Duck hunt
Âm Mưu Của Cô Ấy

Âm Mưu Của Cô Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321841

Bình chọn: 10.00/10/184 lượt.

ó khỏe không?” Không muốn tiếp tục đề tài này, Nghiêm

Quân Dịch biết bà sẽ lại giảng giải một ít chuyện làm anh khó chịu.

Hừ! Những lời này anh đã nghe đến mức không muốn nghe, nếu không phải tên họ Mạnh kia đối đãi với chị cũng không tệ lắm, nếu không phải chị

rất yêu người đàn ông kia, anh sớm đem người đàn ông kia đi chôn.

“Tốt hơn nhiều.” Biết anh muốn nói sang chuyện khác, Nghiêm Quân Nghi nói theo anh, ôn nhu cười.

“Sắc mặt của chị quá kém.” Nghiêm Quân Dịch nhíu chặt mi, chị thân

thể vốn yếu ớt, gần đây lại thường thường sinh bệnh, làm cho anh thật sự không thể yên tâm.

“Đừng lo lắng, chị không sao.” Nghiêm Quân Nghi vỗ vỗ tay em trai.

“Em nha, nếu muốn chị khỏi bệnh, hòa nhã một chút với anh rể em đi.”

“Ông ta không phải anh rể em.” Nghiêm Quân Dịch lại lặp lại. “Nói

sau, ông ta nhìn em có hòa nhã sao?” Tên kia sắc mặt so với anh còn khó

coi được không?

“Ai bảo em đều bỏ qua ông ấy.” Nghiêm Quân Nghi trừng mắt với em trai một cái.

Nghiêm Quân Dịch nhíu mày. “Em sợ em nhìn thẳng vào ông ta sẽ không

khống chế được tay của em.” Bỏ qua là vì tốt cho mọi người, anh không sợ đánh chết tên kia, chỉ sợ chị gái tức giận hoặc khóc.

Anh chỉ sợ chị gái khóc, năm đó bà khóc cầu xin anh liên lạc cùng bà, đừng một mình làm bà lo lắng, anh mới mềm lòng, khi tức giận vì bà quá

ngốc, cuối cùng vẫn mềm lòng, ai bảo bà là chị gái anh yêu nhất.

“Em nha!” Nghiêm Quân Nghi tức giận trừng anh, nhưng cũng không có

cách, chỉ có thể vi não vỗ nhẹ khuôn mặt tuấn mĩ của em trai. “Em đó,

càng lớn càng đẹp trai, nhưng cá tính vẫn luôn cố chấp.”

Em trai bà từ nhỏ bộ dáng đã xinh đẹp, rõ ràng là tóc đen mắt đen,

nhưng lại giống con lai, hình dáng khắc sâu rõ ràng, ngũ quan thâm thúy

lại đẹp trai, từ nhỏ mê chết một đống nữ sinh; Hiện tại đã thành người

đàn ông trưởng thành, dáng người cao ngất khiến bà phải ngẩng đầu nhìn,

bộ dáng tuấn mỹ tựa như model trên tạp chí.

Không! So với model còn hoàn hảo hơn một chút, ít nhất em trai bà

không có cái loại như đàn bà, rõ ràng bộ dạng quá mức xinh đẹp, nhưng

nhìn thế nào cũng rất đàn ông.

“A Dịch nha, em cũng đã lên năm thứ tư đại học, có bạn gái hay chưa?

Có thì dẫn cho chị xem nha!” Bà tin tưởng em trai ở trường học nhất định là nhân vật phong vân.

“Chị, câu này chị đã nói rất nhiều lần.” Mỗi lần nhìn thấy anh lại nói.

“Ai bảo em không mang bạn gái cho chị gặp.” Nghiêm Quân Nghi liếc em

trai một cái. “Em ở khoa nhạc, nữ sinh không phải rất nhiều sao? Em

không thích ai sao?”

