The Soda Pop
Bí Mật Của Đại Tiểu Thư

Bí Mật Của Đại Tiểu Thư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322692

Bình chọn: 10.00/10/269 lượt.

m u khó phân biệt.

Đường Y Nặc chỉ chiếm trên giường một vị trí chút xíu, cảm giác tồn tại có thể coi như không có, nghiêng thân thể, từ góc độ của anh nhìn lại, cơ hồ là nằm ở bên cạnh mép giường, lảo đảo muốn ngã, đầu gác trên tủ đầu giường có thành chống đỡ, nếu không cả người đều muốn té xuống. Mặc dù cái giường này không giống như chiếc giường trong phòng ngủ của Đường Y Nặc trước kia, nhưng hai người ngủ coi như rộng rãi, huống chi thân hình Đường Y Nặc thon thả.

Hiển nhiên cô ngủ cực kỳ không thoải mái, lông mày nho nhỏ nhíu lại một chỗ, bởi vì tối hôm qua khóc quá mức thảm thiết, mí mắt đã sưng lên, cơ hồ đem lông mi thật dài cũng giấu đi rồi, dưới đôi mắt nhỏ kia cũng sưng lên .

Diệp Hân Dương vốn định động thủ bế cô đến giữa giường ngủ một giấc thật tốt, nhưng tay vừa đụng đến Đường Y Nặc, cô lại phản rụt ra bên ngoài một chút, gần như thân thể đã ở bên ngoài một nữa, Diệp Hân Dương nhìn cũng thấy sợ , vội vàng xuống giường từ bên kia nhẹ nhàng ôm lấy cô gái nhỏ đặt ở giữa giường, vậy mà không đợi anh thay xong áo ngủ, một lần nữa Đường Y Nặc không an phận lại lăn tới mép giường , không tới một hồi cả người lại năm ngay mép giường.

Diệp Hân Dương không tin tà ma, lại đem Đường Y Nặc ôm trở về, mà cô gái nhỏ ngủ ở giữa giường có thể tự do giản ra tay chân, ngược lại chân mày nhăn càng chặt, cũng có thể gắp chết một con muỗi ! từ đầu đến cuối mắt không có mở ra, thân thể nhỏ yếu có ý thức lui lại, một mực thối lui đến bên mép giường mới dừng lại động tác, môi mềm giật giật: "Anh Diệp, Mi Mi ngoan ngoãn, sẽ không phiền anh ngủ."

Thanh âm nho nhỏ lọt vào tai, thần kỳ làm người ta khó có thể tin, tính toán di chuyển hai tay của cô gái nhỏ đột nhiên dừng lại trên không trung, Diệp Hân Dương mím chặt môi, con ngươi đen láy yên lặng nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn, đại khái chỉ là nói mớ, cô gái nhỏ vẫn duy trì tư thế ngủ khó khăn không có tỉnh lại.

Một hồi lâu sau, Diệp Hân Dương mới chậm rãi thu hồi đôi tay.

Mặc dù Đường Y Nặc sau khi trí lực bị thoái hóa ngây thơ hoạt bát, anh có phải lo lắng hơi quá hay không?, thưở nhỏ chung đụng không nhiều, cô cô đơn thuần ngu ngốc cũng đã không chỉ một lần đè nén chính mình, mặc dù nói im hơi lặng tiếng khoa trương một chút, nhưng hôm nay Đường Y Nặc cho anh cảm giác rõ ràng là đang miễn cưỡng mình, miễn cưỡng mình không thể tức giận, không thể oán trách, chỉ vì chiều theo cảm giác của anh.

Đối với một đứa bé trí lực thoái hóa chỉ có 5 tuổi, có lẽ lời nói trước mắt kia vô cùng phức tạp, cô đại khái không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là đơn thuần không muốn chọc anh chán ghét, nếu quả thật muốn tìm ra đầu sỏ làm cô biến thành như vậy, anh nhất định là tố cáo tên đó, khó thoát được tội.

Có lẽ anh bởi vì rất nhiều nguyên nhân mà tức giận đối với cô, nhưng không hỏi nguyên nhân chỉ nhìn kết quả, anh thường không cho cô sắc mặt tốt, quả thật đã tạo ám ảnh hết sức không tốt cho cô, mặc dù ở trong lúc ngủ mơ, cũng vững vàng nhắc nhở mình, không cách nào buông lỏng.

Cô vốn là một tiểu thư kiêu ngạo tùy hứng bao nhiêu, thậm chí là một cô gái tùy ý làm bậy.!

Cuối cùng Diệp Hân Dương cũng không tiếp tục chỉnh lại tướng ngủ của Đường Y Nặc nữa, xoay người ra khỏi phòng ngủ.

Ở phía dưới phòng trọ có siêu thị, lần đầu tiên đi lên anh liền chú ý tới, sau khi đánh răng rửa mặt xong anh đi ra ngoài mua một túi gạo và rau dưa thịt tươi, sau lại mua những thứ gia vị cần thiết như dầu muối tương dấm.

Phòng bếp thiết kế vô cùng hoàn thiện, nồi cơm chén đũa đầy đủ mọi thứ, mà anh rất muốn tự tay ở trong phòng bếp hoàn toàn mới này làm cho Đường Y Nặc một bữa ăn sáng, trước tiên anh bắt đầu động tác, đem vật liệu bỏ vào nồi, để lửa nhỏ từ từ nấu nhừ, Diệp Hân Dương rửa tay, vào phòng ngủ lần nữa.

Ngoài dự đoán, cô gái bị anh ôm tới ôm lui cũng không có tỉnh dậy bây giờ đã mở mắt, giống như có chút mơ hồ, mờ mịt ôm cái gối ngồi ở đầu giường, mới vừa rồi rõ ràng còn nhắm mắt, hiện tại đã mở mắt, vốn là ánh mắt vừa sáng vừa tròn, mí mắt bị sưng tấy giờ chỉ còn hai tuyến nho nhỏ, vậy mà Diệp Hân Dương vẫn không bỏ qua ánh mắt dài nhỏ khi nhìn thấy anh thì đột nhiên sáng lên chói lọi.

"Anh Diệp ,anh thức dậy thật sớm, có phải Mi Mi ngủ không an phận hay không, phiền đến anh?" Đường Y Nặc lo lắng hỏi.

Diệp hân giương lắc đầu một cái, đi tới bên giường ngồi xuống, "Là em ngủ quá an phận rồi, giường này hai chúng ta ngủ rất vừa vặn, em không cần thiết co lại đến mép giường."

Đường Y Nặc kinh ngạc "A" một tiếng, một lát sau mới dùng giọng nói đầy uất ức lên tiếng: "Không phải anh Diệp không thích cùng người khác ngủ hay sao?" Đối với điểm này, Đường Y Nặc không có ấn tượng cụ thể gì, lại không hiểu được cho là người đàn ông không thích cùng ngủ cùng người khác.

"Làm sao em biết?" Diệp Hân Dương nhẹ giọng hỏi.

Đường Y Nặc có chút khốn đốn mở trừng hai mắt, mới mù mờ ngỡ ngàng nói: "Em không biết, nhưng em chính là cảm giác anh Diệp không thích."

Diệp Hân Dương yên lặng nghe xong, trong đầu nhanh chóng thoáng qua rất nhiều hình ảnh, trí nhớ đột nhiên ùn ùn kéo tới làm anh có c