Teya Salat
Ai Cứu Vớt Ai

Ai Cứu Vớt Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324024

Bình chọn: 9.00/10/402 lượt.

Mỹ nữ cậu gặp

không ít , nhưng lại không có mỹ nữ nào có thể làm cho cậu động tâm . Tả Ngôn Mặc xuất hiện cũng là minh chứng cho việc Nam Cung Nguyên không để ý đến vẻ ngoài của người khác , có thể hấp dẫn cậu nhất định phải là

người có cá tính đặc biệt hoặc là có vẻ đẹp bên trong .

Thế

nhưng , lúc này Nam Cung Nguyên kinh ngạc phát hiện không ngờ bản thân

lại không thể rời mắt khỏi một cô gái lần đầu tiên gặp mặt , thậm chí

còn hơi có ngây người nhìn , không những cô có vẻ đẹp khiến người ta

kinh ngạc , trên người cô còn có một khí chất quen thuộc tạo một đả kích lớn cho cậu.

Rõ ràng là hai người , một người rực rỡ , một

người bình thường , nhưng hai người đều tỏa ra khí chất tinh khiết lạnh

lùng giống nhau đến vậy . Nam Cung Nguyên không biết đây có phải là bởi

vì bản thân mình quá chấp nhất Ngôn Mặc mà sinh ra ảo giác hay không .

Trên sân khấu đèn chiếu rất mạnh , khiến cho cậu thấy hơi chói mắt .

Nghĩ đến việc mình lại đi chăm chú nhìn một người khác ngoại trừ Ngôn

Mặc , còn thấy tim đập rộn lên , cậu không dễ chịu mấy dời ánh mắt đi

chỗ khác .

Nhưng trong quá trình đổi vị trí cậu nhìn thấy mỹ nữ

ban nãy vừa gặp cùng một anh chàng đẹp trai , bọn họ một người ở phía

sau , một người ở bên trái . Người đẹp luôn hấp dẫn ánh mắt , vừa rồi

bởi vì mải nhìn nữ sinh kia , cho nên cậu không chú ý đến những người

khác trong ban nhạc . Nam Cung Nguyên rất tự nhiên nhìn về phía bên phải , lúc vừa nhìn rõ cậu thiếu chút nữa thì phun hết coca trong miệng ra.

Không thể phủ nhận người con trai này vô cùng đẹp trai , không đúng , thay vì nói đẹp trai không bằng nói xinh đẹp thì đúng hơn . Anh ta rất được ,

bất luận là dáng người hay khuôn mặt đều không thể chê vào đâu được .

Nhưng điều này không phải điều quan trọng .Quan trọng nhất là anh ta

chính là cái người luôn xuất hiện ở bên cạnh Ngôn mặc , lần nào cũng ra

vẻ tự cho mình là "hộ hoa sứ giả" , cái bộ dạng xinh xắn đáng giận khiến cho người ta không nhận ra đây là nam hay là nữ.

Thì ra anh ta chính là tay ghita của ban nhạc ở quán bar này.

Nam Cung Nguyên tưởng mình nhìn nhầm , cố gắng mở lớn hai mắt , chớp rồi

lại mở ra , vẫn nhìn thấy vậy . Lần đầu tiên Nam Cung Nguyên nhìn thấy

anh đã ghi tạc trong đầu , nếu hắn có hóa thành tro , Nam Cung Nguyên

cũng tự tin tuyệt đối có thể nhận ra hắn ta . Nhưng mà , Nam Cung Nguyên bắt đầu nóng ruột , không biết Ngôn Mặc có biết hắn ta làm việc ở quán

bar hay không , hắn ta nhìn có vẻ như là người lăn lội trong xã hội rồi ? Hơn nữa , Nam Cung Nguyên mặc dù rất không muốn thừa nhận , nhưng quan

hệ của Ngôn Mặc với người này đích thực là rất tốt.

Lúc này ,

hát chính ở trên sân khấu mở miệng nói chuyện : "Vô cùng cám ơn mọi

người ngày hôm nay đã cổ vũ . Tôi đại diện Silence cảm ơn mọi người đã

ủng hộ chúng tôi lăm năm qua . Tiếp theo , chúng tôi sẽ biểu diễn bài

hát số một của Silence "Mộng" , bây giờ sẽ do Tô Bạch Đạm hát chính" Cô

nhấc tay ra hiệu cho tay ghita vô cùng quyến rõ ở bên phải "Hôm nay tôi

sẽ hát tặng mọi người , nghe qua mọi người nhất định sẽ biết ca khúc đã

được cải biên một chút , hi vọng mọi người thích."

Giọng nói của và giọng hát của cô hoàn toàn khác biệt , giống như mang theo một chút

cố ý , tiếng nói hơi trầm xuống , mặc dù cũng rất êm tai , nhưng so với

tiếng hát của cô , lại bình thường làm cho không người nào có thể liên

tưởng đến âm thanh đặc biệt tuyệt với khi cô hát .

Nam Cung

Nguyên lại bắt đầu cảm thấy mình buồn cười , cậu nghe lại ảo giác bản

thân đang nghe tiếng nói của Ngôn Mặc . Trong không khí bắt đầu ấm lên , khi cô nói xong muốn hát bài "Mộng" thì không khí nhanh chóng được châm lên . Vẻ sôi nổi tăng lên hai bậc so với lúc mở màn , sóng nhiệt trong

quán quay cuồng theo từng đợt . Nam Cung Nguyên cảm thấy có chút kỳ quái , cậu quay đầu lại nhìn hai người bên cạnh , rượu đã uống đến đỏ hai má , lại thêm vẻ mặt kích động , người không biết còn tưởng có siêu sao

xuất hiện .

"Nghe rất hay sao?"

Nam Cung Nguyên khó hiểu hỏi Cha từ đầu đến giờ vẫn đứng phía sau cậu.

Nụ cười cong cong gần như chiếm hết chỗ thừa trên khuôn mặt béo của Cha ,

cái dáng vẻ đắc ý kia giống như người hát chính là ông vậy "Hay đương

nhiên hay rồi . Lần đầu tiên cậu đến cũng khó tránh khỏi việc không biết , bài hát này có đoạn rất cao , âm cao của bản sửa đổi người thường

không hát lên nổi đâu , chỉ có nhóc con của chúng ta mới bão được đến

vậy . Cậu có phúc nghe đấy."

Âm nhạc đã vang lên , ngọn đèn rực

rỡ sắc màu bắt đầu nhấp nháy , câu đầu tiên cô cất lên liền khiến Nam

Cung Nguyên thoáng ngây ngốc . Tiếng ca của cô hoàn toàn khác so với

tiếng ca ban nãy , âm vực rất cao , hoàn toàn không uyển chuyển như

tiếng hát khẽ vừa rồi , giống như mũi tên đâm vào không khí , mãnh liệt

không chút chần chừ.

Hát bài này đối với ngôn Mặc mà nói cũng là có sức khiêu chiến rất lớn , nhưng Ngôn Mặc rất tự tin bản thân mình

luôn có thể kéo âm lên . Sắp đến nốt cao đầu tiên , Ngôn Mặc thoáng điều chỉnh hơi thở , quét một vòng nhìn đám người đang dần dần sôi trào .