Teya Salat
Bồ Công Anh Bất Tử

Bồ Công Anh Bất Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321523

Bình chọn: 7.5.00/10/152 lượt.



11 giờ trưa.

Canteen học viện ồn ã và tấp nập. Một chiếc bàn nơi góc khuất, chàng trai trẻ ngồi trầm ngâm và lặng lẽ với bữa trưa nhẹ nhàng. Trong Shin vẫn không ngừng hiện lên loạt cảnh rùng rợn lúc chiều muộn. Cái gì đó cứ thôi thúc cậu suy nghĩ và tìm hiểu. Dẫu không có ý định nhưng Shin tin, cậu đã bị bàn tay ma lực nào đó kéo vào cuộc chơi rồi.

- Hey!

Tiếng chào quen thuộc của thằng bạn cắt đứt mạch suy nghĩ của Shin. Kein kéo ghế ngồi và đã nhận ra vẻ tư lự không thường trực trên mặt bạn lúc này.

- Có chuyện gì thế?

- Không. Tao đang nghĩ về bản vẽ cho bài kiểm tra.

Im lặng vài giây, Ken lên tiếng, cẩn trọng.

- Về Nữ hoàng…

Shin bất giác ngừng ăn, nhìn lên:

- Nói đi.

- Nhưng rốt cục đã có chuyện gì? Mày đã bao giờ đi lo chuyện bên ngoài? Lần trước tao nói mày còn tưng tửng.

- Khi cần thiết tao sẽ nói cho mày. Bây giờ thì nói cho tao tất cả về cô gái đó mày biết.

Kein nuốt khan.

- Sinh viên của học viện đều biết về Nữ hoàng nhưng thân thế thực sự thì không ai rõ, đúng hơn là không thể tìm hiểu. Với những gì miệng lưỡi bên ngoài truyền nhau thì cô ta là tiểu thư một gia đình danh giá. Cái cách cô ta tách biệt ra khỏi cộng đồng đủ thấy điều đó!

- Chưa ai từng nói chuyện với cô ta?

- Có lẽ thế. Cứ thấy cô ta xuất hiện là tất cả sẽ tránh ra xa. Thực tình tao không hiểu cô ta nguy hiểm cỡ nào, đối với sinh viên học viện tao nghĩ nó là sự sợ hãi một mối nguy hiểm vô hình, còn hoàn toàn không biết đó là nguy hiểm gì. Hoặc dễ hiểu hơn, như mày đã thấy đấy, những thứ thuộc về cô ta quá xa hoa, quá lộng lẫy, nó như một thế giới xa vời mà người ta nhìn đã thấy choáng ngợp, chỉ muốn ngắm mà không dám lại gần.

- Còn kẻ luôn đi cùng?

- Zan Katou! Hắn là kẻ nổi bật trong học viện, tao không hiểu làm sao hắn học hành được và vẫn trải qua những kì thi với số điểm cao nhất trong khi dường như hắn theo Nữ hoàng 24/24.

- Như một dạng vệ sĩ?

- Gần như vệ sĩ, tao không nghĩ ra từ nào thích hợp hơn để gọi được. Hắn là người duy nhất ở gần Nữ hoàng và chắc chắn nếu muốn cố gắng tiếp xúc với Nữ hoàng, cần chạm mặt hắn.

Shin nhớ lại lần đụng mặt kẻ tên Zan, khẩu súng không làm cậu cảnh giác nhưng đôi mắt giận dữ của hắn thì cậu nhớ rõ. Đôi mắt đó như muốn nói, hắn sẽ giết chết kẻ nào chạm tới Nữ hoàng.

- Không lẽ chưa có ai cố gắng tiếp xúc với Nữ hoàng?

- Tại sao không? Những thiếu gia danh giá vẫn cố vào học viện để gặp Nữ Hoàng. Nhưng… - Kein chợt ngập ngừng - Chỉ là một tin đồn, tao không dám chắc. Những kẻ đó đều biến mất một cách bí ẩn.

- Nếu thế thật, những gia đình quyền quý ấy chắc chắn không để yên.

- Mày nhầm rồi, thế lực của học viện này không tầm thường đâu. Học viện sẽ không để bất kì một vụ lùm xùm nào ảnh hưởng đến danh tiếng.

- Quy định của học viên là không phao tin vịt nhé, hai anh!

Cả Kein và Shin cùng nhìn lên. Là Mun. Cô chậm rãi kéo ghế ngồi, đặt khay đồ ăn xuống bàn.

- Các đại ca không cho em ngồi, em vẫn cứ ngồi – Đôi môi quả cherry của Mun cong lên đầy thách thức.

- Ai nói thế, người đẹp cứ ngồi tự nhiên, không ai nỡ chối từ một cô gái xinh đẹp.

Mun chun mũi.

- Anh Kein dê quá! Anh Shin, anh sao vậy?

Mun chạm nhẹ vào Shin.

- Ừ! À không….

- Hai anh đang nói chuyện gì về học viện thế? Để người của hội sinh viên bắt được thì sẽ mệt đấy.

- Anh tưởng Mun là người của hội sinh viên?

- Thì thế em mới nhắc nhở hai anh. Hôm nay ban quản lý bọn em đang đau cả đầu đây.

- Sao thế? – Kein lo lắng.

Nghĩ ngợi một lúc, Mun cúi xuống như chuẩn bị thì thầm điều quan trọng.

- Hai anh phải hứa là không được nói ra ngoài. Hôm qua có một sinh viên của học viện đã bị mất tích.

Tim Shin đánh thịch một cái, hình ảnh tên thiếu gia giữa vũng máu dưới sân học viện chợt hiện ra.

- Mất tích? – Kein có vẻ tò mò.

- Vầng, là sinh viên khoa kiến trúc? Không biết anh Shin có biết không? Mà không, anh có quan tâm tới người lạ đâu chứ.

- Tìm được lí do mất tích chưa?

Mun khá bất ngờ vì Shin hỏi, xưa nay cậu không bao giờ chú tâm chuyện của người khác.

- Chưa! Thế nên bên ban quản lí của hội sinh viên mới đang đau đầu. Nhưng chắc chắn chuyện này sẽ không được công khai đâu. Nghe các đàn anh nói năm nào cũng có vụ như thế này.

- Em có biết về Nữ Hoàng không?

Mun giật nảy mình, cô quay qua quay lại nhìn khắp xung quanh, vẻ cảnh giác cao độ. Rồi cô nói, giọng thầm thì:

- Anh không được nhắc tới hai chữ ấy ở trong học viện này, anh Shin.

- Biết gì em nói đi!

- Sao hôm nay anh Shin lạ thế?

Kein phẩy nhẹ tay.

- Em coi như đầu khỉ bỗng dưng tò mò chuyện đời đi, cả anh cũng tò mò muốn chết. Em làm trong ban quản lí em phải biết thông tin chính xác nào chứ?

- Ưm… chuyện này….

- Được rồi, hứa danh dự sẽ không để lộ ra!

- Không phải em không tin hai anh, quan trọng là em cũng không biết nhiều về “cô ấy” Hình như là tiểu thư một gia đình rất rất quyền quý, sống ở khu biệt thự Mortu Ary vùng ngoại ô. Trong hồ sơ chỉ ghi có vậy mà em hỏi các đàn anh trong hội cũng không ai biết cả.

- Còn tên vệ sĩ theo cùng?

- Kẻ này cũng bí ẩn như vậy, em nghĩ giống kiểu một tay bảo vệ đặc biệt cho một tiểu t