Old school Easter eggs.
Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322293

Bình chọn: 10.00/10/229 lượt.

ôi:

- Dì ơi! Dì có thấy một con bé trạc tuổi cháu, tay cầm con búp bê mất một con mắt hay không???

- Thấy! Nó chạy hướng kia!!!

- Cảm ơn dì!!!



Gì chứ? Cô bé ấy kêu tôi giữ búp bê giùm chứ có kêu tôi không nói hướng chạy đâu!!! Hứ!

Vầng hoàng hôn đỏ ối đan xen những áng mây vàng dịu. Biển rực rỡ nhất chính là lúc bình minh và hoàng hôn.

Tôi chờ lâu quá mà không thấy cô bé ấy trở lại lấy búp bê nên

đành ôm con búp bê rách nát ấy về nhà bà cụ. Bất ngờ khi

thấy hai đứa trẻ ấy ngồi ăn cơm. Hóa ra, hai đứa trẻ này là

hai người bạn thân thiết của bà cụ. Nhìn ánh mắt ngây thơ của

chúng, tôi bất chợt cũng thấy thư thái hơn rất nhiều.

Khoảng mấy ngày sau, tôi vừa mở điện thoại lên thì luật sư của tôi

điện thoại đến, hẹn ra ngoài nói chuyện. Tôi nghĩ có lẽ anh

đã ký đơn ly hôn rồi.

[Cô Hiểu Nguyệt. Chúng ta hiện tại có thể gặp mặt trao đổi một số vấn đề được không???'>

- Cũng được!!!- Tôi ậm ừ. Cũng...nên biết chút tin tức về anh chứ.

...

-

Á!!!!-Tôi hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy vị luật sư điển trai

ngày trước nay mặt mũi bầm tím, thâm đen. Anh ta bị giang hồ

"xử" sao???

- Cô Hiểu Nguyệt!!! Cô Hiểu Nguyệt. Đừng sợ, là tôi đây!!!-Anh ấy giải thích.

- Trời đất, chúa ơi!!! Anh bị cái gì mà...te tua như sứa biển vậy hả???

- Là...là...Thật ngại quá. Có một số rắc rối xảy ra nên tôi không thể giúp cô ly hôn được rồi!!!

- Cái gì???

- Mặt mũi tôi thế này là do chồng cô gây ra

đấy!!! Tôi vừa nhắc tới hai chữ "ly hôn" thì anh ta liền lao vào đánh tôi...-Anh ấy nghiêm giọng.

Sao có thể chứ?! Mặc dù anh nhiều lúc khùng khùng điên điên nhưng đâu đến nỗi đánh người bừa bãi thế này???

- Tin hay không tùy cô thôi!!! Còn nữa, tôi khuyên cô

nên tranh thủ mà về sám hối với anh ta đi, nếu không thì đừng

hối hận!!!

Nói xong, anh ta bỏ về. Hứ!!! Tôi cứ không thèm đấy. Đã sao???

************Sunflower

Ở đời có một câu rất chí lí: "Nói trước bước không qua." Quả thật là vậy!!!

Sáng hôm sau, hương biển cả nồng nàn lướt qua làn váy. Tôi đang ung dung, thong thả đi dọc bờ biển thì phía xa xa

có một tốp người hướng tôi chạy đến!!!

Không phải chứ? Tắm biển thôi mà, có cần kéo luôn bà con dòng họ ra đây hay không??? Haizzz...

Nhưng có lẽ tôi đã nhầm, họ tới là để bắt tôi a!!!

-Á!!!!!!!!!!! Mấy người bắt tôi làm gì??? Tôi nghèo lắm nha!!!!!-Tôi la oai oái. Một người trong số họ nói:

- Bắt cô để lãnh thưởng. Vừa có một vị giám

đốc đẹp trai treo thưởng cho ai bắt được cô đấy. Xem ra cô nên

cầu siêu cho mình đi. Vĩnh biệt!!!

- HẢ?????

Một vị giám đốc đẹp trai???? Treo thưởng cho ai bắt được tôi???

Á!!!! Chúa ơi!!! Đồ chồng ngu si!!!!!!!

5' trôi qua...

10' trôi qua...

15' trôi qua...

20' trôi qua...

Trời ơi!!! Tôi chịu đựng vậy là đủ rồi nghen!!!

- Nè, nè, nè...Rốt cuộc cái giám đốc đẹp trai

mà mấy người nói đang ở đâu vậy hả??? Cứ lôi tôi đi vòng vòng

như thế làm chi?! Tôi-là-người mà!!!

- Cô gái ơi!!! Phía trước cơ, rất nhanh, chỉ khoảng 1km thôi à!!!

1...1km á?!!! Có lộn không vậy? Đi bấy nhiêu tôi không say nắng chết thì gót giày cũng mòn luôn a!!!

- Làm ơn! Tôi van mấy người, bắt taxi đi đi!!!-Tôi

xuống nước. Tôi có chứng minh nhân dân cơ mà, tại sao bị xiềng

xích lôi đi thế này!!! Hứ!

...

Tới nơi, đó là một chiếc xe hơi sang hết cỡ. Nhìn là biết tận thế (Ít ra đối với tôi) tới rồi cơ! Huhu...

- Để cô ấy vào đây đi!!!-"Người nào đó" lên tiếng. Chảnh! Sau đó chìa ra một cọc tiền cho bọn họ. Money!!!!

- Cô! Vào đi!!!-Bọn họ không chút lưu tình đẩy tôi cái vèo vào trong. Chết tiệt cái đám người này!!!

************Sunflower

- Em có biết nguyên nhân không???

Biết...không biết người ta nói tôi ngu thì sao???

- Em có nên giải thích hay không???

Đương nhiên là...không.

- Em muốn im lặng tới bao giờ?

Tới khi nào anh cũng im luôn mới thôi. Ủa? Mà anh im thì tôi nói làm gì???

- Em nghĩ im lặng là xong ư?

Chắc thế!

- N-h-ấ-t H-i-ể-u N-g-u-y-ệ-t!!!!!!!!!!

- A?!!!-Tôi hoang mang đáp lại. Thật là dọa người quá đi!

- Tôi hỏi em tại sao ly hôn??? Em không trả lời, có phải em muốn chôn xác trên xe tôi không hả???

Tôi sợ hãi vô cùng. Bắt đầu bắt chước Ngân Châu

hai mắt long lanh, ngập nước. Nhưng làm như cái mặt tôi trời sinh nó gian sẵn hay sao í, anh chỉ cười rồi nói:

- Nhìn như khỉ bị ép diễn xiếc ấy trời!!!

- TT___TT

- Nói!!!

- Anh có thể không hỏi không???

- Tất nhiên là...hi hi...

- Hihi...-Tôi nhăn răng cười theo, nào ngờ...

- Không!!!

Haizz...Biết mà!

- Anh chỉ cần ký tên thôi, sau này anh sẽ biết!!!

- Vậy hả???