
thế này cứ
như là Vy Vy đang nhận sự bố thí vâyk. Chẳng khác nào cô đang bị lăng
nhục.
-”Không hắn.” Ken vẫn nhắm nghiền đôi mắt. rồi cậu khe khẽ nói. “Dường như người thấy may mắn là tôi.”
Nhưng Vy Vy không nghe thấy câu nói sau cùng của Ken. Cô cau mày, giận dữ.
-”Đinh Vinh Quang” Cô rít lên. “Anh đang đùa với tôi đó sao? Nếu không phải ý đó thì chuyện anh nói là ý gì?”
Ken không nhìn cô, không mở mắt ra. Khuôn mặt cậu có gì đó rất khó
hiểu. Cậu không trả lời. Chính điều này làm Vy Vy rất tức giận. Cô nghĩ
Ken đang khinh thường cô. Vy Vy đứng bật dậy, cúi xuống sát mặt Ken. Hơi thở của cô phả vào khuôn mặt cố làm ra vẻ lạnh băng của Ken.
-”Đinh Vinh Quang. Anh có giỏi thì nhìn tôi mà giải thích đi. Ý anh
là như thế nào. Nếu anh là đàn ông thì mở mắt ra nhìn tôi ngay lập tức.”
Lời nói của Vy vy nửa như thách thức, nửa như ra lệnh. Ken từ từ mở
mắt ra, nhìn chằm chằm vào Vy Vy. Khốn kiếp. Bối Diệp Vy không biết như
thế này là quá lắm sao. Sức chịu đựng của Ken cũng có hạn. Đôi chân mày
của cậu khẽ nhíu lại. rất nhanh, cậu đưa tay vòng ra say gáy Vy Vy, mặc
cho cô trố mắt nhìn, Ken đặt lên môi Vy Vy một nụ hôn cũng rất nhanh.
Rồi nhân lúc Vy Vy đang cứng đơ người vì kinh ngạc tột độ, cậu đẩy Vy Vy nằm xuống ghế, nằm đè lên cô, ánh mắt như muốn thiêu đốt Vy Vy. Ken khẽ thì thầm.
-”Vy Vy. Em không biết rằng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của em, tôi sẽ mất kiểm soát mất không.”
Vy Vy vẫn cứng đơ người, nhìn chằm chằm vào Ken làm cậu đỏ bừng mặt, thở dài rồi bật ra một câu **** thề
-”Chết tiệt. Bối Diệp Vy. Em thật quá đáng.”
Rồi Ken lại hôn cô. Chiếc lưỡi ẩm ướt nhân cơ hội đôi môi Vy Vy không khép lại vì quá ngạc nhiên, len lỏi vào phía trong miệng cô. Cậu nhắm
nghiền đôi mắt, xiết lấy Vy Vy. Vy Vy cũng dần bị cái mãnh liệt của Ken
lôi cuốn. Dần dần, cô cũng đáp lại nụ hôn của Ken. Đôi tay trắng ngần
của cô vòng qua, ôm lấy Ken. Vy Vy cảm thấy một bàn tay nóng bỏng xiết
chặt lấy chiếc eo thon nhỏ của cô. Mỗi centimet tiếp xúc với Ken dường
như nóng bừng lên. Một lúc sau, khi Ken rời bờ môi của Vy Vy, cô vẫn như cảm nhận được hơi thở của cậu trên khuôn mặt đang đỏ bừng cảu cô. Ken
khẽ thở dài.
-”Xin lỗi.”
