
c quay đầu nhìn về phía anh,
hỏi,“Làm sao vậy ?”
“Nga… Không có gì !” Nếu anh không nhìn lầm thì đó là lão đại đi ? Cô gái xinh đẹp tinh xảo kia nhất định chính là chị dâu nhỏ ! Dù sao thì
lão đại nhà anh cũng chưa từng đem người phụ nữ nào ôm vào trong ngực.
Hạ Duy Y dựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, mắt to chuyển động, tò mò
nhìn cảnh vật ở ngoài xe, cảm giác như khi xem trên tivi không giống
nhau, làm cho cô cảm thấy rất mới lạ.
Thấy cô bộ dáng cao hứng, Tư Minh Dạ khóe miệng cũng nhếch lên theo,
xem ra dẫn cô đi ra ngoài là đúng ! Tuy rằng bây giờ Phi Ưng bang chậm
chạp có hành động nhưng anh tự tin có năng lực bảo vệ tốt cho cô !
Dường như ý thức được ánh mắt Tư Minh Dạ quá mức chuyên chú, Hạ Duy Y thu hồi tầm mắt nhìn anh, đột nhiên cảm thấy như vậy có một chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại giống như ăn món điểm tâm ngọt, thật ngọt
ngào, mắt nhìn bạc môi của anh khẽ nhếch, Hạ Duy Y hơi ngẩng đầu tới gần anh, đôi môi phấn nộn dán lên bạc môi một chút, sau đó híp mắt liếm môi của mình, tựa như hiểu ra gì đó, ha ha cười nói,“Dạ, em yêu anh !” Lòng của cô rất đơn giản, muốn hôn anh liền hôn anh, bởi vì anh cho phép,
muốn nói thương anh liền nói thương anh, bởi vì anh nghe xong sẽ cao
hứng.
Hết chương 14.
Edit : Phương Thiên Vũ
Yết hầu Tư Minh Dạ căng thẳng, đưa tay ấn một cái nút thì trong xe
xuất hiện một cửa sổ cách ly, che tầm mắt phía trước của lái xe cùng
Lãnh Nguyệt Tâm, anh ôm cô hí mắt nói,“Bé cưng, còn muốn nữa không ?”
Tiểu bạch thỏ không biết mà hung hăng gật đầu, lại sáp lại gần nhau,
môi lưỡi quấn lấy, càng hôn càng sâu, xe sớm ngừng lại nhưng hai người
trong xe hoàn toàn không có chú ý tới.
“Ân…” Tiếng rên nũng nịu vang lên, Tư Minh Dạ rốt cục phục hồi tinh
thần lại, nhìn Hạ Duy Y hai mắt mê ly, cánh môi bị sưng, yết hầu lại sôi lên, nặng nề mà thở dốc một hơi mới phát hiện tay anh không biết từ khi nào đã đưa vào bên trong quần áo của Hạ Duy Y, lòng bàn tay cảm giác
được da thịt mềm mại, xúc cảm mềm mại kia làm cho anh một cử động cũng
không dám, nhưng tiểu bạch thỏ không biết lại vô cùng bất mãn mà lắc lắc thân mình cọ xát ở trên người anh.
“Ngô… Dạ… Sờ sờ…” Hạ Duy Y không ngừng mà cọ ở trên người anh, cô chỉ biết là tay anh vuốt ở trên người cô cảm giác rất thoải mái, đối với sự dừng lại đột ngột của anh có chút bất mãn.
Tư Minh Dạ hít vào một hơi, trong lòng thấp nguyền rủa, đáng chết !
Cô bây giờ là muốn anh liền ăn cô sao ? Cư nhiên một chút ý thức nguy cơ cũng không có !
“Dạ…” Hạ Duy Y nhìn vẻ mặt khó coi của anh, trong mắt nổi lên một tầng hơi nước, ủy khuất móm miệng.
Tư Minh Dạ ôm chặt cô, trong lòng rất bất đắc dĩ,“Ngoan, không có
việc gì, đừng lộn xộn !” Như vậy không được, nhất định phải tìm một cơ
hội đem cô ăn !
“Nga…” Hạ Duy Y bĩu môi lên tiếng, nhưng hiển nhiên vẫn có chút bất mãn.
Thật lâu sau, Tư Minh Dạ mới đưa tay nhặt Tiểu Hùng bị rớt lên, bỏ vào trong lòng cô, dịu dàng nói,“Đi thôi !”
Công viên trò chơi huyên náo, người đến người đi qua lại không dứt, Tư Minh Dạ ôm Hạ Duy Y đi qua luôn rước lấy vô số tầm mắt.
Hạ Duy Y vui vẻ ăn kem, mắt to chuyển động, tò mò nhìn mọi người
chung quanh, có chút khó hiểu hỏi,“Dạ, những người đó vì sao vẫn nhìn
chúng ta ?”
Tư Minh Dạ đưa tay lau đi vết bơ nơi khóe miệng của cô, cưng chiều
nói,“Bởi vì bé cưng bộ dáng rất đáng yêu !” Dứt lời, tầm mắt lạnh như
băng đảo qua khiến tất cả tầm mắt của mọi người chung quanh đều bị ép
trở về, đối với tầm mắt rõ ràng dừng ở trên người Hạ Duy Y rất là không
vui.
“Ha ha…” Hạ Duy Y cười rất vui vẻ khi được Tư Minh Dạ khen, cô đưa tay đưa miếng kem lạnh tới bên miệng của anh,“Dạ, ăn.”
Tư Minh Dạ liền cắn một miếng kem trên tay cô, dịu dàng sờ đầu cô, chờ hai người đi xa chỗ đó mới vang lên tiếng nghị luận.
“Trời ơi, thật đẹp trai nga ! Không đúng, đẹp quá nga !”
“Hơn nữa rất dịu dàng nga ! Nếu là tôi nhất định sẽ hạnh phúc đến chết !”
“Cô nên tỉnh mộng đi ! Không phát hiện cô gái trong lòng cậu ấy rất xinh đẹp sao ? Cô so được sao ?”
“Thôi đi ! Chỉ là em gái mà thôi !” Trong giọng nói tất cả đều là ghen tị.
…
“Bé cưng, muốn chơi cái gì ?”
Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng trong lòng, tầm mắt lướt qua tất cả, thác lướt
sóng, thuyền hải tặc, ngựa gỗ xoay tròn… Cũng không thích. Sau đó hai
mắt sáng ngời nghĩ đến nhà ma nhìn thấy trong tivi, bộ dáng giống như
rất kinh khủng, kia nhất định chơi rất vui !
“Dạ, nhà ma, em muốn nhìn thấy ma !”
Tư Minh Dạ dừng một chút, nhà ma thật ra có thể đi nhưng muốn thấy
ma, anh thật đúng là không có biện pháp tìm một con ma xuất hiện. Nhéo
nhéo cái mũi nhỏ của cô, bất đắc dĩ lắc đầu, anh lúc trước làm sao có
thể nghĩ cô nhát như chuột đây ?
Tư Minh Dạ ôm Hạ Duy Y đi xa thì tại chỗ đó, một cô gái xinh đẹp nhìn chăm chú vào hướng bọn họ rời khỏi. Trên người là chiếc áo sơ mi cùng
quần dài đều màu trắng, nước da như tuyết, sáng long lanh. Đường nét
tinh xảo, lông mày dài nhỏ, đôi mắt sáng mang theo ý cười thản nhiên.
Cánh mũi thanh tú, cánh môi phấn nộn cũng hơi mang theo ý cười. Mái tóc
đen dài như tơ lụa bóng loáng