XtGem Forum catalog
Bẫy Tình Tình Bẫy

Bẫy Tình Tình Bẫy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324693

Bình chọn: 9.00/10/469 lượt.

ấy, làm cách nào cũng không mở ra được. Cô kinh ngạc mà nhìn vào mắt anh. Là nhìn nhầm hay sao? Đôi mắt đen thẳm của anh tựa hồ lóe ra ánh sáng chờ đợi. Chút ánh sáng ấy làm cho tim cô trở nên mềm nhũn, một cảm giác chua chát trào lên cổ họng.

“Thẩm Mục Phạm.” Giọng cô run nhè nhẹ. “Thực xin lỗi, em…”

Ting…. Tiếng chuông điện thoại chói tai chợt vang lên khiến cả người cô bị chấn động, câu chuẩn bị nói bị dọa cho rút lại.

Thẩm Mục Phạm nhìn thấy hết vẻ mặt hoảng hốt thất thố của cô, trong lòng hiểu rõ hôm nay cô sẽ không có dũng khí nói ra sự thật. Thầm than nhẹ, anh vỗ vỗ bờ vai cô, ý bảo cô đi nghe điện thoại.

Bạch Chi Âm hoàn hồn lại, đứng dậy sờ vào chiếc di động trên bàn, tim vẫn đang đập thình thịch. Điện thoại được kết nối, trong ông nghe truyền đến âm thanh của Liên Hi. “Cô ở đâu? Có tiện nói chuyện không?”

“Tiện, anh nói đi.” Bạch Chi Âm thở dài thật thấp đến nỗi không thể nghe thấy. Thật không hiểu nên cảm ơn cú điện thoại của anh làm mình thở ra, hay là nên trách anh đã cắt ngang dũng khí mà bản thân vất vả lắm mới lấy được.

Liên Hi vẫn chưa nhận ra sự khác biệt của cô, vào thẳng nội dung. “Là chuyện của Nghiên Hi. Tôi vừa mới phát hiện ra hình như có người bí mật giúp đỡ Lâm Thị. Tôi không tra ra được nguồn gốc của số vốn đầu tư ấy nên lo là…”

Gặp phải việc lớn, trái tim vừa thấp thỏm bất an nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. Cô liếc mắt nhìn Thẩm Mục Phạm đang trở mình đọc sách, giả vờ nói. “Anh chờ một chút, tôi lên lầu xem giúp anh.”

Nói xong, cô nắm lấy di động, đi lên lầu với vẻ mặt rất tự nhiên, đến lúc xác định Thẩm Mục Phạm không nghe được, cô mở miệng nói tiếp. “Anh nghĩ là Hồng Thái?”

“Tôi cũng không xác định, nhưng tôi cảm thấy việc này rất kì lạ.” Liên Hi cau mày, nói ra sự ngờ vực của mình. “Chúng ta thâm nhập vào chuyện làm ăn của Lâm Thị rất bí mật, theo lý sẽ không bị phát hiện, nhưng mà nguồn vốn như một mực chờ chúng ta, chúng ta di chuyển nó di chuyển, chúng ta dừng nó cũng dừng.”

Lúc đầu Liên Hi còn tưởng rằng là vốn bí mật của Lâm Thị, nhưng càng về sau càng cảm thấy không bình thường. Nếu là vốn của Lâm Thị thì đã sớm theo chân bọn họ giành giật cổ phiếu, làm sao có thể chờ bọn họ cùng hành động.

Bạch Chi Âm cũng cảm thấy việc này rất kỳ lạ. “Nghiên Hi biết không?”

“Còn chưa nói với cô ấy.” Liên Hi liền nhíu mày. “Hiện nay cô ấy một lòng muốn kéo Lâm Thị xuống, cho dù nói cô ấy cũng nhất định không nghe.”

Bạch Chi Âm gật đầu đồng ý. Hiện tại thì Nghiên Hi như một con trâu đực đấu đến đỏ mắt, ai cũng không thể ngăn cản tự tin chiến đấu của cô ấy. Nhưng nếu có người đã sớm biết kế hoạch của bọn họ, vậy thì bọn họ phải xem xét kỹ một lần nữa trận này nên đánh như thế nào.

Chỉ tiếc, bây giờ vẫn không biết được ý đồ của đối phương, không rõ là địch hay là bạn.

“Anh tìm cách tra ra nguồn tài chính, tôi sẽ nói chuyện với Nghiên Hi.” Bất luận đối phương là địch hay là bạn, cũng nhất định phải làm cho cô ấy tỉnh táo.

***

Trong lòng có chuyện, buổi tối Bạch Chi Âm nằm ở trên giường, trằn trọc không ngủ được

Lần thứ n cô ở phía sau trở mình, Thẩm Mục Phạm mở đèn đầu giường lên, từ phía sau ôm lấy cô. “Làm sao vậy? Ngủ không được sao?”

“Làm ồn đến anh hả?” Cô không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Không có.” Thẩm Mục Phạm xoay người cô lại, đối mặt với mình. “ Có chuyện gì phải không?”

Bạch Chi Âm nhìn anh, đôi mày lá liễu nhíu chặt lại, cuối cùng lắc đầu. “Không có việc gì?”

Thẩm Mục Phạm à lên một tiếng, đáy mắt hiện lên một chút thất vọng. Cô vẫn có ý định gạt anh sao? Im lặng mà liếc cô sau một hồi, anh cố tình nói cho rõ chuyện. “Anh thấy em buổi chiều nghe xong điện thoại thì trong lòng không yên, là ai gọi điện tới?”

“Liên Hi”. Cô thành thật đáp.

“Nói cái gì?”

Mày lại nhíu lại, cô cụp mắt xuống, đắn đo mở miệng. “ Cũng không có gì, chính là việc đầu tư gặp chút vấn đề.”

“Đầu tư cái gì?”

Thấy anh không chịu bỏ qua, Bạch Chi Âm phải tránh nặng tìm nhẹ mà nói. “ Anh ấy mua cổ phiếu một công ty, gặp phải chút vấn đề.”

“Vấn đề gì?”

Anh từng bước ép sát, làm cho cô bịa không ra lời nói dối, đành phải mơ hồ nói. “Anh ấy dự định mua lại một công ty cổ phần, nhưng phát hiện một nguồn tài chính bí mật cũng theo vào…”

Nghe cô kể sơ lược sự tình từ đầu đến cuối, Thẩm Mục Phạm im lặng một lát, rút ra kết luận. “ Người này hẳn là muốn giúp bọn em.”

“Làm sao có thể kết luận như vậy?” Cô tò mò.

“Đầu tiên người đó không tranh đoạt với bọn em, hiển nhiên không phải đang bảo vệ Lâm Thị. Mà anh ta theo sát bọn em từng bước, thực ra là vì không muốn nâng giá cổ phiếu, đồng thời cũng đề phòng bị thị trường phát hiện, tạo thành việc giành nhau mua”. Thẩm Mục Phạm phân tích. “Người này làm như vậy là muốn giúp bọn em ổn định giá cổ phiếu, đồng thời đẩy nhanh tốc độ mua vào cổ phần.”

“Quan trọng nhất là, người này lựa chọn đơn độc tiến vào, trở thành mục tiêu thu mua lớn nhất, làm như vậy thì mục đích chỉ có một, chính là làm vật che chắn cho người khác, mà người anh ta che chắn nhất định là bọn em.”

“Nếu anh đoán không sai, người này hẳn là biết bọn em không đủ tiền vốn để