Câu xin lỗi của Ken dường như chẳng có tác dụng gì với Vy Vy. Mặt cô
vẫn nóng bừng, đỏ lựng một cách bất thường. Ken thốt nhiên có chút hốt
hoảng. Nguy rồi. Không khéo sau này bị Vy Vy cạch mặt mất. cậu bối rối,
đưa tay lên vuốt vuốt mấy sợi tóc mái như muốn che đi khuôn mặt mang vẻ
tội lỗi của mình, quên mất cái tư thế đáng hiểu nhầm của cậu với Vy Vy,
cậu nói liền một mạch
-”Vy Vy. Xin lỗi. Anh không kiềm chế được. Em cứ đánh anh đi. Anh
không đánh trả đâu. Nhưng em tuyệt nhiên đừng hiểu nhầm. Anh không có ý
nói em may mắn vì được chiếc nhẫn chọn. Anh mới là người phải cảm thấy
may mắn vì em là chủ nhân của nó. Ý anh là… Vy Vy. Em đồng ý làm vị hôn
thê của anh chứ?”
Mắt Vy Vy dường như không thể mở to hơn được nữa. Ken đang tỏ tình
với cô. Còn nói cậu thấy may mắn vì cô là chủ nhân của chiếc nhẫn. Đầu
óc Vy Vy như loạn lên. Cô chẳng nghĩ được gì nữa. Cô đẩy Ken ra, lập cập chạy ra ngoài.
-”Tiểu Thư. Tiểu thư.” Kun đang định đem hoa quả vừa gọt xong lên cho thiếu gia thì thấy Vy Vy chạy vụt qua. Cậu đưa mắt nhìn Ken. Nhưng Ken
chỉ đuổi theo Vy Vy tới cửa phòng rồi dừng lại. Không khéo đuổi theo sẽ
làm cô ấy hoảng sợ thêm. Kun nhìn Ken thất vọng như thế cũng im lặng
không nói gì
Vy Vy cố sống cố chết chạy ra khỏi biệt thự. Cô cứ chạy mãi mà không
xác định được đang chạy đi đâu. Tới khi dừng lại để thở mới để ý là đ
ã chạy về khu phố nhà cô. Trời đã tối. mọi nhà cũng đã lên đèn. Không
phải Vy Vy không muốn làm hôn thê của Ken. Chỉ là cô nhất thời quá bất
ngờ. Bây giờ nghĩ lại thấy mình thật ngốc. Việc gì phải chạy chứ. Vy Vy
đưa tay quẹt mồ hôi lấm tấm trên trán. Cô vuốt vuốt ngực. Tim đập liên
hồi. Cô tự nhủ, chỉ vì vừa chạy xong thôi. Nhưng trong long Vy Vy không
thể nào dập tắt nỗi hân hoan. Tim cứ như muốn gào thét lên. Chết tiệt.
Đều là do lão Ken kia hết. ngượng quá hoá giận. Vy Vy đổ ngay lên đầu
Ken mọi tội lỗi. Ai bảo cậu ta hôn cô chứ. Vy Vy phụng phịu bước về nhà, khuôn mặt thất thểu. Đi qua một con hẻm nhỏ vắng vẻ, Một nhóm người
chặn Vy Vy lại.
-”Ôi cô em xinh đẹp.” Một tên cất giọng khả ố không tả nổi. Cười hô
hố với đám xong quanh. Vy Vy ngước lên. Bọn nhóc con. Dám chặn đường của cô
-”Chuyện gì?” Vy Vy uể oải đáp lại.
-”Chuyện gì?” Một tên nhái giọng Vy Vy, mua vui cho cả đám. Cả bọn lại cười rống lên.
-”Có khẩu khí đấy cô em.” Một tên có vẻ là đại ca bước tới, đưa tay định vuốt má Vy Vy.
Mắt Vy Vy thoáng chốc sáng bừng lên. Có chúa mới biết bọn này tốt số
vì gặp người đẹp như Vy Vy, lại bội phần xinh đẹp vì khuôn mặt đỏ bừng
hay là xui xẻo vì gặp Vy Vy lúc này đang hừng hực lửa giận (Chẳng biết
có phải vì ngượng quá nên giận không; >0<. Tay của tên kia vừa mới đưa ra được chưa tới đích, Vy Vy đã quắc mắt nhìn hắn. Bàn tay nhanh
chóng bị tóm lấy, bẻ ngoặt ra sau. Vy Vy càng đánh càng hăng. Cô đưa tay phang cho tên đại ca một cái tr