50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

50 Sắc Thái Fifty Shades Of Grey

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327111

Bình chọn: 7.5.00/10/711 lượt.

ẫn lắm."

"Hấp dẫn á! Tớ tưởng lịch sự và có vẻ doanh nhân."

"Có đấy nhưng trên hết vẫn là hấp dẫn. Chiếc áo này và cả màu này nữa hợp với cậu lắm. Rất hợp với dáng em." Cô ấy trêu.

"Kate." Tôi gắt.

"Thật đấy, Ana. Cả bộ, đẹp lắm. Giữ chặt lấy cái áo nhé. Rồi cậu xem anh ta đòi ăn tối trực tiếp từ tay cậu luôn đấy." Tôi mím chặt môi. Khen nhầm rồi Kate ơi.

"Chúc tớ may mắn đi."

"Cậu cần may mắn để đi đến buổi hẹn hò à?" Cô ấy nhăn mày thắc mắc.

"Đúng thế, Kate."

"Nếu vậy thì – chúc cậu may mắn."

Cô ấy ôm chầm lấy tôi, rồi tôi bước ra cửa.

Tôi phải lái Wanda bằng chân trần, chiếc Beetle màu xanh biển, không dành cho người lái xe mang giày cao gót.

Tôi dừng trước Heathman chính xác sáu giờ năm mươi tám phút và đưa chìa khóa cho cậu giữ xe. Cậu liếc chiếc Beetle vẻ tò mò nhưng tôi mặc kệ. Hít một hơi thật sâu, ưỡn ngực, thẳng lưng, tôi tiến vào khách sạn.

Christian đang đứng tựa vào quầy bar, nhâm nhi một ly rượu trắng. Anh mặc trang phục thường thấy, sơ mi linen trắng, jean đen, cà vạt đen và áo khoác ngắn cũng đen. Tóc anh ngay nếp hơn mọi lúc tôi nhớ.Tôi thở dài. Tôi dừng vài giây trên lối vào quầy bar, chiêm ngưỡng và thán phục kỳ quan ấy. Anh ngước lên, qua cử chỉ tôi đoán có chút căng thẳng, nhìn về hướng lối đi và bắt gặp tôi ở đó. Chớp mắt vài lần, rồi anh mỉm một nụ cười chậm rãi, lười nhác và quyến rũ đến nỗi tôi tắt tiếng và mọi thứ trong tôi đều tan chảy. Bằng một siêu nỗ lực để không cắn môi, tôi tiến dến chỗ anh, trong đầu luôn nhó rằng Anastasia Steele ở Clumsyville đang mang giày cao gót.

"Thật bất ngờ." Anh nói, hơi cúi xuống hôn phớt lên má tôi. "Chiếc đầm, cô Steele ạ. Chắc thế."

Anh đỡ tay tôi cùng hướng về một chiếc bàn cao, khá biệt lập, rồi ra dấu gọi phục vụ.

"Em uống gì?"

Môi tôi khẽ nhếch lên một nụ cười nhẹ trong khi nhấc người ngồi lên ghê.

Tốt – Cuối cùng anh cũng biết hỏi.

"Em sẽ uống món anh đang uống."

Ha! Tôi vừa có thể tỏ ra dễ thương vừa vẫn là mình. Thích thú, anh gọi một ly Sancerre nữa rồi ngồi lên ghế, đối diện tôi.

"Ở đây, họ có một hầm rượu tuyệt ngon." Anh nói.

Chống khuỷu tay lên bàn, anh khỏ nhẹ những ngón tay lên môi, mắt anh sống động những xúc cảm không thể đoán nổi. Và thế này thì… từ anh có gì đó tương tự như lực kéo, như sự tiếp điện cho phần sâu thẳm đâu đó trong tôi. Tôi cựa người khó chịu trong cái nhìn chăm chú của anh, tim tôi loạn nhịp. Tôi phải bình tĩnh mới được.

"Em căng thẳng à?" Anh hỏi nhỏ.

