Polly po-cket
Áp Trại Tiểu Nha Hoàn

Áp Trại Tiểu Nha Hoàn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321922

Bình chọn: 8.00/10/192 lượt.

cánh tay đột nhiên từ phía sau nàng ôm lấy, dọa nàng sợ đến hét ầm lên.

“A!”

Nàng hoa dung thất sắc muốn kéo bàn tay đang ôm eo nàng ra,

nhưng thế nào cũng không ra, mà nàng cũng ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.

Xem ra hắn lại chạy đi uống nhiều rượu hơn, làm mình say hơn, điên cuồng hơn.

“Ngươi không phải đã đi rồi sao?”

“Thật sự là ta muốn đi, muốn vĩnh viễn tránh khỏi nàng, nữ nhân vô tâm này. . . . . . Nhưng là, ta không cam lòng!”

Hắn đem người nàng quay lại, tràn đầy tức giận cùng khát

vọng thô bạo che miệng nàng lại. Nàng muốn kháng cự, hắn lại càng thêm

dùng sức.

Hắn không chấp nhận nàng kháng cự! Lòng của nàng, người của

nàng, tất cả của nàng hắn đều muốn, tuyệt đối không cho phép kẻ nào cướp đi?

“Nàng là của ta, ai cũng không cho phép cướp đi nàng!”

“Không. . . . . .”

“Chẳng lẽ nàng đối với ta một chút tình cảm cũng không có?” Hắn thống khổ nói nhỏ.

Nguyệt Quang mở to mắt nhìn hắn.

Nếu như nàng đối với hắn không có tình cảm, như thế nào lại

phải kháng cự khổ cực như thế? Nguyệt Quang ở trong lòng hô to, nhưng

một chữ cũng không nói ra.

Môi của hắn rơi vào cổ của nàng, cuồng liệt mút da thịt nàng so với tơ lụa càng mềm mại hơn, làm cho nàng vô lực run rẩy.

Nguyệt Quang hô hấp từ từ rối loạn, thân thể hắn gần sát, cảm thụ lửa nóng từ trên người hắn truyền tới.

“Ngươi không được chạm vào ta! Hai tay của ngươi sờ qua nữ

nhân khác. . . . . .” Nghĩ đến hắn và Tiểu Mai thân thiết, tức giận,

ghen tỵ nước mắt cũng nữa không cầm được chảy xuống. Nàng hai tay vung

mạnh quyền, không ngừng đánh vào người hắn.

“Ta biết sai rồi!” Hắn giữ hai tay của nàng, vội vàng nói: “Cho tới nay ta muốn chỉ có nàng, không có người khác. . . . . .”

Hắn hôn nàng thật sâu, hôn mãnh liệt như vậy, cuồng nhiệt như vậy, Nguyệt Quang cũng không tự chủ mà nghênh hợp hắn. . . . . . Nàng

phát hiện mình không muốn kháng cự, giờ phút này nàng chỉ muốn được hắn

ôm ấp, yêu thương, không muốn nghĩ nhiều như vậy nữa. . . . . .

Hắn bất giác thoát đi y phục trên người nàng, da thịt nàng

trắng như ngọc, có lồi có lõm, thân thể mềm mại tản mát ra ánh sáng xinh đẹp.

Ánh mắt khát vọng của hắn nóng rực làm lòng nàng hỗn loạn, thẹn thùng cúi đầu, xấu hổ nhìn hắn.

Mà sự thẹn thùng này càng thêm thúc giục ham muốn trong cơ

thể hắn, bàn tay hắn không an phận vuốt ve nhũ phong tuyết non của nàng, cảm nhận lòng bàn tay có một điểm nhỏ nhanh chóng vươn lên.

“A. . . . . .” Miệng nhỏ của nàng bật ra từng tiếng kêu tiêu hồn.

Hắn cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng, một tay kia cũng dùng lực mạnh xoa bóp, làm nàng liên tiếp phát ra tiếng rên rỉ.

“Nàng thích như vậy? Hay là như này?” Hắn lại ác ý nhẹ day

ngực nàng, trận trận khoái cảm tựa như dòng điện chạy khắp cơ thể nàng.

“Không muốn. . . . . .” Nàng muốn đẩy đầu hắn ra, muốn hắn

dừng lại, nhưng tay của nàng lại không tự chủ được ôm lấy hắn, cảm thụ

hắn đầu lưỡi nóng rực của hắn cùng bàn tay ở trên người nàng khơi ra ham muốn hừng hực.

Trong đầu nàng đầy những tiếng nhắc nhỏ, nhưng tay của hắn

chậm rãi đến gần giữa hai chân của nàng, cũng cường ngạnh xâm nhập u đất phái nữ, bá đạo bách thiết vừa nóng vừa âu yếm, theo bản năng nàng chảy ra ái dịch . . . . . .

“Nàng ướt rồi! Bất kể không muốn như thế nào, chống cự như

thế nàng, cũng không thay đổi được khát vọng thân thể nàng đối với nam

nhân. . . . . . Nàng tiểu xướng phụ dâm đãng này, ta sẽ thỏa mãn nàng !”

Lời nói đầy lăng nhục của hắn làm nàng đang ngẩn ngơ trong sắc dục từ từ tỉnh táo lại!

“Không!” Tại sao nàng lại có thể để cho mình dựa vào ngực hắn, để cho hắn dùng tình dục khống chế nàng? !

Không! Không thể!

Nàng liều chết vừa đá vừa đạp hắn, “Buông ta ra!”

“Ta muốn nàng, thì nàng không thể cự tuyệt ta!” Hắn bá đạo tuyên bố.

Nguyệt Quang giận đến nước mắt cũng mau chảy xuống.

Mà Thủy Tàn Tâm lại quyết định phải nhanh một chút lấy được

nàng ── hai tay hắn dùng sức giữ lấy bắp đùi của nàng, đem tất cả của

nàng hiện ra ở trước mặt hắn.

“Không được. . . . . .” Nàng xấu hổ muốn tránh khỏi ánh mắt

nóng rực của hắn, nhưng lại cảm giác thân thể mình khi bị hắn nhìn soi

mói cũng trở nên nóng rực khó chịu, hoa huyệt cũng chảy ra ái dịch ngọt

ngào. . . . . .

Hắn mê muội nhìn nữ thể phiếm hồng trước mắt, thân thể tinh

tế mê người tản mát ra mùi thơm quen thuộc của nữ nhân, mùi thơm nhàn

nhạt bừng tỉnh lại thương yêu trong hắn đối với nàng!

Hắn dùng một tay giữ nàng, một tay kia cởi khố của mình, nàng vừa xấu hổ vừa sợ, hắn kéo hai chân nàng ra, cho vật nam tính của mình

đã sớm đứng thẳng để tại tiểu huyệt của nàng . . . . . .

“Không được. . . . . . A!”

Kháng cự của nàng cũng không chống lại được mãnh lực nhập vào của hắn, đau đớn lần nữa xâm chiếm nàng, làm nàng đau đớn kêu la.

“Đau quá. . . . . .”

“Đau?” Hắn không tin cau mày.

“Đau! Đau quá. . . . . .”

“Ta yêu, thả lỏng đi. . . . . .” Hắn biết nàng chuẩn bị chưa đủ đầy đủ.

Thủy Tàn Tâm đột nhiên cúi đầu, nằm ở giữa hai chân của nàng, hướng về phía cửa mật động thổi hơi.

“Đừng. . . . . .” Nàng đỏ bừng lắc đầu, thân thể run lên.

Thủy Tàn Tâm hai tay đ