
miệng lưỡi bén nhọn, nhưng bên tai cô sẽ hơi hơi phiếm hồng; Khi anh đưa chìa khóa nhà trọ cho cô, anh nhận ra
cô trong mắt cô rất nhanh hiện lên kinh hỉ.
Mà chỉ cần anh đến Đài Bắc, cô tuyệt đối
mỗi ngày đều tìm đến anh, ở bên cạnh anh, cho dù anh có châm chọc khiêu
khích thế nào, cô vẫn đến hàng ngày.
Anh cũng biết người sửa sang lại nhà trọ
là cô, mà không phải anh ủy thác công ty vệ sinh, cô nghĩ cô giấu giếm
rất khá, lại không biết anh đều biết tất cả. Chẳng qua, cô không nói,
anh cũng làm bộ như không biết. Biết rõ cô thương anh, nhưng anh lựa
chọn giả ngu, anh không thể nhận, bởi vì cô là con gái Mạnh Chí Đức.
Biết rõ cô vô tội, nhưng nhìn cô lại liên tưởng đến Mạnh Chí Đức. Nghĩ
đến chị gái đã qua đời, anh không thể đối tốt với cô.
Anh luôn làm tổn thương cô, mà anh không
hiểu, vì sao anh đối xử với cô như vậy, cô vẫn thương anh? Sự ngốc
nghếch của cô làm cho anh tâm hoảng ý loạn, anh dần dần trở nên không
biết nên làm sao với cô.
Sau đó, cô có vị hôn phu, khi nghe thấy
cô đính hôn, một cỗ phẫn nộ không nên có dâng lên ngực, hơn nữa nhìn
thấy cô thân mật cùng vị hôn phu trên tạp chí, anh tức giận đến cơ hồ
muốn giết chết người đàn ông kia!
Tình cảm không nên có làm cho anh kinh
ngạc, anh không thể tin được bản thân lại vì cô mà có cảm xúc phập phồng như vậy, không nên như vậy.
Cô có vị hôn phu cũng tốt, như vậy, cô sẽ không thương anh? Có người đàn ông tốt như vậy ở bên cạnh cô, anh nên
thở phào mới đúng.
Nhưng mà, mỗi khi nghe thấy cô nhắc tới
vị hôn phu, biết rõ không nên, nhưng anh lại phẫn nộ, ghen tị không nên
có tràn ngập lòng dạ.
Anh muốn đẩy cô ra, nhưng lại không thể buông được, ích kỷ lấy tình yêu của cô ra làm thương tổn cô.
Nghiêm Quân Dịch nở nụ cười, kỳ thật anh
cùng Mạnh Chí Đức khác gì nhau. Anh trách Mạnh Chí Đức làm tổn thương
chị, nhưng anh cũng không phải làm tổn thương Mạnh Uyển Lôi sao? Ít
nhất, chị ở bên cạnh Mạnh Chí Đức cũng hạnh phúc, cho dù Mạnh Chí Đức
phong lưu, nhưng ít nhất ông ta cũng làm cho chị hạnh phúc rời đi.
Nhưng còn anh? Anh đới với Mạnh Uyển Lôi như thế nào?
Anh mỉa mai cô, lạnh lùng với cô, vô tình với cô, cuối cùng…… Cũng làm cho cô mất đi đứa bé, anh đối xử với cô
không chỉ không tốt, cô ở bên cạnh anh luôn bị tổn thương, nhưng cô vẫn
ngốc nghếch.
Rõ ràng có vị hôn phu tốt như vậy, nhưng lại yêu anh.
Vì sao lại yêu loại người như anh? Căn bản không đáng!
Cô cùng chị đều đứa ngốc, đều yêu không người đáng yêu!
Anh vì cô cảm thấy không đáng, anh không đáng để cô yêu, một chút cũng không đáng!
Tay dừng đánh đàn, Nghiêm Quân Dịch chậm
rãi mở mắt ra, khuôn mặt thống khổ rõ ràng, anh đau lòng vì cô, nghĩ đến tiếng khóc một mình của cô ở phòng bệnh, ngực đau làm cho anh nhíu mày.
Cô luôn như vậy, luôn khóc một mình.
Nghiêm Quân Dịch đứng dậy, nhìn thấy Mạnh Nhược Kiều đứng ở cửa, anh cười nhẹ. “Đã trở lại.” Anh còn tưởng rằng
cô sẽ tức đến nỗi không trở về!
Mạnh Nhược Kiều mím môi, nguyên bản cô tức giận muốn đến mắng cậu, nhưng nghe thấy tiếng đàn, không biết tại
sao, toàn bộ tức giận của cô đèu tan biến. Nghe tiếng đàn, cô cảm giác
giống như nghe bản tình ca bi thương.
“Sao? Vẫn giận cậu sao?” Nghiêm Quân Dịch tiến lên, dịu dàng xoa đầu Mạnh Nhược Kiều.
“Chị xuất viện.” Nhìn cậu, Mạnh Nhược Kiều nhỏ giọng nói.
“Phải không?” Nghiêm Quân Dịch thần sắc không thay đổi, lạnh nhạt nói.
“Chị cùng Phạm Sĩ Hách giải trừ hôn ước
rồi, chuyện sảy thai bị đè ép xuống, cho nên không ai biết. Không có hôn ước, người theo đuổi chị rất nhiều.”
Mạnh Nhược Kiều đi phía sau Nghiêm Quân
Dịch không ngừng nói, vừa nói, cô một bên nhìn anh. “Hơn nữa, hình như
chị đã tìm thấy đối tượng, gần đây bắt đầu hẹn hò.”
“Ừ, tốt lắm!” Nghiêm Quân Dịch cười.
“Cậu!” Mạnh Nhược Kiều tức giận đến dậm chân.
Nghiêm Quân Dịch xoay người, bàn tay to
vỗ vỗ đầu cô, anh biết cô muốn làm gì, nhưng anh cùng Mạnh Uyển Lôi
không có khả năng. Anh chỉ biết th tổn ương cô, anh không đáng để cô
yêu.
Có người đàn ông tốt ở bên cạnh cô, anh cảm thấy vui mừng, anh hy vọng cô hạnh phúc.
Chỉ cần cô hạnh phúc, như vậy anh…… Không sao cả.
Say you love me……
Đầu ngón tay của Mạnh Uyển Lôi lướt qua phím đàn, cô ở trước mặt hắn luôn đàn bài này, những lời nói mà cô khao khát nhưng không thể nghe đến, nên cô chỉ có thể gửi gắm vào trong
tiếng đàn. Chỉ là, đến cuối cùng cô vẫn đợi không được những lời này.
Cô cười cười, đã hơn ba tháng không
nhìn thấy hắn, nghe Kiều Kiều nói, nhà hắn ở Đài Bắc cũng đã bán, hắn
chính là muốn cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ với cô?
Nhà bán đi rồi, thật sự sẽ không có cơ hội chạm mặt nhau, cô cùng hắn sẽ không lại gặp nhau……
Cũng tốt, cô cũng không phải không có
người theo đuổi, không phải không có ai để kết hôn, có rất nhiều công tử nhà giàu hẹn cô dùng bữa, cùng nhau đi xem ca nhạc, xem vũ kịch, cô mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, có khi không còn thời gian rãnh để nghĩ
lung tung.
Gần đây, cô có nhiều cuộc hẹn xem mắt,
các đối tượng đều có gia cảnh rất tốt, cô xem ra bọn họ thực thích mình, điều kiện cũng tương xứng, c