"Vâng."

Anh chồm đến.

"Tôi cũng thế." Anh thì thầm như thể đang tiết lộ một bí mật.

Mắt tôi chớp lấy ánh mắt anh. Anh? Căng thẳng? Không hề. Tôi chớp mắt, anh nhếch một nụ cười nửa miệng, đầy quyến rũ với tôi. Phục vụ mang ly rượu của tôi đến cũng một dĩa nhỏ các loại đậu và một đĩa ô liu.

"Chúng ta sẽ làm gì đây ạ?" Tôi hỏi. "Xử lý từng điểm một trong danh sách của em nhé."

"Vẫn nóng nảy như mọi khi, cô Steele."

"À, vậy có lẽ em nên bắt đầu đưa đẩy bằng việc hỏi thăm thời tiết hôm nay."

Anh mỉm cười, những ngón tay mảnh mai nhặt lấy một quả ô liu. Anh đưa quả ô liu vào miệng, mắt tôi dõi theo môi anh, chiếc miệng ẩy, từng trên miệng tôi… và nhiều nơi khác trên khắp cơ thể tôi. Tôi đỏ mặt.

"Tôi nghĩ hôm nay thời tiết đặc biệt tuyệt vời." Anh châm chọc.

"Ngài trêu tôi đấy à, ngài Grey?"

"Đúng thế, thưa cô Steele."

"Anh biết hợp đồng này hoàn toàn bất hợp pháp mà."

"Tôi biết rất rõ điều đó, cô Steele."

"Anh đã bao giờ nói với em điều đó chưa?"

Anh cau mày.

"Em nghĩ tôi sẽ ràng buộc em vào những điều em không muốn làm, rồi sau đó vờ vĩnh rằng chúng ta đã có những ràng buộc pháp lý với nhau à?"

" Ơ… vâng."

"Em không đánh giá đúng tôi rồi, phải không nhỉ?"

"Anh chưa trả lời câu hỏi của em."

"Anastasia, hợp đồng có hợp pháp hay không chẳng quan trọng. Nó chỉ là một thỏa thuận mà tôi muốn cùng em thực hiện – những gì tôi muốn ở em và những gì em có thể mong đợi từ tôi. Nếu em không thích, đừng ký. Nếu em đã ký, sau đó nhận ra mình không thích nữa, vẫn có đủ điều khoản đảm bảo em được ra đi. Ngay cả trong trường hợp có ràng buộc về pháp lý, em có nghĩ rằng tôi sẽ lôi em ra tòa, khi em đã nhất quyết ra đi?"

Tôi tợp một ngụm rượu lớn. Tiềm thức vỗ bộp vào vai tôi. Dùng đến mưu trí đi. Đừng có uống nữa.

"Những mối quan hệ kiểu này được xây dựng trên sự trung thực và lòng tin thôi." Anh nói tiếp.

"Nếu em không tin tưởng tôi – đủ tin để cảm nhận được tôi đang tác động đến em sâu sắc thê nào, thì chúng ta có thể đi với nhau được bao xa, tôi có thể đưa em đến đâu được, nếu em không trung thực với tôi và như vậy nghĩa là chúng ta không thể tiến hành việc này."

Trời ạ, chúng tôi đang nhanh chóng kết thúc chuyện này. Anh ấy có thể đưa mình đến đâu nữa. Ối. Ý anh là sao?

"Cho nên rất đơn giản, Anasatasia. Tin tôi hoặc không?" Mắt anh cháy bừng lên, rực lửa.

"Anh cũng nói chuyện tương tự thê này với, ưm.. mười lăm người kia?"

"Không"

"Sao lại không?"

"Vì tất cả đều có sẵn tố chất phục tùng. Họ biết họ cần gì từ mối quan hệ với tôi và tôi muốn gì ở họ."

"Có một dịch vụ cung cấp những đối tượng này à? Dịch vụ ‘Chúng tôi là Người Phục


80s toys - Atari. I still have