
ỷ hung tợn đây?
Nghĩ mãi mà vẫn không ra, Long Nghiên
Nghiên lại càng thấy khó hiểu, vì nguyên nhân gì lại khiến cô có cảm
giác tỉnh ngủ thế này, đi đến bên đường, mọi người đều chỉ chỉ trỏ trỏ
cô, cộng thêm thì thà thì thụt thì thào to nhỏ. /Vô.Ảnh..Các…13
Đi vào cửa cuốn sắt mở một nửa của tiệm hoa Tinh Linh, chỉ thấy Viên Thu Bình đang đọc báo đến ngẩn người.
“Cô không mở hết cửa cuốn ra à, cũng không chuyển thùng nước ở cạnh cửa đi, nhìn cái gì mà mất hồn vậy?”
Bị giọng nói này làm hoảng sợ, cả người
Viên Thu Bình nhảy dựng lên: “Cô vào lúc nào thế… Trời ơi, Tiểu Nghiên,
sao cô còn có thể thong dong như vậy chứ…… A ~~ chắc cô vẫn chưa xem
quảng cáo kia nhỉ?!”
“Quảng cáo gì?”
Viên Thu Bình dùng một ngón tay thanh tú
chỉ cái vật thể lạ bên ngoài, Long Nghiên Nghiên xoay người nhìn lại,
bên ngoài cửa sắt mở một nửa, chỉ có cao ốc đối diện……
Long Nghiên Nghiên trợn to hai mắt trong phút chốc.
Bảng quảng cáo trên mái nhà, đăng một áp
phích người con gái đang rơi lệ, mà người con gái trên tấm áp phích đó
Long Nghiên Nghiên nhận ra được, thật ra không cần phải nhận ra, căn bản đó chính là cô!
Thì ra đây là nguyên nhân làm cô cảm thấy hôm nay thật quái dị.
Ngón tay run run, cánh tay run run, cả
người bắt đầu run run, Long Nghiên Nghiên tức giận đến nổi trận lôi
đình, nắm lên tờ báo vô tội trên bàn, hé mắt nhìn chằm chằm vào gương
mặt trên tờ báo.
Thiên Kình và cuộc hẹn, cùng tìm kiếm người đẹp bí ẩn.
Long Nghiên Nghiên xúc động xé nát tờ báo, lạnh giọng nói: “Ngoài những thứ này, còn gì nữa?” /Vô.Ảnh..Các..14.
“Từ nhà tôi một đường đến đây, tàu điện
ngầm, trạm xe buýt, còn có trên xe buýt cũng nhìn thấy, ngay cả biển
điện tử ở tòa nhà thương mại cũng có, tôi nghĩ, không chừng trên tivi
cũng có!”
Cuồng phong nổi lên trước mắt, Long
Nghiên Nghiên lấy điều khiển từ xa bật tivi, đứng trước màn hình ti vi
đen trắng nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nưa, chuyển kênh liên tiếp, cẩn thận không bỏ qua kênh nào,
Đúng như Viên Thu Bình nói, mỗi một quảng cáo đều xuất hiện hình ảnh này, câu thoại cũng là những chữ trên quảng cáo kia.
Thấy cô dùng hết sức để ném, Viên Thu
Bình mang theo cái bụng hình địa cầu đỡ lấy cái điều khiển từ xa, cứu
thành công. “Có giận cũng đừng trút lên nó chứ! Điều khiển từ xa cũng
phải mua bằng tiền đấy!”
Long Nghiên Nghiên đương nhiên hoàn toàn không để ý đến lời của cô ta.
“Là tên khốn kiếp nào cả gan đăng quảng
cáo này!” Ngày đó không phải ảo giác, thật sự có người theo dõi cô, còn
chụp được ảnh của cô.
“Nghĩ theo hướng tốt, tấm áp phích kia
chụp lại cô quá đẹp, cô nổi tiếng rồi, sinh khí của tiệm hoa chúng ta
cũng sẽ tốt theo.” Viên Thu Bình an ủi cô.
“Tôi thèm vào cái danh quỷ quái đó!” Cô muốn cuộc sống đơn giản mà, làm cái quỷ gì vậy!
Hít vào, thở ra; hít vào, thở ra, Long Nghiên Nghiên để mình tỉnh táo lại.
“Cô đang tìm gì vậy?” Viên Thu Bình thấy Long Nghiên Nghiên đã bình tĩnh, lại thấy cô bận rộn lật đông lật tây.
“Cái kéo lớn chuyên dùng để cắt bỏ cành khô của bộ làm vườn đâu? Tôi nhớ đặt ở ngăn tủ này mà?”
“Cô…… Tìm cái kéo đó làm gì?” Viên Thu
Bình nuốt nuốt nước miếng, cái kéo đầy bụi bỉ rỉ hoét ra đã không thể
dùng nhiều năm rồi, lúc này cô còn tìm nó làm gì nữa?
“Tôi muốn dùng nó để đối phó với tên khốn khiếp chụp ảnh tôi, còn tự tiện đăng lên quảng cáo nữa chứ!”
Long Nghiên Nghiên là người làm việc hiệu quả, không lục được kéo lớn, cô từ bỏ, không nói hai lời liền muốn đi
giết cái người đã đăng quảng cáo của tập đoàn Thiên Kình kia lên.
“Xin chào, tôi muốn tìm……”
Bảo vệ khu nhà như gặp quỷ thét to: “A a… là cô.”
Long Nghiên Nghiên sửng sốt. /Vô.Ảnh15..Các…
“Tiểu thư xin chờ một chút.” Luống
cuống tay chân nắm lấy điện thoại thông báo một tiếng, người bảo vệ đỏ
hết cả mặt gật đầu, tiếng nói vang lên trong đại sảnh. “Vị tiểu thư này, xin mời lên thang máy chuyên dụng ở trái, sao khi lên tầng mười bảy, sẽ có người tiếp đón cô.”
Khóe mắt thấy người bảo vệ đang nhìn
bức ảnh chụp của cô trên cao, Long Nghiên Nghiên nhất thời hiểu ra,
khuôn mặt của cô đã trở thành một loại giấy chứng nhận, cái tên phụ
trách quảng cáo vô sỉ kia đã sớm đoán được mình sẽ đến.
Người chờ cô trên tầng mười bảy là
một người phụ nữ với vẻ mặt niềm nở, người phụ nữ kia mời cô vào một
gian phòng chờ đợi, cũng hứa sẽ lập tức có người đến tiếp cô.
Nhưng mà năm phút trôi qua, mười phút trôi qua, mười lăm phút trôi qua…… Long Nghiên Nghiên không kiên nhẫn
chờ đợi được nữa, mới tính đi ra ngoài gọi người, thì cửa bỗng bị mở
tung.
Một người đàng ông vọt vào, phải nói là anh đâm vào, không đúng, là ngã vào mới đúng.
Tránh theo phản xạ, Long Nghiên
Nghiên mới không đụng phải người đàn ông lỗ mãng kia, cô chau mày lại,
đánh giá người đàn ông đang thở dốc mãnh liệt, trông thật giống như vừa
mới chạy đi chạy lại vài vòng quanh cao ốc ấy.
Vóc người tên này gầy nhom, lại cao
ngất ngưởng; Không thể gọi là đẹp trai, ngũ qua lại có một khí chất độc
đáo mê người; nụ cười mang cảm giác lười biếng, lại phát ra mị lực nam
tính và tự tin; đôi mắt sắc bén đa