Polly po-cket
Bá Yêu Mưu Tình

Bá Yêu Mưu Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324104

Bình chọn: 7.5.00/10/410 lượt.

g có thể cắn người, cắn một cái mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng làm đau nhức .

Phong Cẩm Thành lại nghĩ tới nụ hôn ở bệnh viện kia, bỗng nhiên lại cảm thấy, người phụ nữ kia không phải vô tình với anh, cái loại phản ứng trực tiếp đó, anh còn không đến mức không nhận ra được, như vậy tại sao lại nghĩ một đằng nói một nẻo?

Phong Cẩm Thành muốn làm rõ ràng, suy nghĩ một đêm không hiểu được gì khác, chỉ biết rằng anh không bỏ được người phụ nữ kia, nếu không bỏ được, cũng chỉ có thể biết rõ, tìm được nguyên nhân, còn có biệt pháp giải quyết.

Phong Cẩm Thành không cần thiết vòng vèo, sáng sớm chín giờ đến dưới lầu ở của Kê Thanh, không có chào hỏi, trực tiếp lên lầu, căn cứ vào đèn cửa sổ sáng hôm qua, cô hẳn là ở bên trái cầu thang, Phong Cẩm Thành đứng trước cửa phòng 501, một chút cũng không chần chờ, trực tiếp nhấn chuông cửa, chuông cửa vang lên mấy tiếng thật dài, không có động tĩnh, Phong Cẩm Thành suy nghĩ một chút, nhấn chuông hàng xóm bên cạnh, cũng không còn người.

Phong Cẩm Thành chỉ có thể xuống lầu, ngồi trong xe, chợt nhớ bữa ăn ngày hôm qua, lại gọi điện cho ông chủ Kê Thanh, mới biết Kê Thanh hôm nay có việc nhà xin nghỉ phép.

Phong Cẩm Thành chợt phát hiện có chút thất bại, mặc kệ anh thần thông quảng đại như thế nào, lại không tìm được cô gái nhỏ đó, chẳng lẽ vì muốn tránh anh, lại chạy rồi, châm điếu thuốc, hít hai cái, không đến nỗi, nếu quả thật muốn tránh anh, không nên xin nghỉ, nên từ chức, dù sao cô cũng biết anh quen biết ông chủ cô, trên phương diện làm ăn có lui tới.

Phong Cẩm Thành ngồi dựa vào sau, đè huyệt thái dương, cả đêm không ngủ lại liên tục lái xe, lúc này đầu bắt đầu đau nhức, để thấp ghế ngồi, nhắm mắt lại, nghĩ muốn ngủ một chút, anh cũng không tin Kê Thanh không trở lại.

Phong Cẩm Thành thật đúng là mất công đợi, Kê Thanh từ sáng sớm hôm nay đã được Tử Thấm lái xe tới đón đi, mang cả lớn lẫn bé, chở đến nơi ở nhỏ bé của mình. (aoi: chém nha à chém = =)

Tử Thấm so với Kê Thanh kiên cường hơn nhiều, tuy hai người từ cùng một đại học đi ra, nhưng lúc lên đại học ấy Tử Thấm so với các cô cũng đã ưu việt hơn, một đứa nhỏ từ trong hốc núi đi ra, thi lên đại học không phải dễ dàng, trong nhà nghèo nàn rách nát, ban đầu học phí đóng không xong, cũng là Kê Thanh giúp đỡ một phen.

Lại nói tiếp, may mà năm đó mẹ kế Trương Yến hào phóng, tiền tiêu vặt tích lũy nhiều lên, học phí của Tử Thấm cũng sắp xếp được, chẳng qua tiền kia, Tử Thấm sau đó cũng trả lại, bất quá hai người cả đời là bạn thân, sẽ không so đo những thứ này.

Thời điểm Tử Thấm lên đại học năm 3, thời gian trống liền bắt đầu chạy bảo hiểm, mặc dù khổ cực, nhưng thành tích cá nhân, trích phần trăm cũng tương đối khả quan, đến lúc Kê Thanh gả cho Phong Cẩm Thành, Tử Thấm đem tất cả tiền một lần trả cho cô.

Thời điểm Kê Thanh quyết định ly hôn, người duy nhất nghĩ đến có thể dựa vào chính là Tử Thấm, khi đó vừa đúng lúc Tử Thấm đến thành phố T, đã vay mua được hai căn hộ nhỏ, một đoạn ngày trước khi Kê Thanh sinh Tiểu Tuyết, cũng ở nơi này, sau khi Tiểu Tuyết sinh ra, bởi vì Kê Thanh phải đi làm, muốn thuê bảo mẫu, mới thuê một phòng ốc cách chỗ của Tử Thấm không xa.

Những ngày lễ nghỉ, sẽ ở cùng nhau, Tử Thấm là mẹ nuôi của Tiểu Tuyết, tính tình rất ngay thẳng, là loại có sao nói vậy, hiểu Kê Thanh vô cùng, Tử Thấm cũng biết, khẳng định là có chuyện xảy ra.

Xách theo túi lớn túi nhỏ, vừa vào cửa, đặt Tiểu Tuyết vào trong xe tập đi để cho bé thỏa mãn thám hiểm nhà, mới đè Kê Thanh lên ghế sô pha thẩm vấn: "Nói đi! Đã xảy ra chuyện gì?"



Kê Thanh trầm mặc hồi lâu mới nói: "Tớ gặp được anh ấy. . . . . ." "Anh ấy? Người nào?" Vừa bắt đầu Tử Thấm nghe không hiểu những câu nói không đầu không đuôi này của Kê Thanh, sau lại nhìn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sao còn có thể không hiểu: "Chồng trước của cậu? Cậu gặp Phong Cẩm Thành?"

Kê Thanh gật đầu một cái, Tử Thấm nâng khuôn mặt cô quan sát nửa ngày: "Kê Thanh, cậu đang lo lắng, sợ, cậu sợ cái gì? Các người không phải ly hôn rồi sai? Cho dù hắn có là Thiên Hoàng lão tử, quản trời quản đất, quản được chuyện vợ trước sao?"

Kê Thanh cắn cắn môi: "Tớ đ lại đơn ly hôn, anh ấy không có kí tên làm thủ tục, cho nên. . . . . ."

Tử Thấm không khỏi nhăn mày: "Sao lại như vậy, nếu như ly hôn rồi thì mọi chuyện xong hết, hắn có quyền có thế cũng là chuyện của hắn, nhưng bây giờ, giữa hai người còn dính đến Tiểu Tuyết. . . . . ."

Có lẽ cảm thấy giọng mình nói có chút nặng nề, lại vỗ vỗ bả vai Kê Thanh nói: "Chuyện đã rồi, chúng ta cũng không thể sợ, lấy hiểu biết của cậu đối với hắn, nếu hắn biết được cậu sinh Tiểu Tuyết, thì như thế nào, cậu nắm chắc chưa?"

Sắc mặt Kê Thanh tái nhợt, lắc đầu một cái: "Không biết, Tử Thấm, thật ra tớ một chút cũng không biết vì sao anh ấy làm vậy, anh ấy căn bản không yêu tớ, bên cạnh cũng chưa bao giờ thiếu phụ nữ, thứ anh ấy cho tớ, cho tới bây giờ cũng chỉ là người phụ nữ có danh hiệu Phong phu nhân mà thôi, hai năm qua, tớ có lúc cũng nghĩ, nếu thật sự gặp lại, có lẽ bọn mình chỉ là duyên phận thoáng qua thôi, nh