XtGem Forum catalog
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326353

Bình chọn: 8.5.00/10/635 lượt.

Thi Âm nhè nhẹ xô cửa bước vào .

Nàng bước chầm chậm , gần như nhón gót , hình như nàng không nỡ làm mất giấc ngủi của con nàng .

Nàng rón rén lại sát bên giường nhìn vào mặt con , lòng nàng chợt dâng lên một niềm chua xót .

Đây là hòn máu duy nhất của nàng , nó là sự an ủi duy nhất của đời nàng , nó là sự ký thác an vui và đau khổ .

Long Thiếu Vân cựa mình mở mắt , hắn nhìn mặt nàngt hật lâu rồi thở ra :

- Con biết mẹ đau khổ lắm , con biết cha và con đã mang lại cho mẹ quá nhiều bất hạnh .

Lâm Thi Âm cúi mặt rưng rưng .

Nàng không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận .

Nàng biết con nàng đã lớn khôn trước tuổi và sự đả kích nặng nề trong buổi tiệc " bái giao " vừa qua càng làm cho nó trưởng thành .

Nàng rất vui khi thấy con nàng tuy không dứt hẳn thù hằn với Lý Tầm Hoan nhưng cũng không còn hằn học lắm .

Đưa tay vuốt lên mái tóc của con , nàng chợt giật mình . Mái tóc con nàng còn đẫm hơi sương , hẳn nhiên nó không có ngủ , nó đang ở bên ngoài mới vừa về .

Long Thiếu Vân nhìn sâu vào mắt mẹ và cho tay vào ngực áo lấy ra một gói bọc giấy dầu cẩn thận , hắn trao cho mẹ :

- Mẹ hãy cầm đi .

Lâm Thi Âm ngạc nhiên :

- Chi thế con ?

Long Thiếu Vân nhoẻn miệng cười :

- Quyển Bí Kíp võ công , con biết mẹ đang cần nó lắm , con biết mẹ sắp đi xa . Con không trách mẹ mà con cũng không buồn . Con nghĩ mẹ làm như thế là phải , mẹ đi cũng là phải . Con không ưa hắn nhưng con thấy hắn nên sống , hắn cần phải sống , hắn là một con người tốt . Con cũng không muốn xa mẹ nhưng mẹ đi là phải , mẹ đã hy sinh cho con nhiều quá , đến lúc mẹ cần phải được sự yên ổn trong hồn .

Hắn đăm đăm nhìn nàng và nói tiếp :

- Vả lại , mẹ cũng thừa biết , con đâu còn nhỏ nữa , con đã trưởng thành , khổng chỉ về tuổi mà còn trưởng thành hẳn về tư tưởng . Mẹ đừng bận tâm gì cả , mẹ phải cam đảm giải thoát tâm hồn của mẹ .

Lâm Thi Âm để mặc cho nước mắt của mình tuôn ra , nàng không khóc thành tiếng , nàng cũng không buồn lau nước mắt .

Đúng như Long Thiếu Vân đã nói , nàng biết con nàng đã lớn .

Nó đã đầy đủ tư cách để nói chuyện về người lớn .

Long Thiếu Vân nhoẻm nmiệng cười , tự nhiên nụ cười chứa đựng nhiều chua xót .

Không một ai có quỳen cản mẹ , không có tình cảm nào buộc mẹ phải đau khổ dằng dai . ở đây , con biết mẹ rất thương con , con biết mẹ không khinh bỉ cha nhưng tự nhiên mẹ không có lý do nào kính nể và chính vì thế , không ai đem lại cho mẹ được an ủi .

Thấy mẹ không nói , hắn giãi bày dùm cho mẹ :

- Con biết mẹ là người đàn bà như thế nào , sự ra đi của mẹ không ai có quyền nghi ngờ , không ai có quyền bêu xấu , không ai có quyền nghĩ không phải về mẹ vì mẹ không bao giờ có ý tưởng chứ đừng nói đến hành động sai lầm .

Lâm Thi Âm cứ cúi mặt , nước mắt không bao giờ dứt .

Ngay lúc đo , ngoài cửa vụt có tiếng Long Tiêu Vân :

- Không , tôi đã làm nên những chuyện đốn mạt nhất đối với một người bạn tốt , tôi phải có được một hành động cuối cùng .

Hắn bước vào và Lâm Thi Âm bỗng giật mình .

Mới cách mấy hôm mà thân sắc hắn hoàn toàn thay đổi .

Những vết nhăn vì tuổi bây giờ càng nhăn hơn nữa , mái tóc vốn còn xanh mướt bây giờ đã điểm hoa râm .

Sự dằn vặt nào lại có thể biến đổi con người nhanh như thế ?

Long Tiêu Vân nói tiếp :

- Tôi không được Thượng Quan Kim Hồng xem trọng nhưng hắn cũng chẳng thù hằn và nhất định quyển Bí Kíp này sẽ làm cho hắn vuimừng , nếu hanứ không tiếp đãi ân cần thì ít nhất hắn cũng chấp nhận giải cuọc quyết đấu với Lý Tầm Hoan bằng tinh thần cởi mở , phu nhân hãy để cho tôi đi , tôi đã nhất định rồi .

Cung cách giữa vợ chồng Long Tiêu Vân là như thế , họ đối xử với nhau thật trang trọng và tương kính , bất cứ trwongf hợp nào họ cũng không tỏ ra vô lễ với nhau , cả đến chuyện xưng hô họ cũng lựa lời y như trước mặt đông người .

Lâm Thi Âm nhất luật cúi đầu , nàng không nói mà cũng không bộc lộ một cử chỉ nào cả .

Long Tiêu Vân cầm lấy quyển Bí Kíp trong tay , giọng hắn buồn nhưng cươnmgh quyết :

- Đến như chuyện phu nhân định đi xa , điều đó tôi chẳng những không cnả mà cũng không than trách , như lời con vừa nói , không ai có quyền làm khổ phu nhân hơn nữa , vì phhu nhân đã giữ hạnh phúc cho chồng con bằng một giá quá đắt rồi . Tuy nhiên , tôi nói một lời mong phu nhân đừng xem đó là lời ngăn cản , tôi thấy rằng chúng ta bây giờ đã quá tuổi thanh xuân , chúng ta sống bây giờ nặng nhiều về nghĩa vụ hơn là hưởng thụ , chúng ta có thể vì nghĩa vụ mà bằng lòng , cố nhiên mỗi một con người của chúng ta phải có nhiểu cải sửa , tôi nghĩ rằng phu nhân cũng không quá đổi khắt khe .

Hắn đứng nhìn sâu vào mắt Lâm Thi Âm và quay mặt bước nhanh ra khỏi cửa .

Lâm Thi Âm vẫn ngồi bất động .

Nàng đã chịu đựng gần quá nửa đời người , nàng không thể chịu đựng nữa sao ?

Phần của Lý Tầm Hoan coi như đã yên rồi , nàng tin tưởng Tôn Tiểu Bạch có thừa đức tính đem lại sự an ủi cho hắn , nàng còn mong gì hơn nữa .

Đúng như Long Tiêu Vân đã nói , nàng có thể vì nghĩa vụ để bằng lòng và hoán cải tình hình cuộc sống tương đối yên vui cho đến ngày chung cuộc .

Con nàng tuy chưa hoàn toàn t