
a anh cũng biết, người phụ nữ của anh căn bản là không có chuyện lớn gì.
Hoa Tử ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, như cũ là cười đùa, sau đó gật đầu một cái bày tỏ đây là sự thật.
An Thần trong nháy mắt sắc mặt âm trầm xuống: "Đùa như thế không buồn cười chút nào."
Đáng chết, không biết anh có nhiều lo lắng sao! ! ! Hoa tử cũng không sợ chết, thần thần bí bí hướng về phía An Thần nháy nháy mắt, càng làm cho anh nguy hiểm nheo lại cặp mắt.
An Thần chuyển động cái ghế một chút, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong
lòng không cười nâng lên khóe môi: "Cậu là muốn chết phải không?"
Ban ngày, phát điên cái gì! Nếu không phải là nhìn hắn đang có giá trị, đã sớm cho hắn một trận.
Hoa Tử ủy khuất, xoay đầu qua một bên, sau đó thật to thở dài: " Em còn
muốn mượn cơ hội này giúp đại ca kiểm tra một chút chị dâu nhỏ thân thể
có vấn đề gì không trong việc mang thai, xem ra đại ca là không
muốn em làm."
Nói xong còn nặng nề lắc lắc đầu, chuẩn bị mở cửa đi ra, kì thực trong
lòng đã sớm muốn cười thật to, ở trong lòng yên lặng đếm ngược .
"Ba!"
"Hai!"
"Đợi chút. . ."
Quả nhiên, còn chưa có đếm xong An Thần đã lên tiếng, Hoa Tử nụ cười
trên mặt càng thêm nhiều phần đắc ý, anh biết, tất cả mọi việc về chị
dâu nhỏ, đại ca luôn quan tâm nhất .
An Thần chuyển qua cái ghế đứng dậy, chân mày cao lại, lòng đang rất khó nghĩ, anh là đặc biệt muốn biết rõ, nhưng lại đặc biệt sợ biết rõ, nếu thật là thân thể cô có vấn đề, về sau sẽ như thế nào nói với cô?
"Lúc nào thì kiểm tra?"
Cuối cùng, cố đè xuống chú ý dáng vẻ lo lắng, hết sức bình tĩnh hỏi, thật ra thì trong lòng đang ba đào mãnh liệt nổi sóng.
Hoa Tử xoay người, khóe miệng cũng tràn ra một đóa hoa: "Tùy thời đều có thể, em xem dứt khoát liền thừa cơ hội này làm kiểm tra đi, chị dâu sẽ
không nghi ngờ,đại ca anh không phải cũng là sớm một chút biết chuyện
vẫn hay hơn không phải sao."
Anh thật lo lắng, anh không dám bảo đảm thời gian dài Tô Thiển sẽ không phát hiện được chuyện này có mờ ám.
An Thần gật đầu một cái, bày tỏ đồng ý, chuyện này không làm i rõ ràng,
tim của anh sẽ phải trong tình trạng treo ngược, rất không thoải mái.
Lập tức cùng Hoa Tử đồng ý chuẩn bị kiểm tra.
Mở cửa, chỉ thấy Tô Thiển phình quai hàm tức giận đằng đằng nhìn chằm
chằm hai người, cô ngồi ở ngoài cửa nửa buổi nghe, một chút động tĩnh
cũng không nghe được.
Chỉ là cô không biết là, cái cửa phòng nghỉ ngơi là Hoa Tử sai người đặc biệt làm, bất kể bên trong nói lớn thế nào, bên ngoài cũng không thể
nghe một chút xíu thanh âm, thật ra thì, anh chỉ là sợ ở chỗ này tán gái bị người khác làm phiền đến.
Đột nhiên có một loại cảm giác chuẩn bị nhảy vào hố lửa.
Nhìn chằm chằm hai người không nói lời nào, chỉ là mơ hồ cảm thấy bất
an, Hoa Tử là chuyên gia y học uy tính nhất thế giới , tinh thông tất cả về khoa học, đáng tiếc tài năng như vậy chỉ làm việc riêng cho Ám Dạ.
Cũng chính bởi vì như vậy, Tô Thiển mới đối với y thuật anh rất tin
tưởng không nghi ngờ, anh nói không tốt, tám chín phần mười chính là
không tốt.
Nắm chặt lấy quả đấm, cả người có chút buồn buồn, cô còn trẻ, chẳng lẽ thân thể thật sự có vấn đề gì.
Mặc dù đời người không dài ai cũng sẽ một ngày chết đi, nhưng cô vẫn hi
vọng mình không chết quá sớm.Cô còn rất trẻ,cô còn nhiều chuyện phải
làm,nên rát quí trọng sinh mạng của mình.
An Thần làm bộ mặt âm trầm, hướng về phía Tô Thiển bày ra ánh mắt hết
sức lo lắng,do bị cô nhìn chăm chú.Sau đó anh mới ôm cô, cằm chống đỡ ở
trên đầu cô, trong thanh âm cố ý lộ ra mấy phần đau lòng cùng an ủi:
"Không có sao, không có sao."
Tô Thiển rối rắm, muốn đẩy anh ra,muốn hỏi rõ, anh cái bộ dáng này mà không có chuyện gì sao? Cho cô là đứa ngốc sao?
"Chị dâu, chị nhất định phải tin em,không có gì nghiêm trọng đâu, em
dẫn chị đi làm kiểm tra, dù sao một tháng một lần kiểm tra sức khỏe
định kì cũng tốt, đến lúc đó chính chị nhìn kết quả sẽ an tâm hơn."
Hoa Tử không chút để ý đi tới bàn làm việc, quay đầu lại tiếp tục đối với Tô Thiển lừa dối.
Tô Thiển cũng đi theo nửa tin nửa ngờ, một tháng trước kiểm tra không
phải đều đã nói rồi sao, lúc này mới trong thời gian 1 tháng, chẳng lẽ
lại thật sự bệnh biến mau sao?
Rối rắm nửa ngày, cảm thấy anh nói cũng có lý, kiểm tra một cái luôn làm người yên tâm một chút, chỉ là không nghĩ tới chính mình là cảm bình
thường, cuối cùng cư nhiên sinh ra nhiều chuyện như vậy.
Cho đến cực kỳ lâu về sau, cô mới hiểu được, tại sao An Thần cùng Hoa Tử không ngừng ở trước mặt cô làm bộ như vậy.
Ôm trong lòng tâm thần bất định bất an đi theo Hoa Tử vào phòng bệnh, không lâu sau lại thấy vài nữ bác sĩ cầm dụng cụ nối đuôi mà vào, nằm
ở trên giường nhìn các thầy thuốc vì mình mà khẩn trương, Tô Thiển có
một loại cảm giác đang chuẩn bị ra trận .
Hoa Tử ở đỉnh đầu của cô treo một quả tiền xu, cũng không biết là cố ý
hay là vô ý , thấy các cô nửa ngày không làm gì, Tô Thiển nhàm chán
nhìn chằm chằm kia miếng tiền xu không ngừng đung đưa, trong chốc lát
lại tiến vào giấc ngủ.
Hoa Tử xác định cô ngủ say liền