
Vợ ơi chào em (MinYeon)
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3211105
Bình chọn: 10.00/10/1110 lượt.
úng là không nhỏ. Chẳng trách Hyomin mở công ty khi còn trẻ mà không có ai làm phiền toái, quả nhiên năng lực và chỗ dựa là tổ hợp hoàn mỹ nhất trên thế giới.
Cơm nước xong, Ji Yeon và Hyomin phải ở lại một đêm mới được đi, vì vậy buổi chiều cô có nhiều thời gian trò chuyện với Areum, còn Hyomin và bố mẹ cũng có thời gian tiễn khách.
“Thật không ngờ cậu với chị Min nhà tớ lại thành một đôi.” Areum vừa cắn hạt dưa vừa cảm thán: “Tớ nhớ trước đây có rất nhiều cô gái theo đuổi chị ấy, nhưng chị ấy vẫn không hề đáp lại, lên đại học xong vẫn chưa từng đưa người yêu về, đến khi chị ấy tốt nghiệp, mỗi ngày bác hai nhà tớ đều mong ngóng chị ấy đưa người yêu về.”
Ji Yeon không nói gì, lẽ nào bà Park còn lo kiểu người kim cương như Hyomin không tìm được bạn gái sao?
“Ngày tớ kết hôn, tớ thật sự không nghĩ cậu và chị họ có chuyện gì, tớ nghĩ hai người chỉ có quan hệ bạn học đơn thuần thôi.” Hiện giờ nghĩ lại, Areum cảm thấy mình quá ngây thơ, cô nhìn Ji Yeon, nghiêm túc nói: “Ji Yeon , mặc dù chị ấy vừa xinh đẹp vừa có tiền, nhưng lại là một người rất truyền thống, nếu hai người thật sự ở bên nhau, cậu nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
Bàn tay bóc hạt dưa của Ji Yeon dừng lại một chút: “Cảm ơn cậu.”
“Cậu đừng nghĩ rằng tớ nói tốt cho chị họ, chị ấy thật sự là một người tốt, đôi khi tớ nghĩ không biết người con gái thế nào mới xứng đôi với chị ấy, nhưng sau khi thấy cậu và chị ấy ở bên nhau, tớ cảm thấy hai người không thể hòa hợp hơn được nữa.”
“Cảm ơn lời khen của cậu.” Ji Yeon thản nhiên nói: “Cậu không biết tớ ở bên chị ấy, có bao nhiêu người bất bình đâu.”
“Mấy cô nàng đó bất bình là chuyện của bọn họ, dù sao người khiến chị họ tớ rung động là cậu, chẳng có liên quan gì tới bọn họ cả, nếu cậu gặp mấy cô nàng như thế, tốt nhất là không thèm nhìn tới bọn họ.” Areum cầm tay Ji Yeon: “Chúng ta là bạn bè, đương nhiên tớ hy vọng cậu sống thật tốt.”
Im lặng một lúc sau, Ji Yeon nở nụ cười: “Cảm ơn cậu.” Câu cảm ơn này rất thật lòng.
Hyomin trở lại trong viện, thấy Ji Yeon và Areum trò chuyện rất vui vẻ, cô dừng bước, xoay người đi về một hướng khác, đúng lúc gặp được ông Park.
“Cô bé đó là một cô gái không tệ, con nghiêm túc chứ?”
“Đương nhiên là nghiêm túc chứ ạ, con bố thích cô ấy đã nhiều năm rồi.”
“Nếu đã vậy thì phải đối xử với người ta cho tốt.” Ông Park gật đầu thỏa mãn, nên là một lòng một dạ, tên nhóc này, không hổ là con ông. Ông Park bị vợ quản nghiêm đã nghĩ vậy.
CHƯƠNG 56: SỰ DỊU DÀNG CỦA HYOMIN…
Con gái trong xã hội bây giờ vừa ghét phải lấy chồng lại vừa muốn lấy chồng, ý nghĩ mâu thuẫn này hầu hết là đổ tội cho đàn ông ngày càng không đáng tin, nhưng đời người lại luôn cần có một người làm bạn.
Buổi tối, dưới sự nhiệt tình của mọi người, Ji Yeon bị ép ăn hết hai bát cơm đầy, no đến mức hơn nửa đêm mới ngủ được.
Sáng hôm sau, Ji Yeon thức dậy rất sớm, trong tứ hợp viện có rất nhiều hoa cỏ, không khí trong lành, cô hít thở sâu vài hơi mới đi rửa mặt.
Ăn điểm tâm xong, trò chuyện với các trưởng bối một lúc, sau đó Hyomin và Ji Yeon chuẩn bị trở về, mẹ Hyomin nhét vào trong xe Hyomin không ít thức ăn rồi mới để bọn họ đi.
“Bác trai và bác gái thật tốt.” Ji Yeon ngồi trên xe, nhớ tới một ngày ở chung vừa rồi vui vẻ hơn nhiều so với cô đã dự đoán, cũng khiến cô yên tâm.
“Giờ không còn căng thẳng nữa à?” Hyomin lái xe, vừa cẩn thận nhìn đường vừa hỏi:
“Chị đã nói em không cần lo lắng mà, mẹ chị còn bảo em lần sau đừng mua nhiều thứ tới như thế.”
Ji Yeon cúi đầu mỉm cười, không nói gì, cũng không phản bác lại những lời này của Hyomin.
Hyomin nghiêng đầu nhìn cô một cái, nở nụ cười thật rõ ràng.
Từ sau khi gặp người lớn trong nhà, tình cảm của Hyomin và Ji Yeon bước lên một nấc thang mới, có những cuối tuần Ji Yeon sẽ chủ động tới biệt thự của Hyomin ăn ké, hai người cùng nhau xuống bếp, cảm giác vô cùng tốt đẹp.
Buổi tối, hai người sẽ ra ngoài tản bộ; ban ngày, đôi khi họ sẽ du ngoạn ở một số địa điểm ngay trong thành phố, những nơi vốn không biết đến nay đã quen thuộc hơn, sự ngăn cách vì thời gian ở chung quá ngắn cũng dần thu hẹp lại, hai người ở bên nhau, không có sự kích động của mối tình đầu, không thử thách lẫn nhau, giống như đôi tình nhân đã bên nhau nhiều năm, sự ăn ý hiển hiện trong từng hành động.
Thời tiết đã bắt đầu chuyển lạnh, Ji Yeon vốn định Quốc Khánh sẽ về nhà, ai ngờ mẹ cô thông báo rằng những ngày đó sẽ theo đoàn tới Hồng Kông du lịch, cô đành hủy bỏ kế hoạch đã định, chuẩn bị ở nhà lên dàn ý cho quyển tiểu thuyết tiếp theo, kiếm chút tiền nhuận bút cũng tốt.
Trước kỳ nghỉ Quốc Khánh một ngày, công ty mời tiệc, Ji Yeon và nhóm đồng nghiệp vui vẻ vì được ăn của công ty một bữa, ra khỏi quán ăn mới phát hiện trời đang đổ mưa.
Đã vào tháng mười, khí trời lạnh dần, trời mưa nên lại càng lạnh, khi ra ngoài Ji Yeon chỉ mặc một bộ váy liền, hiện giờ đứng ở cửa, bị gió thổi qua liền cảm thấy da gà toàn thân bắt đầu nổi lên.
Lúc này, xe taxi rất khó gọi, một số đồng nghiệp nam dũng cảm chạy tới bến xe đợi xe buýt, đồng nghiệp nữ thì phiền phức hơn, cả đám do dự đứng trước