“Em không phải loại háo sắc.” Nghiêm Quân Dịch hừ nhẹ.

“Cái gì háo sắc? Không lễ phép, chị dạy em như thế này sao……”

“Chị, muộn rồi, em phải đi.” Không muốn nghe bà càu nhàu, Nghiêm Quân Dịch vội vàng cắt ngang lời bà, “Chị mau trở về phòng nghỉ ngơi, tạm

biệt!” Anh vẫy vẫy tay, chuẩn bị rời đi.

“Đợi chút, áo khoác của em.” Nghiêm Quân Nghi đem áo khoác trên người đưa cho anh. “Thật là, mỗi lần chị hỏi cái này em đều muốn trốn.” Bà

lườm anh một cái.

“Vậy chị đừng hỏi không phải được sao?” Nghiêm Quân Dịch nhún nhún

vai, thấy chị gái lại muốn mở miệng, liền nói: “Em phải đi rồi, tạm

biệt!”

Chị gái tuổi càng lớn càng thích niệm người…… Nghiêm Quân Dịch lắc

đầu, bước ra sau nhà, cũng không tính đi cửa trước, anh không muốn chạy

tới nơi náo nhiệt đó, lại càng không muốn nhìn thấy người đàn ông họ

Mạnh kia.

Anh đi nhanh, chạy bộ về phía cửa sau, xe anh để ở phía sau, khi đến Mạnh gia, anh cũng tiến vào từ cửa sau.

“Uyển Lôi, em hôm nay thật đẹp.”

Anh dừng bước, tiếng nói là từ bên phải truyền đến, vách tường ngăn

trở bóng dáng của anh, chỉ cần bước vài bước nữa, anh tin tưởng hai

người bên phải tuyệt đối sẽ phát hiện ra anh.

Muốn tỏ tình sao?

“Cám ơn.” Giọng nữ ôn nhu nhẹ nhàng thản nhiên, nghe không ra một tia xấu hổ.

Anh dựa lưng vào tường, tiếng nói lãnh đạm kia làm cho anh quyết định vẫn không nên ra ngoài thì hơn.

Hai tay khoanh trước ngực, Nghiêm Quân Dịch ưu nhàn nhìn hoàn cảnh bốn phía.

U ám, yên tĩnh, thật sự là nơi tốt để yêu đương vụng trộm, Mạnh gia

đại tiểu thư này nếu không cố ý cho người ta cơ hội, thì chính là không

có đầu óc.

Ừm…… Về sau anh sẽ dạy Kiều Kiều trăm ngàn lần đừng làm loại chuyện

ngu xuẩn này, cho dù đối với người ta có ý, người đàn ông cầm thú mặc kệ ban ngày hay đêm tối cũng sẽ biến thành người sói.

“Uyển Lôi, anh…… Anh rất thích em, cùng anh kết giao được không?” Tiếng tỏ tình có chút run run.

“Thực xin lỗi, tôi……”

“Đừng cự tuyệt anh, anh thật sự rất thích em……”

“Lí Cụ Đình! Anh đừng như vậy!”

“Uyển Lôi, em thật thơm…… Anh rất muốn em……”

“Lí Cụ Đình! Không…… Tránh ra……”

Ừm…… Nghiêm Quân Dịch lấy từ trong túi ra một điếu thuốc lá, sau đó tìm trong túi.

Chậc, cái bật lửa đâu rồi?

“Đừng! A……”

Ô, tìm được rồi.

Lấy bật lửa từ trong áo khoác ra, anh chậm rãi châm lửa, nhẹ phả ra một làn khói.

“Khụ khụ, thực xin lỗi, quấy rầy một chút.” Anh bước ra, nhíu mày liếc nhìn hai người một cái.

Không nghĩ tới sẽ có người, Lí Cụ Đình hoảng sợ, “Anh……”

Mà Mạnh Uyển Lôi lùi dần về phía sau, thân thể kề sát tường, tóc sớm

rối loạn, lễ p