80s toys - Atari. I still have
Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325454

Bình chọn: 8.00/10/545 lượt.

hợp với Dương Nhất Sâm, con trai của họ, họ đương nhiên biết được kiểu con gái nào sẽ phù hợp với nó.

Nhưng tất cả mọi chuyện phát sinh ngày hôm nay, khiến hai người già bọn họ bắt đầu nghi ngờ rằng, liệu có phải quyết định trong quá khứ của họ có phải đã sai rồi hay không? Bọn họ dùng cái nhìn chủ quan của mình đi đánh giá hai người trẻ này có hợp nhau hay không, vốn đã là chuyện không đúng. Đêm nay cùng trở về nhà, họ vẫn mãi suy nghĩ đến vấn đề này, năm đó họ phản đối, có phải đã hủy hoại đi hạnh phúc của hai đứa trẻ hay không? Đến nay nhìn thấy bộ dạng của Dương Nhất Sâm như vậy, khiến bọn họ càng thêm hối hận, nếu lúc đầu họ không phản đối, hai đứa trẻ có phải là đã đến được với nhau rồi, sẽ không có ngày hôm nay.

Giày có hợp hay không, chỉ có chân mới biết được, người đứng ngoài nhiều nhất cũng chỉ có thể phán xét đôi giày đó có đẹp hay không mà thôi, có phù hợp với bộ quần áo mà chủ nhân của đôi chân đó đang mặc trên người hay không thôi.

Con người sống trên đời là phải là vì bản thân mình có thấy thoải mái hay không, chứ không phải là vì sự đánh giá tốt xấu của người khác.

Dương Cẩm Ngưng cân nhắc thâm ý sâu xa trong lời nói của Dương Lập Hải, dường như cô có thể hiểu được.

“Bố, hạnh phúc hay không, việc này không thể nói rõ được, bởi vì định nghĩa về hạnh phúc của mỗi người vốn không giống nhau, cho nên những thứ mỗi người muốn theo đuổi cũng không giống nhau. Chỉ là con khẳng định với bố, tất cả những chuyện này đều là do con tự lựa chọn, bất luận hậu quả là gì, con đều chấp nhận gánh lấy, tất cả mọi chuyện từ trước đến nay đều không hề liên quan đến người bên cạnh, đều là quyết định của chính con.”

Cô nhìn thẳng vào Dương Lập Hải, “Mỗi người đều có con đường riêng của cuộc đời mình phải đi, những người bên cạnh chẳng qua chỉ là nhân tố ngẫu nhiên mà thôi, tất cả mọi chuyện đều do đương sự tự mình quyết định, cho dù cuối con đường là gì, con nghĩ rằng, chỉ cần không quá tệ hại, con đều có thể chấp nhận được.”

(Cà Chua J: Đúng vậy, mình cũng có suy nghĩ như chị Cẩm Ngưng. Thế nhưng cuộc đời thật sự có mấy ai có thể thực hiện được như vậy, suy cho cùng thì con người mà, vốn hay săm soi khuyết điểm của người khác, còn bản thân mình thì lại quá dễ dãi, đến khi nhận được kết quả không như mong muốn, lại quay sang trách cứ người khác. Chuyện, đời mà!)

Dương Lập Hải vốn còn muốn hỏi cô một vài chuyện nhưng cuối cùng đều bị những lời này của cô triệt để chặn lại.

Cô trước giờ chưa từng đổ lỗi cho bọn họ, ngược lại, cô còn vô cùng cảm kích hai người họ đã cho cô một mái nhà ấm áp, hơn nữa còn thật tâm đối xử tốt với cô, làm cô cảm nhận được sự yêu thương ấm lòng, thậm chí còn cảm động vô cùng.

Mà những chuyện liên quan đến cuộc đời cô, chỉ có thể nói tất cả những chuyện đó đều do cô chọn lựa, không hề liên quan đến họ. Huống hồ, cho dù là do người khác ảnh hưởng đến, cô cũng cam tâm tình nguyện như bây giờ, hối tiếc cũng không có tác dụng gì. Nếu như cô không thể đến được với người cô yêu, thay vì cứ đổ lỗi cho ai đã ngăn cản tình yêu của mình, chi bằng tự trách bản thân tại sao lại không đủ kiên định, tại sao không đủ yêu thương mà dễ dàng buông tay. Đối với quá khứ đầy ham muốn đó, toàn là tự hại mình hại người mà thôi.

Dương Lập Hải gật đầu, sau khi hiểu rõ suy nghĩ của cô, ông cũng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm đi nhiều, “Giữa vợ chồng với nhau cũng khó tránh khỏi phát sinh chút mâu thuẫn, nhưng cũng đừng nên đi tính toán nặng nhẹ làm gì, vừa khiến mình không vui vẻ, vừa khiến đối phương cảm thấy mệt mỏi.”

Dương Cẩm Ngưng gật đầu, “Con biết.” Thế nhưng, khi có chuyện, lí trí cũng tự dưng biến đi đâu mất.

Bọn họ lại nói chuyện một lúc nữa, sau đó mới cùng nhau vào phòng bệnh.

Tâm trạng Dương Nhất Sâm tốt lên nhiều, ít nhất cũng không giống với bộ dạng của người bệnh sau khi biết rõ tình trạng bệnh của mình mà suy nghĩ lung tung. Dương Cẩm Ngưng cảm thấy không hiểu rõ anh, anh thật sự không lo lắng hay là chỉ giả vờ như thế để bọn họ yên tâm?

Vợ chồng Dương Lập Hải và cả Dương Nhất Sâm cũng nhất quyết khuyên Dương Cẩm Ngưng mau trở về nhà, mặc dù miệng nói là muốn cô trở về nghỉ ngơi, nhưng cô biết bọn họ chỉ là muốn cô không làm mình làm mẩy với Cố Thừa Đông nữa mà thôi. Cái tư tưởng khuyên hòa giải, không khuyên phân chia này cũng không biết ở đâu ra nữa.

Dương Cẩm Ngưng rời khỏi bệnh viện, cầm điện thoại ra xem, không hề có một cuộc gọi đến nào. Duy chỉ có một tin nhắn từ tổng đài 10086 gửi đến, thông báo có thể tích điểm đổi phí điện thoại. Có lẽ là do tâm tình không tốt, cô đem toàn bộ số điểm tích lũy được đổi thành cước phí điện thoại, sau khi hoàn thành xong, cảm thấy tâm tình mình thực sự khá hơn một chút.

Cầm điện thoại trong tay, cô nghĩ mình có nên gọi một cú điện thoại cho Cố Thừa Đông hay không, mọi người đều hy vọng cô làm như vậy, dường như cô mà không làm vừa lòng người khác, thì phải xin lỗi với người ta vậy.

Nhưng cô gọi điện thoại cho anh để làm gì?

Anh cũng đâu có đi công tác, người vợ như cô mấy ngày đều không có nhà, vậy mà anh ngay cả một cú