80s toys - Atari. I still have
Vợ trước của tổng giám đốc Satan

Vợ trước của tổng giám đốc Satan

Tác giả: Tử Yên Phiêu Miểu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325985

Bình chọn: 7.5.00/10/598 lượt.

nếu không, cô chắc chắn Thượng Quan Hạo đang đứng ở bên ngoài sẽ lập tức xông vào. Hiện tại cô không còn muốn xung đột nữa.

– Anh nói rồi, chỉ cần em rời đi với anh một đoạn thời gian thôi, em sẽ an toàn. – Nhìn ánh mắt của cô, Minh Dạ Tuyệt chợt bắt được vài suy nghĩ trong đầu của cô nên cắn răng nghiến lợi nói.

Sau khi ly hôn, hai người trợn mắt nhìn nhau rất nhiều lần, nên anh đã sớm có sức miễn dịch rồi. Nhẫn nại của anh cũng là có hạn, anh không chắc chắn nếu như cô tiếp tục cự tuyệt, anh sẽ làm ra loại chuyện gì.

– An toàn? Thật sao? Thật sự sẽ an toàn sao? Không phải tôi đã từng ở chỗ mà anh bảo rất an toàn sao. Bị người ta tìm đến cửa, thiếu chút nữa đã làm Nhu Nhi bị thương. – Duy Nhất cười nhạo một tiếng, đối với những chuyện ngày trước, đúng là cô không thể bỏ được.

Anh bảo nơi đó an toàn sao? Thật buồn cười. Những chuyện trước kia rõ mồn một trong đầu cô.

– Lời này của em có ý gì? – Nhìn trong mắt cô có một tia khác thường, khóe miệng cô nở ra một nụ cười khi dễ, Minh Dạ Tuyệt cau mày cao giọng hỏi.

– Có ý tứ gì? – Nhìn bộ dáng của anh, Duy Nhất hừ lạnh một tiếng rồi nói: – Nếu như anh không mau quên đến vậy, vậy hẳn là còn nhớ rõ việc vì sao chúng ta ly hôn chứ? Người phụ nữ của anh đến cửa, tìm Nhu Nhi, gây tổn thương cho con bé, anh cho rằng cái nơi đó là an toàn sao? Tôi lại cho rằng chỗ đó càng nguy hiểm hơn.

– Anh. . . . . . Khi đó chỉ là một lúc sơ sót, anh sẽ không để cho những chuyện như thế xảy ra một lần nữa. Hơn nữa, cô ta không phải là người phụ nữ của anh.

– Đủ rồi, chớ vì sai lầm mà tìm lý do bào chữa, cũng không cần nói cho em biết, đến năng lực bảo vệ mẹ con tôi cũng không có, anh thân là bang chủ bang Thiên Minh thế mà chuyện gì cũng không biết cả? Nếu như anh không có năng lực như vậy, vậy tôi lại càng không có lý do để ở chỗ anh, trước kia thì thôi đi. Chuyện xảy ra ngày hôm nay cũng đủ chứng tỏ anh đã làm cho tôi và Nhu Nhi rơi vào phiền toái như thế nào rồi. Anh đường đường là bang chủ bang Thiên Minh, nếu như anh thật tâm muốn bảo vệ chúng tôi, đó là chuyện vô cùng dễ dàng, tôi không tin người khác có cơ hội dễ dàng ra tay như thế đâu.

– Anh. . . . . . . – Minh Dạ Tuyệt bị lời nói của cô…, làm cho á khẩu không thể nói được gì.

Cô nói không sai, lúc ấy nếu như anh phái người bảo vệ bọn họ, quả thật Hạ Thanh Lịch sẽ không có cơ hội đến gần cô và Nhu Nhi. Nhưng lúc đó anh cho là, anh đã chuyển mô hình thành công, có một số việc không cần làm quá mức, cho nên mới cho những người vẫn đi theo cô rút lui, nhưng không có nghĩ đến, lại xảy ra những chuyện như vậy.

– Tôi không biết mỗi ngày anh đều đến đây với mục đích gì, nhưng, nếu như anh không thể giúp tôi, còn mang lại cho tôi những nguy hiểm khác, như vậy, tôi hi vọng bắt đầu từ hôm nay anh đừng đến tìm tôi nữa. Nơi này không hoan nghênh anh.

– Anh đến đây không vì mục đích gì cả? Em hỏi anh vì mục đích gì? Anh làm nhiều chuyện như thế em lại hỏi anh vì mục đích gì? – Nghe được những lời cô nói…, Minh Dạ Tuyệt đột nhiên cao giọng, anh cho là hành động của mình đã rất rõ ràng rồi, bây giờ cô lại hỏi anh vấn đề này?

– Tôi không phải là giun đũa trong bụng anh, anh không nói ra làm sao mà tôi biết? Tựa như trước kia, dựa vào suy đoán sao? Trước kia, tôi vẫn cho rằng, anh là một người rất coi trọng công việc, nên vì anh mà cố gắng tự chăm sóc mình, tự sinh con và nuôi con, tôi vẫn cho anh vội vã là vì quá nhiều công việc, chứ không phải vì trong lòng anh không có tôi. Thậm chí bận đến quên luôn việc tôi sắp sinh con, cứ như cũ, bận rộn hết chuyện này đến chuyện khác. Nhưng sau này tôi mới biết, thì ra tất cả chỉ là tôi đơn phương mà tôi, anh coi thường tôi cũng không phải vội vã vì công việc mà là anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, thế mà tôi còn một mực tìm cái cớ cho riêng mình. Biết tôi sanh con vào lúc nửa đêm, muốn tìm anh cứu mạng, anh lại không them nhận điện thoại của tôi, rồi còn tắt máy, lúc ấy tôi biết tôi đã sai lầm rồi, thì ra là, tôi chỉ dựa vào suy đoán của mình suy nghĩ về một người, cũng không có thể khiến cho người đó một lòng suy nghĩ về tôi – Duy Nhất từ từ nói ra, càng không ngừng hít sâu, không muốn làm cho nước mắt vốn cạn khô lại chảy thêm lần nữa.

Cõi lòng không thể thở nổi, nơi cổ họng càng không ngừng ê ẩm, mắt trở nên mông lung. không ngờ, bây giờ lại xuất hiện một màn kia, nó khiến trái tim cô đau đớn đến như thế.

-Cái gì mà có người phụ nữ khác ở bên ngoài? Anh để phụ nữ ở bên cạnh hồi nào, thời điểm nào tôi không nhận điện thoại của em, anh khóa máy? – Đối với những chuyện cô nói, anh thấy hoàn toàn xa lạ, Minh Dạ Tuyệt nói thẳng, giọng nói lạnh lẽo.

– không có sao? Như vậy, lúc tôi đau bụng chuẩn bị sanh, đau chết đi sống lại, anh làm cái gì? Chẳng lẽ không ở nhà cô gái khác sao? – Duy Nhất nhìn thẳng vẻ mặt của anh, thấy anh giống như muốn nói gì đó, lại ngắt lời hắn, tiếp tục nói:

-Đừng nói không có, tôi không tin. Khi đó tôi từng gọi điện thoại cho anh, là một cô gái nhận, sau đó liền dập máy, không phải sao? Đừng nói tất cả những chuyện đó, anh đều không biết, làm sao tôi lại