
i cái gì khiến ông lão tức giận, liền dò hỏi. “Ba, ba gọi chúng ta trở về có việc gì không?”
“Không có việc gì thì không gọi về à?” Bạch Phi Dương đem gậy ba toong đập xuống đất. “Mấy người ở bên ngoài tự do tự tại, trong nhà xảy ra chuyện cũng không thèm quan tâm là sao?”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy ba?” Bạch Mộc Phong hỏi.
“Chuyện gì ư?” Bạch Phi Dương hừ lạnh một tiếng, đưa tay ném một xấp tạp chí đến trước mặt hai người. “Hai người tự xem đi?”
Bạch Mộc Phong thầm kêu không xong rồi, không phải là chuyện hoang dâm vô độ bị phơi bày ra ánh sáng đấy chứ. Ông ta khẩn trương nhặt tờ báo trên mặt đất lên, vội vàng xem, sau đó không hiểu. Tờ báo này tất cả đều là tin tức về hôn lễ của chủ tịch tập đoàn Thẩm Thị, không có tin tức nào của ông ta, vậy sao ông lão lại tức giận?
Suy nghĩ đủ đường nhưng vẫn không hiểu, bỗng nghe Loana bên cạnh sợ hãi kêu một tiếng. “A, đây không phải là Chi Âm sao?”
Ông ta nghiêng đầu, nhìn tờ báo đang mở trên tay Loana, giở qua trang kia cũng là tin tức của Thẩm Mục Phạm, nhưng mấy bức ảnh đính kèm, trong đó có một bức ảnh người phụ nữ của Thẩm Mục Phạm. Người phụ nữ trong ảnh che mặt, chỉ chụp được một bên sườn mặt, không thể nhìn ra dáng vẻ chính xác.
“Em nói đây là Chi Âm?” Ông ta chỉ vào tạp chí hỏi.
Loana kích động vội gật đầu. “Chắc chắn.” Tuy không chụp rõ mặt, nhưng nhìn dáng người chắc chắn không sai.
Trời ơi, mấy ngày nay truyền nhau đồn ầm hết cả lên cô bé lọ lem ở ngoài đời, hóa ra chính là nó, chuyện này thật khiến người ta hứng thú. Loana cầm tạp chí nghiền ngẫm đọc, càng xem càng nhìn rõ người phụ nữ này thật quen mắt, càng xác định Chi Âm chính là vợ chưa cưới của Thẩm Mục Phạm.
Ha ha ha, trước kia bà cảm thấy nó chính là một nha đầu ngốc nghếch, bị ông lão áp bức bóc lột, hiện tại xem ra coi như cũng kế thừa gien thông minh của bà, rất biết chọn đàn ông. Nghĩ đến bản thân sắp trở thành mẹ vợ của tập đoàn Thẩm thị, Loana giống như nhìn thấy châu báu và một đống tiền lớn trước mắt, hưng phấn muốn hét lên.
Mà bên kia, Bạch Phi Dương đánh giá biểu tình vui sướng của lớn, cơn giận dữ lại kéo đến. “Chị vui mừng cái gì? Chị cho là nó tiến vào nhà họ Thẩm thì chị có thể mở mày mở mặt sao?”
Bị hắt một gáo nước lạnh, lớn bất mãn mở chép miệng. “Con gái tìm được tấm chồng tốt, con là mẹ nó đương nhiên phải vui mừng rồi.”
“Tôi thấy chị vui mừng hơi sớm rồi đấy.” Bạch Phi Dương tức giận nói. “Con gái chị tìm được chồng tốt nhưng chưa chắc chị có con rể tốt.”
Thấy vẻ mặt bà ta còn mê man, Bạch Phi Dương giải thích rõ ràng. “Ngày cưới của nó đang đến gần, chị là mẹ nó nhưng lại không hay biết gì, nói thẳng ra là nó không muốn cho chị biết, không muốn dính dáng quan hệ gì với chị.”
“Chị thử dùng đầu nghĩ thử xem, bối cảnh của nhà họ Thẩm là thế nào, thân phận con gái riêng bị đưa ra ánh sáng làm sao có thể trở thành chủ trong gia đình đó? Chị xem trên báo, tạp chí có có ai nói đến thân phận của Chi Âm không? Bọn họ là muốn cắt đứt sạch sẽ quan hệ với chúng ta, cả đời không qua lại với nhau.”
Loana ngẩn ra. “Nó không muốn nhận con?”
“Nếu tôi là nó, tôi cũng không nhận chị.” Bạch Phi Dương hét xong liền nuốt ngụm nước bọt, nhuận giọng, tiếp tục cùng Loana phân tích mối quan hệ gay go này. “Thẩm Mục Phạm cũng không phải là kẻ đơn giản, không hề qua nhà chúng ta, chứ đừng nói tới sính lễ v.v… Chi Âm nếu gả qua bên đó, đối với chị, đối với nhà họ Bạch không có một chút lợi ích gì.”
“Thật ra tôi đã sớm tìm cho nó một mối rất tốt, cũng là một người có tiền, mặt mày sáng sủa. Đối phương nói, chỉ cần nó đồng ý kết hôn, sẽ đưa cho chị một căn nhà, coi như làm quà tặng mẹ vợ.”
Loana là một người xinh đẹp nhưng đầu óc lại đơn giản, bị ông lta lừa một phen, lập tức quay phắt thái độ. “Vẫn là ba chu đáo, con nên làm gì đây?”
“Rất đơn giản, chị đi thuyết phục nó, bảo nó đừng có gả cho Thẩm Mục Phạm là được.” Ông ta ngừng một chút, chậm rãi ném ra một câu. “Nếu nó không chịu thì chị cũng đừng có trở về đây. Nhà họ Bạch chúng ta không nuôi một kẻ vô dụng.” Khi nhìn thấy Bạch Chi Âm, thứ Loana chú ý đến đầu tiên chính là chiếc váy mà cô mặc. Đó là hàng có hạn trong bộ sưu tập mùa thu năm nay của Dior. Mấy ngày trước, bà ta còn nhìn thấy nó trên tạp chí thời trang, cả xứ Cảng này chỉ có 4 chiếc, mỗi chiếc có giá hơn 80 ngàn đô la Hongkong.
Từ khi đi theo Bạch Mộc Phong, bà ta cũng được mặc không ít hàng hiệu nhưng chưa từng được mặc hàng số lượng có hạn. Con quỷ nhỏ này đúng là tốt số, thế mà cũng có thể đu bám được người đàn ông vừa giàu có vừa rộng rãi như Thẩm Mục Phạm, cậu ta còn chịu hạ mình cưới nó, không như bà ta, theo Bạch Mộc Phong bao nhiêu năm nay mà vẫn không thể nhập hộ tịch vào nhà họ Bạch.
Nghĩ đến đây, Loana cảm thấy hơi căm ghét Bạch Chi Âm. Dựa được cái cây rụng tiền to như thế mà không cho bà mẹ này một chút lợi lộc gì, không chịu nghĩ lại xem nếu cô không thừa hưởng gen tốt đẹp của bà ta thì liệu cô có được đàn ông thích đến thế hay không? Bây giờ tìm được đàn ông có tiền, ăn sung mặc sướng, sống trong lụa là thì quên sạch bà mẹ này, ngay cả chuyện trọng đại