Old school Swatch Watches
Yeoboya

Yeoboya

Tác giả: BuBBle

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324702

Bình chọn: 8.00/10/470 lượt.

ó trách nhiệm.

_Mẹ xin nghỉ hộ con rồi, hôm nay nhà đó sang nói chuyện. – Mẹ nói trong khi tôi còn đang lơ mơ ngủ.

Cái gì? Nói chuyện? Mẹ mới bảo với tôi tối qua mà sáng nay đã NÓI CHUYỆN rồi là sao? Tôi trùm chăn kín đầu với mong ước mình đang nằm mơ mà thôi nhưng rồi bị một phát đập vào mông đau điếng.

_Dậy nhanh đi cái con này. Không nghe thấy mẹ nói gì sao? Nhà người ta sắp đến rồi.

Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao mấy năm nay mẹ lúc nào cũng đem việc lấy chồng ra để mắng tôi mỗi khi làm gì sai, nào là nhà chồng chửi, rồi đuổi cổ về nhà mẹ đẻ. Bây giờ, đúng là tôi như cá nằm trên thớt rồi.

_Mẹ bảo họ con ốm không ra khỏi giường được đi.

_Cái gì. Dậy mau lên. Nhà họ không phải lúc nào cũng tới được đâu, nhanh lên họ còn về nước.

Cái gì? Về nước á? Tôi bật dậy, đá chăn ra khỏi người, mặc kệ cái rét đang đe dọa tính mạng.

_Mẹ bán con cho người nước ngoài hả?

_Mẹ nào bán mày.

_Nhà mình đâu có nợ nần gì đâu mà mẹ cần tiền để phải bán con. – Tôi mếu máo. – Nếu cần tiền thì con sẽ đi làm trả nợ dần dần mà. Lương con cũng đâu có thấp, rồi thưởng cuối năm vừa rồi con đưa cho mẹ, mẹ làm gì mà bây giờ lại thế này.

Mẹ đập vào đầu tôi.

_Mày chưa tỉnh ngủ hả? Tiền mẹ mua vàng để cho mày làm của hồi môn xếp đầy trong két kia kìa, nợ nần gì, dậy mau đi. Mẹ đã bảo mày sẽ thích ngay cái cậu này thì phải tin mẹ chứ.

Tôi thôi không khóc lóc nữa, mò dậy đi đánh răng rửa mặt, xong xuôi thì thay đồ, ăn sáng rồi ngoan ngoãn ngồi ở phòng khách xem TV. Mẹ lần này dễ tính thái quá, xem kênh ca nhạc với tôi trong khi mọi lần thì hoặc là đi chỗ khác, hoặc là ngồi nói này nói nọ.

[LONGFIC'> YEOBOYA~ [CHAP 1 : LấY CHồNG ư? KHôNG MUốN!!!'> (3)

_Sao không đánh tý phấn vào, trang điểm cho xinh. – Mẹ nhìn một lượt cái áo len đỏ kẻ ngang dài tới ngang đùi, áo khoác dạ dài, quần skinny jeans của tôi rồi nhìn lên mặt chỉ tô mỗi chút son lên môi của tôi.

_Con không thích.

_Con gái con đứa không chịu làm đẹp, thảo nào chả có thằng nào tới rước.

Tôi im. Nói là không có thì không phải. Tôi có những người thích tôi từ ngày tôi học cấp 1 tới tận bây giờ, cũng có nhiều người theo đuổi, có cả những người kém tuổi, đếm đi đếm lại cũng khá nhiều nhưng vấn đề là tôi không thích. Tất cả vì con người có ảnh nằm trong ví của tôi.

Mẹ thở dài rồi đi xuống bếp chuẩn bị mấy món ăn, tôi ngó xuống thấy cả kimchi, hơi ngạc nhiên vì ngày trước mẹ hỏi tôi cách làm kimchi như nào nhưng cũng kệ vì nhiều người thích kimchi mẹ làm nên chắc muốn trổ tài cho khách.

Tôi bỏ dở chương trình ca nhạc, xuống bếp nhặt rau cho mẹ, tiện thể nấn ná hỏi han.

_Mẹ, chồng tương lai con là người nước nào?

_Đã chấp nhận làm chồng tương lai rồi cơ à? Nhanh thế?

_Gọi thế cho dễ chứ con đâu biết tên, tuổi.

_Lát tới rồi sẽ biết.

Tôi tiu nghỉu. Mẹ lại như thằng em tôi, chẳng chịu tiết lộ gì. Bố thì đang mải mê với mấy chậu hoa ở trên tầng thượng rồi, chẳng thấy bóng dáng đâu nữa. Tôi chạy lại chơi với con chó đang nằm ở gầm cầu thang, tôi thích chơi với nó vì nó hiền và vì nó sống với gia đình tôi cũng khá lâu rồi, bố mẹ tôi còn quý nó, coi nó như con cháu trong nhà nữa là tôi đối với nó, nó như một thành viên trong gia đình, ở nhà với bố mẹ trong những năm tháng tôi và thằng em đi học đại học.

Bỗng thấy bố hớt hơ hớt hải chạy từ trên nhà xuống, tôi thôi vuốt ve con chó, ngẩng đầu lên nhìn.

_Nhà họ tới rồi.

Mẹ tôi cũng bỏ dở chỗ thịt bò đang thái dở, rửa tay rồi chạy ra. Cả tôi, cả con chó cùng đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa.

Và tôi nghĩ chưa bao giờ tim tôi lại đập nhanh như thế này.

End chap 1

[LONGFIC'> YEOBOYA~ [CHAP 2 : GặP Gỡ'>

Chap 2

_Exactly what’s your name? (Chính xác thì tên cô là gì?)

Tôi không thể trả lời, tôi hoàn toàn không thể, thậm chí tôi còn không dám nhìn thẳng vào mắt người đối diện. Tôi bây giờ, học thức đầy mình, tiền bạc cũng có kha khá nhưng đứng trước người mình yêu, chân tay không khỏi bủn rủn, và quả thực tôi không thể mở miệng nói nổi.

Mẹ tôi không thể nói tiếng Anh, cũng chẳng thể nói tiếng Hàn, bố tôi nghe tiếng Anh thì hiểu nhưng không trả lời được nên tôi đành phải đứng ra làm người phiên dịch. Tôi hắng giọng, cố giữ lấy bình tĩnh.

_My name is Giang, it means “river”. (tên tôi là Giang, nghĩa là “dòng sông”) – Tôi đáp rồi rút giấy ra viết chữ “강”.

Người đó gật gù, nói gì đó với bố mẹ mình rồi nhìn tôi.

Thế là hai bà mẹ rủ nhau xuống bếp, hai ông bố lại lên tầng thượng coi đám phong lan của bố tôi khiến tôi giật mình chẳng hiểu gì. Có bố mẹ ở đây còn đỡ, bây giờ chân tay tôi run tợn, tôi không biết phải làm gì tiếp theo, rót trà mời hắn mà toàn rót ra ngoài.

_I don’t want to get married with girl I don’t love. (Tôi không muốn kết hôn với người con gái mình không yêu) – Tôi nghe rõ giọng hắn mồn một và không tin rằng khả năng tiếng Anh của người này lại tốt được tới mức này.

_나도. (Tôi cũng vậy.) – Tôi cố gắng đáp lại bằng vốn tiếng Hàn ít ỏi của mình. Dĩ nhiên, không yêu người ta thì ai đi lấy được.

_#%$^$&*%#&^$)$^ – Hắn hỏi gì đó bằng tiếng Hàn, tôi ngây người ra.

_I can’t speak Korean well. (Tôi không giỏi tiếng Hàn