Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325763

Bình chọn: 9.00/10/576 lượt.

on?”

Dương Nghệ Tuyền chỉ chỉ đầu gối, “Mẹ, đau ở đây.” Nói xong, bé gái còn kéo quần lên, để mẹ nhìn thấy vết thương của mình.

Đáy mắt Dương Cẩm Ngưng bỗng nhiên dâng đầy chua xót, cô muốn nói, giờ phút này, không hiểu sao trái tim cô cũng đau lắm.

Dương Nghệ Tuyền nhìn mẹ, “Mẹ đừng buồn. Mẹ thổi cho con, con sẽ hết đau.”

Dương Cẩm Ngưng ngồi xổm xuống, cẩn thận thổi đầu gối con. Nhóc con lập tức ra vẻ không đau, vui vẻ nắm tay mẹ.

Dương Cẩm Ngưng một tay xách đồ, một tay dắt con, “Tuyền Tuyền, con có nhớ ba không?”

“Sao con phải nhớ ba?” Nhóc con vênh mặt nói, sao đó lại nhìn mẹ, “Hơn nữa con cũng không biết ba.”

Trái tim Dương Cẩm Ngưng đột nhiên như bị ai bóp nghẹt.

Đúng vậy, còn chưa gặp bao giờ, thì nhóc con làm sao có ấn tượng nào được?

“Nếu có ba, sẽ có nhiều hơn một người yêu thương con.”

Nhóc con ăn thạch xong, tự giác vứt vỏ vào thùng rác. Mẹ từng nói, không được tùy tiện vứt rác ra đường, cho dù nhìn thấy người khác làm vậy bé cũng không được học. Xong xuôi, nhóc con xòe bàn tay, từ từ đếm, “Con có ông ngoại yêu, bà ngoại yêu, còn có cậu và chị Quyên Quyên nữa…” Gương mặt nhỏ nhắn ra vẻ suy nghĩ một lát, lại nói tiếp, “Con không cần thêm nữa.”

Dương Cẩm Ngưng nhìn chằm chằm nhóc con, bé giống cô như đúc, nhưng nhìn mãi vẫn không thấy nét nào của anh.

(Sah: xót xa… vừa buồn cười vừa thương…)

Bé con đi trước, được một đoạn, rất không kiên nhẫn dừng lại, “Chân dài như vậy còn đi chậm.” Lại không cam tâm nói tiếp, “Còn để trẻ con phải chờ.”

“Mẹ đến đây, đến đây.”

Ngày thường, Dương Nghệ Tuyền đều đi nhà trẻ, mỗi dịp cuối tuần, Dương Cẩm Ngưng mới dẫn nhóc con về Dương gia, sum họp với cả nhà. Càng ngày Dương Cẩm Ngưng càng quý trọng gia đình, mỗi khi về nhà Dương Lập Hải, không những có thể vui vẻ tán gẫu với mọi người, còn có thể ăn đồ ăn Tả Tần Phương nấu, khoảng trống trong lòng nhờ đó cũng được bù lại.

Dương Nghệ Tuyền đeo cặp sách trên lưng, kéo tay Dương Cẩm Ngưng phía sau, “Đi nào! Đi nào! Chúng ta về nhà ông.”

“Mẹ cảnh cáo con, không được phép bướng bỉnh!”

“Ông bà ngoại đều nói con rất ngoan.”

“Đó là vì con giống mẹ.”

Nhóc con nghe vậy liền bĩu môi.

Dương Cẩm Ngưng là một người rất tùy hứng, cô không học lái xe, vì thế bây giờ cũng không có bằng lái xe. Cô cũng chưa từng nghĩ sẽ đi học, vì tự thấy không hợp. Thế nên thường ngày, hoặc cô đi taxi, hoặc đi xe bus, cũng may bây giờ nhóc con không giống ngày xưa, cứ động đến việc này là giận dỗi.

