The Soda Pop
Vợ ơi chào em (MinYeon)

Vợ ơi chào em (MinYeon)

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211130

Bình chọn: 7.00/10/1113 lượt.

Yeon.”

Kang Min Kyung quay đầu lại, HyoMin đang đứng phía sau lưng cô, bởi vì cô quay lưng về phía cửa nên không biết HyoMin đã vào trong quán cà phê từ lúc nào, lập tức, nụ cười của cô trở nên vô cùng khó coi: “Tổng giám đốc Park tới từ bao giờ vậy?”

“Vừa tới không lâu.” HyoMin đi tới bên cạnh Ji Yeon, đưa mắt nhìn sắc mặt Ji Yeon, thấy cô không có vẻ gì không vui mới yên tâm tiếp tục nói: “Tôi không làm phiền hai người chứ.”

“Sao có thể.” Kang Min Kyung cười khan một tiếng: “Chỉ là nói chuyện phiếm thôi, không có gì là làm phiền hay không cả.” Không đoán được chính xác HyoMin đã nghe được bao nhiêu, thái độ của Kang Min Kyung vô cùng khách khí: “Tổng giám đốc Park, mời ngồi, chị muốn uống gì?”

“Không cần, tôi chỉ tới đón Ji Yeon thôi, nếu cô Kang không có chuyện gì cần nói, tôi và Ji Yeon xin phép đi trước, gần đây Ji Yeon có rất nhiều chuyện phải làm, tôi sợ cô ấy thức đêm quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe.” HyoMin nắm lấy tay Ji Yeon, đỡ cô dậy, ngoài miệng tuy khách khí nhưng dáng vẻ phải đi ngay lập tức.

“Mời hai người.” Kang Min Kyung cười cười tạm biệt, trong lòng cô biết HyoMin đã nổi giận, bởi vì HyoMin tuy xa cách với phái nữ nhưng luôn luôn khách khí, lần này ngữ khí của HyoMin đối với cô không thể tính là nhẹ nhàng được.

Nhìn hai người đi ra khỏi quán cà phê, Kang Min Kyung nhíu mày, hôm nay cô xử sự thật sự đã quá xúc động.

CHƯƠNG 54: BÀ PARK THẬT NHIỆT TÌNH…

Trong cuộc sống trước đây của chị không có em, chị hy vọng trong cuộc sống sau này của chị, mỗi một việc đều sẽ có em tham dự.

Sáng sớm ngày thứ sáu, mặc kệ Ji Yeon không muốn ngày này tới đến mức nào thì nó vẫn cứ tới.

Cô giương mắt nhìn quần áo, váy vóc đủ loại kiểu dáng trên giường, cảm thấy cái nào cũng không phù hợp, tuy cô không muốn thừa nhận mình đang căng thẳng, nhưng sự thật chính là như vậy, cô thật sự đang căng thẳng. = =

Chọn tới chọn lui, cuối cùng, cô chọn một chiếc váy nhạt màu, kiểu dáng đơn giản, mặc trên người làm cho người ta cảm thấy rất thục nữ, ông cụ tám mươi tuổi hẳn sẽ thích cô gái nhã nhặn một chút, đúng không?

Vừa mới chuẩn bị xong Hyomin đã gọi điện tới, Ji Yeon mang theo túi lớn túi nhỏ quà cáp xuống lầu, thấy vẻ mặt ranh mãnh của người nào đó, gương mặt cô chợt ửng đỏ: “Chị nhìn cái gì?”

“Nhìn người đẹp chứ còn nhìn gì nữa.” Hyomin giúp Ji Yeon mở cửa xe, để túi lớn túi nhỏ trong tay cô ra ghế sau, cười hì hì nói: “Phục vụ cho người đẹp là niềm vinh dự của chị.” Nói vậy nhưng trong lòng cô lại thở phào nhẹ nhõm một hơi vì sự coi trọng của Ji Yeon đối với lần thăm hỏi này. Cô không sợ Ji Yeon vì coi trọng mà bất an, cô chỉ sợ Ji Yeon không thèm để ý đến cái nhìn của người lớn trong gia đình cô.

“Em đã ăn sáng chưa?” Hyomin hỏi.

“Em không đói.” Ji Yeon chỉ cảm thấy căng thẳng đến mức dạ dạy xoắn lại, làm gì còn biết đến đói bụng.

“Em đừng quá lo lắng, bố mẹ chị đều rất thích em, từ lâu đã muốn gọi em về nhà ăn cơm, tính tình ông nội chị cũng rất hiền lành, dễ gần.” Hyomin nói rồi khom người giúp Ji Yeon thắt dây an toàn: “Chúng ta đi ăn sáng trước rồi hãy về nhà.”

“Ai căng thẳng, chị chỉ tự suy diễn là giỏi.” Ji Yeon hừ lạnh một tiếng, nghe Hyomin nói vậy, sự căng thẳng trong lòng cô không giảm đi được bao nhiêu, nhưng quả thực cô có chút đói bụng. Hai người tới quán ăn sáng ăn vài thứ, sự căng thẳng trong lòng Ji Yeon tuy không giảm bớt nhưng ít ra dạ dày cũng không thắt chặt lại nữa.

Trên đường đi, dáng vẻ giả bộ thoải mái của Ji Yeon khiến cho tâm trạng của Hyomin rất tốt, vì vậy, Hyomin vừa lái xe vừa nói chuyện đùa cho Ji Yeon vui vẻ, Ji Yeon đáp lại câu được câu không, đột nhiên nhớ ra trước đây khi tới gặp bố mẹ Seung Ho dường như cô cũng không căng thẳng như bây giờ, có lẽ khi đó cô còn quá trẻ, không biết gặp bố mẹ đại diện cho cái gì, cũng không biết người thương yêu mình lúc đó xoay người một cái đã có thể thay lòng đổi dạ.

Khi đó, Seung Ho đối xử với cô thật sự rất tốt, vô cùng thân mật, cũng thề thốt không ít, hôm nay hai người đã đi hai đường, gặp lại nhau cũng không còn gì để nói. Liệu cô và Hyomin cũng sẽ có một ngày như thế hay không?

“Đang nghĩ gì vậy, sắp đến nhà chị rồi.” Tiếng cười nói của Hyomin truyền tới tai cô, Ji Yeon quay đầu nhìn ánh mắt tràn đầy vui vẻ và chờ mong của Hyomin. Cô cảm thấy ấm áp trong lòng, sự căng thẳng lúc đầu đột nhiêu tan biến đi không ít. Cô ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy xe rẽ vào con phố nhỏ, ngừng lại bên cạnh một gốc đại thụ bên ngoài một tứ hợp viện. Bên ngoài cửa viện đã có rất nhiều loại xe xa xỉ đắt tiền.

“May mà hôm nay tới sớm, năm ngoái chị tới muộn, ngay cả chỗ đỗ xe cũng không có.” Hyomin cảm thấy may mắn vì có thể chọn được chỗ đỗ xe tốt, cô bước xuống mở cửa xe cho Ji Yeon, sau đó lại vòng ra ghế sau cầm lấy những món quà của Ji Yeon dành cho người lớn trong nhà.

Vừa rồi không để ý, hiện giờ Hyomin mới phát hiện Ji Yeon mua không ít quà biếu, tất cả đều là những thứ bồi bổ thân thể cho người già, nụ cười của Hyomin càng thêm rõ ràng, giơ một tay nắm lấy tay Ji Yeon: “Đi thôi, chúng ta vào đi.”

CHƯƠNG 54: BÀ