
của nàng đều được mọi người ngầm đồng ý. Vạn Tuế mắng nàng, cũng giống như đem cả nhà mọi người
mắng.
Vạn Tuế đen mặt, nắm vai Đạm Dung trực tiếp đi vào phòng bếp.
Vạn Quý Phi trong lòng khó chịu cực kỳ, trên bàn còn khăn tay Đạm
Dung vừa rồi chà lau miệng, trên mặt dính nhiều máu, thật là có bao
nhiêu đau, nàng thật hối hận chính mình mưu ma chước quỷ.”Ta còn là đi
xem.” Nói xong đứng lên đi đến phòng bếp.
“Ta cũng đi.” Xa Thục Mai đứng dậy đi theo.
“Mẹ.” Trương Huệ Nghi muốn gọi hai người, kết quả cũng theo đi.
Còn lại vạn ba ba bất đắc dĩ lắc đầu, con thực không bình tĩnh, vẫn là tiểu cô nương kia hiểu đạo lý.
Trong phòng bếp, Đạm Dung xúc miệng, lấy tay đè dưới môi, có chút đau nhưng không tính rất lợi hại. Ăn cái bánh trôi còn có thể cắn nát môi,
tỷ lệ ít như vậy đều làm cho nàng trúng thưởng, xem ra ngày mai nên đi
mua xổ số.
“Còn đau không?” Vạn Tuế đỡ thắt lưng của nàng, lấy tay mở ra môi
dưới của nàng. Bên trong mềm nhẵn bên cạnh có một chỗ to đỏ như máu phi
thường chói mắt, hiển nhiên cắn không nhẹ.
Đạm Dung lắc đầu: “Không đau, anh đừng quá khẩn trương.”
“Còn nói không đau, xem hồng …” Hắn hướng vị kia trí kia nhẹ nhàng
thổi lại thổi, giống như đối với bảo bối trân quý, miệng thì thào nói:
“Không đau, không đau .” Nói xong nói xong, cúi đầu xuống hôn thân chỗ
đau kia.
“Anh đáng ghét…” Đạm Dung vỗ nhẹ vai hắn, giây tiếp theo bị hắn kéo vào trong lòng.
Hai người một cao nhất thấp, bởi vì hành vi này thân mật mà có vẻ phá lệ hài hòa. Ngoài phòng có ba người đứng đó ánh mắt rình trộm, Xa Thục Mai hai tay đặt ở ngực nắm thành quyền đầu, khóe mắt phiếm lệ quang, an ủi: “Con dâu nha, A Tuế thông suốt rồi, nhìn hắn bộ dáng khẩn trương
kia, là yêu thảm tiểu khuê nữ này , chúng ta sắp có tôn tử ôm .”
Trương Huệ Nghi phụ họa gật đầu mạnh.
Vạn Quý Phi ỉu xìu xoay người đi, tâm tình trở nên thật tệ. Nhìn đến
lão ca bởi vì luyến ái mà giống như thay đổi thành một người khác, đối
với Đạm Dung che chở khẩn trương như vậy, nàng bỗng nhiên cũng muốn tìm
cái nam nhân tốt đến nói chuyện yêu đương. Ai, mùa xuân của nàng ở nơi
nào?
Sau nguyên tiêu
kia cuối tuần, nhà Hoắc Duẫn Đình rốt cục cũng bắt đầu khởi công. Đạm
Dung lợi dụng một buổi chiều đi qua công trường cùng đốc công giao tiếp
mấy giờ. Sau khi rời đi thì trời đã nhá nhem tối, cự tuyệt ý tốt Hoắc
Duẫn Đình muốn đưa nàng về, vòng vo hai ba lượt xe bus mới trở lại ký
túc xá.
Trong lúc đó, Vạn Tuế có gọi điện vài lần, hỏi vì sao trễ như vậy còn không thấy, vì thế nàng mới nói chính mình đi công trường.
Có thể nghĩ, sau khi trở về không tránh khỏi bị mắng một chút.
Về vấn đề Đạm Dung bắt đầu làm việc , Vạn Tuế có của hắn ẩn ưu. Một
nữ hài tử ra vào địa phương chướng khí mù mịt này, hắn là vạn lần lo
lắng.
Bình thường công ty công trình hoàn hảo, bởi vì phổ biến nhận thức
công nhân, hơn nữa ở nhiều nơi gần đó, xa công ty sẽ an trí sắp xếp đưa
đón. Nhưng lần này nhà Hoắc Duẫn Đình cách rất xa, trừ bỏ quan tâm vấn
đề an toàn của nàng, hắn còn đau lòng chuyện nàng chuyển vài lượt xe
mới tới nơi.
Giữa chuyện tiêu phí thời gian, với sự an toàn của nàngthì hắn biết
nên ưu tiên cái nào hơn. Cho nên hắn hy vọng có thể đưa nàng đi, nhưng
là mới đưa ra yêu cầu này, liền bị kiên quyết cự tuyệt.
“Nếu em mỗi lần qua lại đều phải khiến cho anh đưa đi, công tác phí
em đây sẽ cao rất nhiều, chuyện này hoàn toàn không phù hợp hiệu quả và
lợi ích kinh tế . Hơn nữa thời gian em đi không chuẩn xác, có khi đi làm chuồn êm đi ra ngoài cũng không biết chừng, anh cũng phải đi làm, làm
sao có thể rảnh? Cho nên ý tưởng này, anh vẫn là nên bỏ đi.”
Đối với băn khoăn của hắn, Đạm Dung cũng từng nghĩ tới. Từ bắt đầu
thực hiện liền biết sẽ có tình huống phát sinh này, công trường bẩn cùng loạn, người phức tạp, quả thật sự tồn tại này nhất định có tính nguy
hiểm.
Nếu lộ trình xa, giống nàng loại này vô xe bộ tộc lại gia tăng rồi
truy tung khó khăn. Mượn hôm nay mà nói, riêng là ngồi xe, trước sau hay dùng mau tam mấy giờ. Nhưng này cũng không có thể trở thành lùi bước
lấy cớ, sợ trước lo sau như thế nào sẽ thành đại sự?
Chỉ cần ai quá hai ba năm, ban đầu rất vất vả. Đề nghị của bác sĩ Vạn xuất phát từ quan tâm đơn giản nhìn cũng hiểu, bất quá khó tránh khỏi
quá đáng chuyện bé xé ra to. Ai ngay từ đầu không là như thế này chống
đỡ? Ăn khổ mới biết khổ, mới có thể từ từ lên cao, nàng không sợ khổ
luyện.
Lúc này đây hai người ý kiến không đồng quan điểm, nàng có kiên trì
của nàng. Bởi vì sợ hắn lo lắng, sau khi nàng tan tầm cũng không nói
cho hắn. Chính là không nói hắn vẫn sẽ biết, nam nhân này cư nhiên lợi
hại đến mức đơn thuần từ đôi giầy bẩn của nàng liền có thể kết luận nàng thường lui tới nơi nào, hắn trong lòng có nghi vấn, nàng vẫn là ăn ngay nói thật.
Chuyên quyền độc đoán của nàng chọc hắn nổi giận, nói qua nói lại
không có kết quả, nàng vẫn như cũ giữ lấy cái tôi ngày xưa, Vạn Tuế dưới cơn thịnh nộ mấy ngày nay cũng không cùng nàng nói chuyện.
Tức giận thì tức giận, hắn lại một ngày như mỗi ngày đúng giờ tan tầm đến