Old school Swatch Watches
Yeoboya

Yeoboya

Tác giả: BuBBle

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324641

Bình chọn: 8.5.00/10/464 lượt.



“Điều đau đớn nhất trên thế gian này là khi nhìn thấy người mình yêu thương phải khóc. Và những gì bạn mong muốn là có thể bay đến nơi anh ấy đang ở ngay lập tức và ôm anh ấy thật chặt, nhưng tất cả những gì mà bạn có thể làm là kìm nén, nấc khẽ và khóc trước màn hình máy tính.”

Bạn đã bao giờ tưởng tượng nếu mình cưới được một thần tượng? Chàng trai bạn mòn mỏi đợi chờ rất lâu mới có thể gặp một lần, thậm chí cả đời chỉ có thể nhìn thấy anh ấy qua màn hình máy tính. Cuộc sống của một cô gái 24 tuổi với một super star 25 tuổi của nhóm nhạc nổi tiếng sẽ như thế nào? Dành cho bạn!



[LONGFIC'> YEOBOYA~ [CHAP 1 : LấY CHồNG ư? KHôNG MUốN!!!'>

Warning : fic mang tính chất TDTT của fangirl là nhiều, trong fic Yoseob và các thành viên của BEAST cũng như các idol Kpop bước ra từ trong cảm nhận và suy nghĩ của au nên nghiêm cấm hành vi chọi dép =)) sẽ có warning trước những cảnh nhạy cảm =))))

Chap 1

Tôi dám cá mình đã gào ầm lên đủ để hàng xóm khắp dãy phố mình nghe thấy vào bữa cơm tối.

_Cái… cái gì? Lấy chồng sao? Chẳng phải con đã bảo là bố mẹ đừng xen vào việc yêu đương của con sao?

_Nhưng mà con gái con đứa hai mấy tuổi đầu rồi mà chưa có mống tình yêu tình đương gì thì bố mẹ lo là phải.

_Chả phải mẹ bảo 24 tuổi con sẽ có ý chung nhân đó sao?

_Thế cô xem thử bây giờ cô bao nhiêu rồi?

Tôi giơ tay đếm thử. Mới có 23 mà, tôi mới tốt nghiệp đại học được 1 năm, đi làm được cũng 1 năm, công việc đang ngon nghẻ, mỗi tội người yêu thì chưa có thôi. Mà vậy thì đã sao? Phụ nữ độc thân bây giờ nhiều tiền và xinh đẹp như tôi chẳng phải quyến rũ lắm sao?

_24 tuổi rồi cô nương ạ.

_Không, con mới 23 mà.

_Tuổi đi xem bói là 24 rồi cô ạ.

Tôi tiu nghỉu. Ý mẹ là năm nay mẹ sẽ kiếm ý chung nhân cho tôi ấy hả?

_Với cả. – Mẹ nhìn tôi với ánh mắt tôi dám cá là mẹ có ý đồ gì đó. – Mẹ đoán con sẽ thích mê cậu ấy cho mà xem.

Tôi nhìn sang bố với vẻ mặt cầu cứu. Từ xưa tới nay, bố chẳng bao giờ ngừng đứng về phía tôi. Tôi muốn học tiếng Anh thay vì học Toán, bố bảo mẹ để cho nó theo sở thích của nó. Tôi thích học quản lý hơn học kế toán, bố bảo cũng được, sau này làm giám đốc mới giàu.

Thế nhưng lần này bố không nói gì cả, cũng không ngăn mẹ.

Tôi ấm ức đi lên phòng. Phòng của tôi tính ra bé và tối nhất nhà nhưng cũng đủ để tôi có một tủ quần áo, một chiếc giường đôi, một bàn làm việc. Nhìn khung ảnh nhỏ trên bàn, tôi tự hỏi tương lai rồi sẽ ra sao, chẳng phải bây giờ tôi đang sống rất ổn sao?

