không đổi sắc hỏi: “Thế nào?”
“Mình thấy cậu gần đây cậu đứng ngồi không yên.” Viên Bình Nghiệp nói.
“Sao?” Anh không có phản ứng gì.
“Hắc hắc, mình thấy cậu gần đây động tâm với phụ nữ nha.” Viên Bình Nghiệp nói như thể có chuyện lạ xảy ra.
Bạch Mộ Hiên ngoài cười nhưng trong không cười, hừ lạnh: “ Đại nhân thật tính toán như thần, tại hạ bội phục bội phục.”
“Khách khí khách khí.” Viên Bình Nghiệp lập tức hiểu ý tứ của bạn, anh cũng chỉ muốn nói đùa không ngờ Bạch Mộ Hiên lại thừa nhận.
Viên Bình Nghiệp theo anh đã lâu như vậy còn chưa gặp qua anh động tâm với một người con gái nào. Ngay cả với vị hôn thê Lâm San anh đều có bộ dáng không sao cả. Chính vì Bạch Mộ Hiên không quan tâm đến Lam San mới khiến cô ấy ngoại tình.
Viên Bình Nghiệp vốn cho là Bạch Mộ Hiên sẽ tức giận tàn sát công ty Lâm thị trả thù Lâm San, dù sao người đàn ông nào có thể để người phụ nữ của mình cắm sừng đâu. Nhưng anh lại không nghĩ đến chính là thời gian gần đ