pacman, rainbows, and roller s
Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325545

Bình chọn: 8.00/10/554 lượt.

hức tiếp nhận quản lý sản nghiệp rồi, chúc mừng nha." .

Vạn Dạ lễ phép gật đầu, ánh mắt lại vẫn luôn ở trên người Tô Thiển, cũng không biết trên người cô thương thế đã tốt hoàn toàn chưa.

Nguyệt Nguyệt ánh mắt có chút phức tạp, ở trong lòng thở dài, ánh mắt

của cô vẫn nhìn anh, thế nhưng anh lại đem ánh mắt hết sức chăm chú đặt

trên người phụ nữ không thương anh một chút nào.

Đây chính là chuyện tình bất đắc dĩ nhất trên đời.

Tô Thiển nghe vậy cảm thấy kỳ quái: "Vạn Dạ, anh là người của Mộ Dung thiếu gia sao?" .

Nếu như là vậy, Lâm gia bị Mộ Dung thiếu gia mạnh mẽ áp chế, không trách được An Thần sẽ nhức đầu lâu như vậy.

Vạn Dạ gật đầu: "Vết thương trên người đều tốt rồi sao? Còn đau không? ? ?" .

Tô Thiển lắc đầu, Vạn Dạ còn ôn hòa như vậy, thân cận như vậy, lỗ mũi ê ẩm, rất muốn khóc. . . . . .

Đáng tiếc, cô đã yêu An Thần, không đáp lại được. . . . . .

Ngải Tuyết một đôi mắt như linh tinh không ngừng ở giữa hai người qua

lại quét nhìn, trực giác của người phụ nữ nói cho cô biết, có chuyện! ! !

"Tiểu Thiển Thiển, hai người biết nhau sao? ? ?" .

Nuốt trọn một quả vải, Ngải Tuyết đem Nguyệt Nguyệt hướng bên cạnh khẽ gạt, mình ngồi vào bên cạnh của cô.

Tô Thiển xin lỗi vuốt vuốt mái tóc: "Khi còn bé là hàng xóm, bạn tốt, sau này anh ấy ra nước ngoài." .

"Hoá ra là như vậy . . . . . . . . ." Ngải Tuyết liếc nhìn Nguyệt Nguyệt, khóe miệng giật giật, cô cùng ông xã cô vô cùng hạnh phúc, cũng không có nhiều tình cảm rối rắm như vậy.

"Bà xã, anh đã về rồi. Ơ, An thiếu gia cũng tới?" .

Ngải Tuyết đứng dậy, sôi nổi hướng Kiệt chạy tới, Kiệt trong lòng hung hăng giật mình: "Đứng ở chỗ này, không cho nhảy." .

Tô Thiển nhìn chằm chằm An Thần mang theo khí thế cường đại đứng gần cô, có chút chột dạ nhìn Vạn Dạ đang ngồi ở đối diện.

"Bà xã, thật không nghe lời, tan học cũng chịu về nhà." .

Đến gần cô, không nhìn những người khác, trực tiếp ôm tâm can bảo bối của mình, cưng chiều véo cái mũi nhỏ tinh xảo của cô.

Tô Thiển cười mỉa, không chút khách khí đánh vào móng vuốt đang đặt ở

trên eo cô móng: "Nhiều người như vậy, cũng không sợ bị người ta cười

sao." .

Vạn Dạ yên lặng nhìn giữa hai người, ánh mắt ảm đạm, thái độ của Tiểu Thiển đối với anh đã thay đổi

Ngải Tuyết bị Mộ Dung Kiệt ôm vào phòng ngủ, lầu dưới không khí càng thêm đè nén.

Chỉ có An Thần, tập trung tinh thần đặt ở trên người vợ mình, một chút cũng không đem Vạn Dạ đang ở đối diện để vào mắt.

Kiệt dụ dỗ vợ yêu ngủ, xuống lầu thấy hai tên tiểu tử đối đầu, khóe mắt không nhịn được giật giật.

"Tôi bảo đầu bếp làm một bàn thức ăn ngon, khó có dịp được cùng nhau tụ tập, liền cùng nhau ngồi xuống hàn huyên một chút." .

An Thần vuốt vuốt mi tâm, lại nói, anh thật là muốn lập tức khiêng bảo bối của mình về nhà.

Trên bàn ăn, mấy người Tô Thiển vùi đầu ăn cơm, vừa nhìn vừa ăn còn nói chuyện buôn bán Đại lão gia.

Bỏ chuyện tình cảm qua một bên, thủ đoạn trên thương trường, An Thần trái lại rất thưởng thức Vạn Dạ.

Về phần Long Hổ bang có một chút sản nghiệp, anh có nghe thấy, chỉ là

không biết là ai đứng sau lưng, kể từ đây, anh đối với vạn Dạ ngược lại

nhiều thêm mấy phần thưởng thức.

Cơm nước xong, Tô Thiển cùng Nguyệt Nguyệt ngồi ở trên ghế sa lon, nhàm

chán nói nhăng nói cuội, nhìn lại một chút mấy vị kia, tinh thần phấn

chấn.

Lúc này, từ lầu hai qua khe cửa lộ ra một cái đầu nhỏ, thận trọng cùng

các cô ra dấu, sợ bị một người đàn ông bá đạo nào đó nhìn thấy.

Tô Thiển cùng Nguyệt Nguyệt hai mặt nhìn nhau, nhìn nhau cười một tiếng, đi theo lên lầu.

Cô đang suy nghĩ, về sau mình có thể hay không cùng một dáng vẻ giống

như Ngải Tuyết, sợ chồng sợ thành cái bộ dạng này, cô linh cảm dường

như, dường như sẽ phát triển thành khuynh hướng này.

Nhiễm Mạn thường nói với cô,tính tình cô quá lãnh đạm,vào lúc gặp An Thần là loại tâm tình không mặn không nhạt.

Chỉ sợ cũng chỉ có anh, mới có thể tùy tùy tiện tiện kích thích tâm tình quá mức bình thản của cô.

"Thật lâu không náo nhiệt như vậy, tối nay chúng ta ba người chen chúc

trên một chiếc giường lớn có được hay không? ? ?" , Ngải Tuyết trong

lòng mong đợi, thật ra thì trong lòng còn đếm bảng cửu chương, Mộ Dung

Kiệt là cái loại bại hoại, từ khi mang thai cũng không đụng cô, mỗi ngày còn phải mình thoải mái, làm cho cô dục vọng không được thỏa mãn, cô

không làm, không hầu hạ.

Tô Thiển gẩy gẩy sợi tóc trên trán, khẽ nhếch cằm: "Tôi không hi vọng khi đang ngủ say bị người ta ném ra ngoài." .

"Tôi cũng vậy không muốn." Nguyệt Nguyệt bày tỏ, chuyện này, cô cùng Tô Thiển đứng trên cùng một trận chiến tuyến.

"Sẽ không, tôi sẽ khóa trái, nếu anh ấy dám ném, tôi liền không không sinh con cho anh ấy." .

Ngải Tuyết giống như một đứa trẻ được chiều quá sinh hư, ngôn ngữ có chút bá đạo.

Tô Thiển không khỏi buồn cười: "Tôi xem cô không có can đảm đó, cẩn thận sau khi chúng ta đi, anh ấy sẽ đánh mông cô! ! !" .

Mộ Dung Kiệt, cùng An Thần là mẫu người đàn ông bá đạo, cô hiện tại cũng có thể tưởng tượng, cái gì đang chờ đợi Ngải Tuyết.

Rất rõ ràng, Ngải Tuyết trong nháy mắt liền do dự