Vừa về đến Dương gia, Dương Lập Hải lập tức chạy đến ôm lấy cháu ngoại đáng yêu của mình. Nhóc con bình thường đã rất xinh xắn, Dương Cẩm Ngưng lại chọn quần áo cho bé vừa tinh tế vừa dễ thương, những lúc cô bé im lặng không nói, nhìn rất giống một con búp bê đáng yêu.

“Nói cho ông ngoại biết, có nhớ ông ngoại không nào?” Dương Lập Hải ôm Dương Nghệ Tuyền vào lòng, còn nhịn không được nhéo nhéo gương mặt bầu bĩnh của bé.

‘Nhớ! Lúc nào cũng nhớ ạ!”

“A! Vậy ông thưởng con một túi QQ đường (kẹo dẻo) !”

Nhóc con nghe vậy, lập tức hôn “chụt” vào má ông ngoại, “Cám ơn ông ạ!”. Cả nhà đều biết bạn nhỏ Dương Nghệ Tuyền thích ăn QQ đường nhất, vì thế trong nhà lúc nào cũng có rất nhiều.

Tả Tần Phương đứng cạnh, nhìn bé con vừa vui vừa buồn. Ban đầu, bà từng khuyên Dương Cẩm Ngưng tốt nhất không nên sinh đứa nhỏ này. Nếu khi ấy tình cảm vợ chồng Dương Cẩm Ngưng còn tốt đẹp, bà nhất định không khuyên con như thế, nhưng một khi hai vợ chồng đã ly hôn, đứa nhỏ đúng là gánh nặng với người làm mẹ. Nhưng Dương Cẩm Ngưng nhất quyết không nghe, bà càng khuyên cô càng quyết tâm. Bây giờ đứa nhỏ đã lớn, mà Cố Thừa Đông… Haizzz, nghĩ đến lại nhịn không được thở dài.

Dương Cẩm Ngưng cũng hiểu nỗi lo của Tả Tần Phương. Cô không còn trẻ, lại một mình nuôi con, nếu muốn đi bước nữa, nhất định không dễ dàng gì.

Hôm nay Tả Tần Phương không nấu cơm, mà là Phùng Quyên. Phùng Quyên là một y tá, sau khi Dương Nhất Sâm nhập viện, Phùng Quyên ra sức giúp anh phục hồi sức khỏe, hai người nảy sinh tình cảm từ đấy.

Được rồi! Đó chỉ là Dương Cẩm Ngưng nghĩ vậy, nhưng quả thật Phùng Quyên đã rất nhiệt tình chăm sóc Dương Nhất Sâm.

Phùng Quyên khá xinh, lại thuộc kiểu phụ nữ của gia đình, thế nên mỗi khi ở bên cô ấy, đều sẽ cảm thấy rất yên ổn. Dương Cẩm Ngưng nghĩ, có lẽ Dương Nhất Sâm rất muốn kết hôn với Phùng Quyên. Sự xuất hiện của cô ấy khiến Dương Lập Hải và Tả Tần Phương nhẹ nhõm rất nhiều, cũng không quan tâm đến xuất thân, chỉ cần Dương Nhất Sâm yêu cô, thì nhất định không phản đối.

Phùng Quyên là một cô gái tốt, vừa đến đã chạy vào phòng bếp, nấu cơm cho cả nhà.

Chân Dương Nhất Sâm đã hoàn toàn bình phục, lúc này anh đang chơi đùa với Dương Nghệ Tuyền.

“Cậu, con ăn hết QQ đường rồi.” Nhóc con chớp chớp mắt nhìn Dương Nhất Sâm.

Dương Cẩm Ngưng đứng gần đó, nghe vậy liền lên tiếng nhắc nhở, “Dương Nghệ Tuyền.”

Dương Nghệ Tuyền bĩu môi, làm một mặt quỷ thật xấu với Dương Cẩm Ngưng, “Keo kiệt.” khiến mọi người ai cũng phải bật cười. Từ khi có thêm nhóc con, không khí gia đình lúc nào cũng vui vẻ như thế. Thậm chí nếu một tuần Dương Cẩm Ngưng k