Nhưng đột nhiên tôi nhảy dựng lên. Ngày trước mẹ bảo rất quý cái cậu gì đó, muốn giới thiệu cho tôi, rồi người ta cũng bảo thích tôi mà tôi không quan tâm đó sao? Người đó à? Không thể. Hay là hàng xóm nào nhà tôi có anh nào ế vợ nên đem lễ vật tới hỏi rồi? Cũng không có mà. Vậy hay là lại trung tâm mai mối nào? Mẹ đời nào giao đời con gái mình vào tay mấy người như thế.

Tóm lại tôi vẫn bán tín bán nghi, chắc bố mẹ chỉ đùa, cái thái độ của bố làm tôi hơi nghi ngờ.

Bỗng có điện thoại, là thằng em trai tôi.

_Gì?

_Nghe nói chị sắp lấy chồng hả?

_Ai bảo mày thế?

_Mẹ bảo.

Cái gì? Vậy hóa ra không phải đùa sao?

_Chị sướng nhé, cầu được ước thấy.

_Sướng khỉ gì? Tao già lắm ấy mà mẹ lại giục cưới xin.

_Chả thế, chả phải chị đã gia nhập hội những bà cô ế chồng trên facebook rồi sao?

Tôi á khẩu. Ừ đúng, tôi có gia nhập cái hội ấy, nhưng chỉ để cho vui thôi chứ có đời nào tôi ế? Này chứ tôi biết đầy bà sang đến tận tuổi bốn mấy rồi vẫn chưa chồng đấy nhé. Nói đâu xa, bạn thân của cô tôi đây này, con gái cô tôi đã học lớp 6 rồi mà cô ấy vẫn chưa chồng, thành gái già rồi còn đâu. Tôi mới 24 tuổi, theo tuổi đi coi bói, nhắc lại nhé, theo tuổi đi coi bói, chứng tỏ tôi vẫn còn trẻ, tôi VẪN CÒN TRẺ.

[LONGFIC'> YEOBOYA~ [CHAP 1 : LấY CHồNG ư? KHôNG MUốN!!!'> (2)

_Kệ tao, vào đấy chém gió không thích hơn là ngồi tự kỷ một góc à?

_Thôi chị nghe lời bố mẹ đi, bố mẹ muốn tốt cho chị bỏ xừ đi mới cho chị đi lấy cái anh đấy đấy.

_Mày biết nó là thằng nào à?

_Biết.

_Nói. Tên. Tuổi. Địa chỉ nhà. Tao tới tận nhà đốt nhà nó cho khỏi cưới xin gì sất.

_Em định nói rồi đấy nhưng chị nói thế này em sợ quá, không nói nữa. Em đi chơi đây.

Nói rồi nó cúp máy, trong khi tôi kêu gào thảm thiết, nhắn tin năn nỉ nó, nó không reply, rồi “hối lộ” nó, gạ nó sẽ cho tiền nó cũng chẳng mảy may. Thằng này ngày trước thích tiền lắm cơ mà, sao bây giờ lại như này? Chắc hẳn có bí mật gì ghê gớm lắm. Và tôi lại đắn đo. Được lắm? Cao, đẹp trai, tiền đồ sáng lạn, đi Audi A5, chung thủy, kiếm được nhiều tiền, yêu mình,… Tôi ngồi vạch ra ty tỷ thứ mà tôi đã từng cho là “mẫu người lý tưởng” và rồi phát hiện ra lần thứ n là chẳng có thằng nào trên đời như thế này cả, chính xác là nếu có thì nó cũng có vợ rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.

Nói chung, tôi đã cùng đường tuyệt vọng.

Sáng hôm sau, tôi bị gọi dậy từ lúc 6h sáng trong khi mọi lần tôi “phải” dậy từ lúc 8 hoặc 9h sáng gì đó. Tôi chúa ghét bị dựng dậy vào nửa đêm vì điện thoại hoặc là bị gọi dậy quá sớm mà chả thèm thông báo gì từ hôm trước. Thân tôi có thể tự dậy được vì tôi là con người c