Snack's 1967
Ác Ma Chi Sủng

Ác Ma Chi Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326375

Bình chọn: 7.5.00/10/637 lượt.

Cung Liệt, nhịn không được nhíu mày, Nam Cung Liệt này làm

sao vậy ?

Danny · Rock do dự nói,“Viên Viên bị thương đương nhiên cần bác sĩ là cậu, cậu ta chỉ gọi điện thoại cho cậu mà thôi, cũng chưa nói không đến !”

Lam Tư không nói gì, chỉ ấn nút nghe, sau đó mở loa lớn lên, tiếp đó

mọi người đều nghe thấy thanh âm của Nam Cung Liệt,“Lam Tư, Viên Viên bị thương rồi, cậu đến xem thế nào đi !”

Lam Tư vẫn lạnh như băng như cũ hỏi,“Sao cậu không tự mình đi ?”

“Diệc uống rượu, cậu sẽ không bảo tôi để cậu ta ở nơi này chứ ? Hơn

nữa cậu là bác sĩ nha !” Lam Tư trực tiếp tắt điện thoại, nhíu mày nhìn

về phía Danny · Rock.

Danny · Rock nhíu mày nói,“Bùi Diệc lúc này còn uống rượu ? Cậu ta

sao có thể sống đến bây giờ ?” Một chút ý thức nguy hiểm cũng không có.

Trong mắt Lam Tư lướt qua ý cười, sao Bùi Diệc có thể không có chừng mực như vậy, anh dám khẳng định Bùi Diệc giả bộ !

Còn Bùi Diệc nghe Nam Cung Liệt nói không thể không bội phục chính

mình đã tính toán trước, chỉ biết Nam Cung Liệt tuyệt đối không có khả

năng để anh chịu chết, hơn nữa có vẻ như cậu ta đã chiếm không ít tiện

nghi.

Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ có vẻ không may, không giống mấy người kia nhàn nhã như vậy, lúc này đang đại chiến với người máy.

Vốn Kiều Bối Nhi tính ngủ nhưng khi hai người vừa vào cửa liền phát

hiện trong phòng có một đám người máy chờ bọn họ. Cửa phía sau rất nhanh liền đóng lại, sau đó một đám người máy không nói hai lời liền xông

tới.

Kiều Bối Nhi từ trên người Tư Minh Dạ tuột xuống, nâng tay ngăn cản

một công kích của người máy nhưng nhịn không được nhíu mày. Không có

biện pháp, người làm sao có thể so sánh với người máy ? Dù sao cũng là

cơ thể máu thịt, sẽ đau a !

Hết chương 89

Edit : Phương Thiên Vũ

Tư Minh Dạ nhìn bọn người máy một cái, sắc mặt lạnh lùng, nhưng sát

khí trên người anh với bọn người máy này hoàn toàn vô dụng. Một tay kéo

Kiều Bối Nhi ra phía sau, Tư Minh Dạ đứng ở cạnh cửa không dịch bước,

như vậy người máy sẽ không thể tới gần Kiều Bối Nhi. Kiều Bối Nhi cũng

không tranh với anh, chỉ nhân lúc anh và người máy so chiêu thì tìm súng trên người anh. Nâng súng trong tay bắn về phía người máy nhưng chỉ

nghe một tiếng “Đinh”, viên đạn ma sát trên người người máy phát ra một

tia lửa, động tác của người máy chỉ hơi dừng lại rồi tiếp tục tấn công,

một chút thương tích cũng không có.

Kiều Bối Nhi nhíu mày, cố gắng tìm nhược điểm của bọn người máy này, lại nổ súng thử vài lần nhưng cũng vô ích.

Tư Minh Dạ đột nhiên lên tiếng nhắc nhở, “Dùng nhẫn thử xem !”

Kiều Bối Nhi tay trái bắt lấy súng tay phải đã nâng lên, hiện tại chỉ có thể thử vật này. Một người máy bị bắn trúng động tác dừng một chút,

sau đó là tiếng xẹt xẹt của dòng điện,“Ầm” một tiếng, tia lửa văng khắp

nơi. Sau đó người máy giống như bị sét đánh trúng, lập tức đen thui, ngã xuống đất “Đông” một tiếng thì không còn nhúc nhích nữa.

Những người máy này rõ ràng không có cao cấp như Lena, chỉ đơn giản

là công cụ để giết người. Vì trong quá trình người máy kia bị “giết

chết”, những người máy khác vẫn đờ đẫn công kích như cũ.

Phát hiện điểm yếu của người máy, Kiều Bối Nhi nhẹ nhàng thở ra, động tác trên tay càng nhanh hơn. Vì có Tư Minh Dạ ngăn cản giúp cô, cô vốn

không cần đề phòng công kích của người máy mà chỉ cần không ngừng bắn.

Chỉ chốc lát sau liền hạ gục một đám người máy, cũng may phòng không bốc cháy do các tia lửa bắn ra nhưng trên mặt đất lại đen thui, trên giường cũng không ít các lỗ đen, tất cả đều là do các tia lửa bắn ra không cẩn thận tạo thành.

Kiều Bối Nhi kéo tay Tư Minh Dạ qua liền thấy tay áo đã nhuốm máu, Tư Minh Dạ nhẹ nhàng cầm tay cô,“Không có việc gì…”

Kiều Bối Nhi dứt khoát lấy di động của Tư Minh Dạ ra, trầm mặt bấm số di động của Lam Tư, âm thanh lạnh lùng, “Lam Tư, sang đây cho tôi !”

Lam Tư vừa mới cược thắng liền nhận được điện thoại của Kiều Bối Nhi, vội vàng đứng dậy liền đi ra ngoài, giọng của chị dâu nhỏ thật không

tốt, nhất định đã xảy ra chuyện gì !

Ba người còn lại không biết đã xảy ra chuyện gì vì Lam Tư nghe điện

thoại xong một chữ cũng không nói. Liếc mắt nhìn nhau rồi lập tức đi

theo.

Thấy trong phòng như vừa trải qua thế chiến, sắc mặt bốn người ngưng trọng, Kiều Bối Nhi thấy Lam Tư liền nói,“Nhanh đến xem !”

Ánh mắt Tư Minh Dạ lộ ra mỉm cười, chỉ là bị thương ngoài da, nào có

nghiêm trọng như vậy ? Nhưng quan tâm của cô luôn khiến anh rất vui nên

Tư Minh Dạ rất ngoan ngồi ở trên giường, cái gì cũng không nói.

Lam Tư kiểm tra qua một chút liền thở phào nhẹ nhõm, giọng của chị

dâu nhỏ đâu cần lạnh như vậy a, anh còn tưởng chuyện rất nghiêm trọng

chứ ! “Không có thương tổn đến gân cốt, xứt chút thuốc là được rồi !”

Kiều Bối Nhi đứng ở bên giường nhìn Lam Tư bôi thuốc giúp Tư Minh Dạ

mà nhíu mày,“Anh không thể nhẹ chút à ? Không thấy chảy máu sao ?”

Lam Tư thật không biết nói gì, bị thương có thể không chảy máu sao ?

Kiều Bối Nhi đoạt lấy thuốc trên tay anh,“Anh tránh ra, để tôi !” Sau đó nhớ tới cái gì, mở miệng nói,“Dạ bị thương nên Danny, Lam Tư, phiền hai ngư