
màn này có thể dùng phong cách để miêu tả.
Đây là rung động mà nói! Xin hỏi ở thành B có thiên kim tiểu thư nhà nào có loại uy phong như vậy, có thể sử dụng loại tư chất anh tuấn này làm người hầu hoặc vệ sĩ?
Hách Tịnh một hàng ba người xuống xe, làm người đi đường vây lại xem, dạo này, tuấn nam mỹ nữ đều không ít, nhưng thị trường kinh tế điều tiết chưa phù hợp, hai cao nhất tuấn nam thêm một cao nhất mỹ nữ vậy chỉ có thể là đóng phim, nhưng nếu như hai cao nhất tuấn nam kia còn giống nhau như đúc, khẳng định ngay cả trong phim ảnh cũng khó thấy!
Như thế trăm năm mới gặp cảnh tượng như vậy không xem còn đợi lúc nào? Các cô các bà, già trẻ trong nhà đều ra cửa,...! bất luận nhiều chuyện, đến con chó cũng để ý tới!
Hách Tịnh ở trong quần chúng nhân dân rộng lớn nhiệt tình rút lui, cô nghĩ phải quay đầu đi, nhưng đồ không thể không mua, cô vừa muốn đem hai người này không dùng làm vệ sĩ nữa mà đuổi đi, vì vậy đề nghị: "Cái đó, chúng ta chia thành hai nhóm đi, em muốn đi mua một ít đồ vặt vãnh."
Tiếng nói còn chưa rơi xuống đất, điện thoại Đan Nhĩ Nhã vang lên, sau khi nhận điện thoại anh hướng Hách Tịnh nói: "Tô Ti Hoàng, nghe nói chúng ta đi dạo phố, muốn tới đây cùng nhau mua sắm." Hỏi xem Hách Tịnh có đáp ứng hay không, thế nhưng vẻ mặt giống như muốn nói ngươi ngàn vạn lần đừng đáp ứng. Thì Đan Nhĩ Tín nhận lời nói trước: "Bạn học của anh à? Vậy thì cùng nhau đi, nhiều người càng náo nhiệt!"
Hách Tịnh đối với cô gái kia ***** vốn không quan tâm, nhưng là muốn có sự xuất hiện của cô gái ấy nhất định có thể chia sẻ một phần mục tiêu, liền đáp ứng, vì vậy Đan Nhĩ Nhã tìm địa điểm đánh dấu hẹn gặp nhau, Hách Tịnh đi đến phía trước siêu thị mua chút vật phẩm cần thiết, Đan Nhĩ Tín cũng không do dự, đi theo sau Hách Tịnh bước đến.
Rời đi tầm mắt Đan Nhĩ Nhã, Hách Tịnh bắt đầu đối với người đi bên cạnh làm khó dễ: "Đừng quá lớn lối."
Đan Nhĩ Tín khinh thường: "Sợ cái gì, anh ta mấy năm trước cũng biết tôi thích em!"
Hách Tịnh lại bị nghẹn, cùng hướng Đan Nhĩ Tín vẻ mặt liều mạng, cô cho tới bây giờ cũng không có thắng được. Chỉ là không cam tâm: "Anh thì lúc nào thích nhiều người náo nhiệt?"
"Gọi bạn học nữ tới cùng đi với anh ta rất tốt a, bằng không anh ta lớn như vậy còn làm bóng đèn cản trở, theo sau làm cản trở chúng ta, anh đây mặc dù anh tuấn không sợ người khác vây xem, cho những người không liên quan nhìn miễn phí, nhưng vẫn còn có chút bị tổn hại." Giai nhân đang ở bên, lòng Đan Nhĩ Tín rất tốt, nhất là Đan Nhĩ Nhã đã rời đi, ánh mắt người khác nhìn bọn họ có chút tò mò, còn hâm mộ nhiều hơn.
Người này nhân phẩm thật đúng là không có giới hạn, ở đại đội A nhất định nhân phẩm thấp kém hơn người bình thường, nhất định tiền đồ tương lai thăng cấp có hi vọng. Hách Tịnh không có nói đến chuyện dục vọng rồi, uy quyền phán bừa hại chết người a! Cô đã từng cảm thấy anh rất vụng về rất buồn cười đùa bỡn? Hiện tại kiếp này đành chấp nhận, anh không nhanh đến như vậy chứ!
Mứt, ô mai, thịt bò khô, khoai tây chiên, còn có ***** kẹo mềm, Hách Tịnh vừa nhớ lại Trương Anh Tử đưa tờ danh sách, giả bộ mua đồ để trong xe, bên bắt buộc bên lắc đầu, Trương Anh Tử vừa nhìn chính là bị cha mẹ làm hư rồi, già rồi còn ăn quà vặt, khi còn bé khẳng định không có ăn cơm, cho nên lớn lên mới không cao. . . . . .
Lấy thêm hai bịch quả hồ lô cùng một bọc tiểu hạch đào, Hách Tịnh mới phát hiện tay Đan Nhĩ Tín cầm đồ rất giống mình, nhìn lại một chút đồ trong xe đẩy của anh, quả nhiên giống với cô một dạng, không nhịn được lần nữa chủ động mở miệng: "Anh cũng thích ăn quà vặt?"
Đan Nhĩ Tín lắc đầu, sau đó nói: "Đi đến mấy tháng, tôi mua để dành, chờ em ăn hết rồi tôi sẽ bán lại cho em giá cao hơn."
Hách Tịnh há hốc mồm nghĩ tính giải thích, mắt chuyển động nhưng lại nhịn được, không biến sắc đẩy xe tiếp tục đi về phía trước, nghĩ thầm anh chờ mà bán cho đàn chị của anh đi! Lúc cần có thể gửi qua bưu điện, còn gửi vận chuyển, nói cũng không chừng trở lại quân khu liền bị chị ta cướp bóc mất rồi.
Trong khoảng thời gian này do buồn bực thua thiệt, trong lòng Hách Tịnh một cỗ khí kì lạ ngăn ở trong lồng ngực không xuống, luôn muốn tìm cơ hội phát tác. Cô muốn mua thêm đồ dùng vệ sinh, vốn muốn lấy cớ tách Đan Nhĩ Tín ra một chút, thấy anh ta lấy bản chất đặc biệt của nhà lính hòa vào dòng người theo sát cô, trong lòng tiểu ác ma lộ ra hàm răng trắng noãn.
"Hành lý nhiều như vậy tôi xách không nổi, vốn nghĩ mua nhiều chút cũng không dám, anh để dành cho tôi như vậy, không thể tốt hơn." Hách Tịnh tận lực dùng giọng bình thản có chút lời mà nói, khóe mắt dư quang len lén đánh giá anh ta, thấy anh ta đầu tiên là kinh ngạc, sau đó như có điều suy nghĩ, đi theo Hách Tịnh đến khu bán vật dụng của phụ nữ mới bừng tỉnh hiểu ra, mặt từ nâu nhạt hiện lên chút hồng, tiến cũng không được lui cũng không xong ở lại tại chỗ, nhìn trong lòng Hách Tịnh thoải mái dễ chịu.
Hách Tịnh khóe miệng nhếch lên, bước nhanh đi về phía trước, nhặt nhãn hiệu mình thường dùng hàng ngày lên xem sau đó quăng vào trong xe đẩy.
Ước chừng số lượng đủ dùn