
phòng truyền ra tiếng rên nhỏ nghe rất, rất, rất…rất gì cũng
chả biết. Chỉ biết tôi chưa ăn sáng đã muốn nôn. Thôi! Phiền
người ta kiểu này, tôi cũng đâu phải chưa phá đám một lần. ORZ…
Sáng sớm, sóng không mãnh liệt như ban chiều. Tôi la cà đi ven
biển, ui da, sáng sớm không có cái gì ăn hết. Đói quá đi à!!!
Huhu…Ghét nhất là ai-kia. Hứ!!!
***************Sunflower
Tôi bực bội quay người đi. Mới đi được 3 bước thì một bàn tay rơi lên vai tôi. Tôi ngoảnh đầu đi thẳng. Hứ!!!
- Đứng lại!
Tôi cũng không phải là con chó, đâu phải kêu dừng là dừng. Gót ngọc này đã bước thì mặc xác “ai kia” kêu réo.
- Em không đứng lại tối nay đừng có khóc lóc mà xin xỏ nha!!!
Lời nói đó vừa vang lên, mọi người tò mò nhìn về phía tôi,
nhịn nhục không nổi nên lôi anh đi mất. Cái đồ…đồ…MẶT
DÀY!!!!!!!!!!
- Chẳng phải hồi nãy anh không thèm nói gì sao???-Tôi kênh kiệu.
- Xin lỗi!
- Hừm!!!-Tôi mím môi.
- Em thích đi ăn gì???
- Không thích gì hết!!!
- À! Anh nhớ buổi sáng có đi ngang một quán hải sản. Ngon nha!!! Đi. Anh mời!!!
Anh dám không mời??? Mới-là-lạ!!! Blè!!!
- Được! Đi thôi!!!
Có thực mới vực được đạo mà!!!
…
- Ngân Châu??? Bà cũng đi ăn ư?-Tôi kinh ngạc. Mặt nó hồng lên, mắt đỏ ngầu. Khỏi nói thì người thông minh như tôi cũng hiểu chuyện
gì xảy ra rồi. Haizzz…
- Ưm!-Nó e dè gật đầu.
- Hay quá! Sẵn có 4 người chúng ta, đi ăn cùng luôn đi!-Tôi hớn hở đề nghị. Khỏi phải nói họ vui thế nào rồi!!!
************Sunflower
- Chúng ta chơi một trò chơi. 4 người chúng ta sẽ thay phiên nhau kể
tiếp câu chuyện, người nào bí ý đầu tiên sẽ phải uống một ly
này.
Chồng của Cổ Ngân Châu lên tiếng, đồng thời đặt lên bàn chai rượu
Brandy nguyên chất nữa chứ! Hở??? Nhất định không thể thua
được!!!!
…
- Tôi bắt đầu trước nhé???-Chồng của Ngân Châu lên tiếng.- Hưm! Một
buổi sáng, có một cô gái rất xinh đẹp đi dạo trên bờ cát…
- Cô gái ấy đến đó chờ một người, người đó là bạn trai cô ấy!!!...-Cổ Ngân Châu tiếp. Tới lượt tôi:
- Bạn trai cô ấy là một người thường xuyên tới trễ và nhiều lần làm cô ấy buồn. Hôm nay họ muốn chia tay…
- Đột nhiên, điện thoại cô ấy vang lên, bạn trai cô ấy gọi đến…
- Bạn trai cô ấy nói rằng anh ta không thể đến đó vì…-Chồng Ngân Châu cười gian.
- Vì…vì…vì…vì anh ta… anh ta…
- Anh ta thế nào???-Chồng nó hỏi vặn.-Em thua rồi!!!
- Hả???
- Mau uống đi!!! Nào!
Cổ Ngân Châu đau khổ nhắm mắt nuốt ực một hơi. Bây giờ thì tôi hiểu rồi!!!
…
Cuối cùng, không biết làm kiểu gì mà hai người họ chuốc bọn
tôi say mềm người. Đêm đó không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết 12h trưa bọn tôi mới tỉnh.
Tôi cảm thấy bản thân mình dạo này có gì đó rất khác lạ. Từ
cái lúc đi chơi về, tôi lúc nào cũng có cảm giác muốn ói, ăn
gì cũng thấy không ngon nhưng lại thích mấy món chua. Ăn chua
nhiều sẽ không tốt cho bao tử a?!!!
…
- Bác sĩ! Tôi không có bệnh chứ?
Hôm nay tôi âm thầm đi bệnh viện khám, dạo này anh bộn bề công
việc. Đối tác có vẻ kiêu căng lắm cơ, mấy ngày rồi cứ kì kèo không chịu ký hợp đồng. Anh lần này đích thân đi gặp họ để
tránh “đêm dài lắm mộng” nên lần này tôi tự đi khám luôn.
- Chúc mừng cô!!! Cô đã có em bé rồi!!!-Bác sĩ ấy tươi cười nói.
Trong lòng tôi như lăn tăn những cơn sóng. Mừng cũng có mà lo
cũng có. Có em bé sao???
- Thật chứ?!
- Thật! Chúc mừng cô!!!
- Hahaha…Hay quá! Tôi có con rồi, tôi sắp được làm mẹ rồi!!! Haha…
Tôi vui mừng đi ra khỏi bệnh viện. Con tôi mai sau tên gì nhỉ??? Nếu là con trai thì tên gì nhỉ??? Lâm? Phúc? Thiện???
Nếu là con gái thì là Vi? Linh? Trâm???
Ưm…Dù tên gì thì nó chắc chắn là một người xuất chúng. Haha…
*************Sunflower
Tôi định giữ bí mật hai ba ngày rồi mới cho anh biết. Không ngờ…
- Chắc là anh phải tạm vắng nhà một thời gian…Em đến công ty thay anh giám sát một số việc nhé???
- Anh đi bao lâu?-Tôi có hơi hụt hẫng.
- Đại khái là khoảng một tuần ha?!
- Một tuần???
- Sao??? Ít ư??? Cũng có lý, thêm…
- Thôi thôi!!! Nhiêu đó đủ rồi. Anh…nhớ chăm sóc bản thân nhé!!!
- Ưm!
Ngày hôm sau, sau cái ngày anh đi qua Úc thì tôi thay anh đến công ty
giám sát. Hồ Lam Như nhìn tôi với đôi mắt căm thù. Nhưng tôi mặc xác cô ta chứ. Hơi đâu mà quan tâm. Ha ha…Huống gì trong bụng tôi đang có con của anh ấy nữa nè!!!
- Dạo này cô có vẻ hạnh phúc nhỉ???-Hồ Lam Như giọng điệu vừa có chút mỉa mai vừa có chút ganh tỵ.
- Haha…Ngay cả cô nhìn cũng ra…chẳng lẽ tôi là người che giấu cảm xúc kém vậy ư???
- Hứ!!! Đừng có mà tự mãn!
…
Tôi thỉnh thoảng