Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3218631

Bình chọn: 9.00/10/1863 lượt.

Nhưng Kelly không suy nghĩ nhiều, ngay cả sức để nói còn không có nữa thì suy nghĩ về cô ta để làm gì.Trong phòng mình Lục An đi qua đi lại, sau đó nhìn Thím Trương mà nói.– Làm sao bây giờ, cô ta mà biết cô ta có thai thì xem như là hết cơ hội.– Lục tiểu thư, không phải cô là bác sĩ sao, cô mang thuốc cho cô ta uống vào nói là thuốc dạ dày… cô ta tất nhiên không thể biết được.Lục An suy nghĩ một chút, nếu như cô ta uống vào xem như là mọi chuyện trở nên xong, cô ta sẽ không thể giữ được đứa con kia… nếu cô ta mà biết mình mang thai sẽ mang đứa trẻ đó mà uy hiếp Hàn Thề Bảo làm đám cưới với cô, cô tất nhiên không để chuyện đó có thể xảy ra.– Kelly, đây là thuốc dạ dày của cô.– Cảm ơn, nhưng tôi đã ổn hơn rồi. – Kelly từ chối, dù sao tình cảm của cô và Lục An không tốt như vậy.– Cô xem thường tôi? – Lục An nói. – Tôi thấy cô bị như vậy nên mang thuốc đến cô lại từ chối, không phải là không tin tưởng tôi.– Vậy cảm ơn cô. – Kelly cầm trên tay gói thuốc rồi đáp.– Cô uống đi. – Lục An nói tiếp. – Uống vào thì chứng nôn mửa của cô sẽ không còn nữa.– Một lát nữa tôi sẽ uống nó. – Kelly đáp.– Tôi là bác sĩ nên rất ghét bệnh nhân hẹn như vậy, tôi phải nhìn thấy cô uống tận mắt tôi mới yên tâm.Kelly cảm thấy vô cùng phiền phức, vì sao hôm nay cô ta lại đối với cô tốt đột xuất như vậy. Nhưng Kelly tin tưởng rằng cô ta chắc sẽ chẳng dám đầu độc cô đâu, dù sao thì đây cũng là Hàn gia.Kelly cầm gói thuốc trên tay vừa định đưa vào miệng, Lục An đưa mắt nhìn từng viên thuốc trên tay Kelly mà háo hức thì tiếng bước chân của Tú Anh đang đi vào.– Cô đang uống thứ gì. – Tú Anh nhìn vào bàn tay Kelly mà nói.– Dạ dày tôi hơi khó chịu, vừa may cô Lục là bác sĩ nên đã cho tôi thuốc uống. – Kelly đáp.– Theo tôi nhớ không nhầm cô Lục là bác sĩ thú y mà, vì sao lại có thuốc dành cho người như vậy. – Tú Anh quay sang hỏi.Lục An hơi bất ngờ, cô đúng là bác sĩ thú y… cái tên Tú Anh trời đánh này luôn phá chuyện tốt của cô, Lục An nhanh nhảu đáp.– À, là tôi cũng bị đau da dày nên luôn chuẩn bị thuốc theo bên mình.– Kelly, triệu chứng của cô thế nào?– Tôi cảm thấy khá buồn nôn khi ăn bất cứ thứ gì, bụng cảm thấy hơi chướng một chút… cảm giác thật sự khó chịu. – Kelly đáp.– Đó là triệu chứng của dạ dày kém, vì vậy cô hãy uống thuốc đi… sẽ nhanh chóng khỏi bệnh thôi. – Lục An nhanh nhảu đáp.Kelly suy đi nghĩ lại đến bệnh viện cũng thật là phiền phức, thời gian gần đây Tiểu Hân lại hay bị ốm vặt nên cô cần có nhiều thời gian chăm sóc Tiểu Hân. Kelly đưa những viên thưốc kia chuẩn bị uống, vừa đưa đến miệng thì một bàn tay ngăn lại.– Cũng không chắc có phải là dạ dày hay không, đến bệnh viện nhờ bác sĩ kiểm tra là chính xác nhất… tôi không tin bác sĩ thú y có thể khám bệnh cho người được. – Tú Anh không cho Kelly uống.– Không cần đến bệnh viện đâu. – Kelly xua tay toan uống những viên thuốc kia liền nói.– Nếu cô không nghe tôi mà đến bệnh viện, tôi sẽ báo với Hàn tổng rằng cô bị bệnh mà không chịu đi. – Tú Anh đưa điện thoại lên nói.– Anh có số anh ta ở Nhật Bản sao? – Cả hai cùng thốt lên.Sau đó hai ánh mắt nhìn nhau… Kelly hơi ái ngại, dù sao cô ấy cũng là vợ sắp cưới của anh, còn cô chỉ là một mối quan hệ mập mờ.– Tất nhiên là có, nhưng để Hàn tổng không bị làm phiền nên không thể cho bất cứ ai. – Tú anh nói xong liền quay đầu bước đi. – Ngày mai tôi đưa cô đến bệnh viện, còn mấy viên thuốc này Lục tiểu thư để dành mà uống.Lục An tức giận quay về phòng mình… cái tên Tú Anh đó… cô thề sẽ lột da hắn ra, dám phá chuyện tốt của cô đến hai lần.Đọc tiếp Vịt nhỏ xấu xí, em đừng hòng thoát khỏi ta – Chương 87.1 Kelly quay về phòng mình, đã mấy ngày qua cô ở tại Hàn gia này nhìn đâu đâu cũng thấy hình ảnh của anh nhưng lại không thể nhìn thấy anh. Trong lòng có chút nhớ nhung anh, nhưng nỗi nhớ đó cũng không có ý nghĩa gì… chuyện giữa anh và cô phải làm sao giải quyết cho dứt đây… Kelly nằm trên giường mà suy nghĩ, cô chìm vào giấc ngủ khi nào không hay không biết… cho đến khi tiếng chuông điện thoại reo lên khiến cô mơ màng tỉnh giấc không kịp nhìn ai đang gọi mà nghe máy.– Vâng, Kel nghe. – Kelly mơ màng đáp.– Đang ngủ sao? – Hàn Thế Bảo nghe giọng ngái ngủ của cô khẽ hỏi.Đôi mắt đang nhắm lại bỗng mở to ra, giọng của anh từ bên trong điện thoại khiến cô giật nảy mình… là anh ta gọi về cho cô ư. Kelly muốn kiểm tra kĩ hơn, nhìn vào màn hình điện thoại đúng là số nước ngoài.– Đã ngủ luôn rồi sao?- Hàn Thế Bảo không nghe thấy tiếng trả lời liền hỏi tiếp.– Không… không… tôi đã thức dậy rồi. – Kelly vội đáp.– Cô bị ốm ư – Hàn Thế Bảo hỏi.– À, chỉ là dạ dày có chút vấn đề. – Kelly tim đập thình thịch mà đáp, anh ta gọi về vì biết cô bị ốm ư.– Phải ăn uống cẩn thận một chút, không được phép bỏ bữa. – Anh căn dặn. – Ngày mai đi bệnh viện kiểm tra.– Tôi biết rồi. – Kelly khẽ đáp.– Không còn chuyện gì nữa, đi ngủ đi. – Hàn Thế Bảo khẽ nói, định cúp máy.– Thế Bảo. – KElly vội nói.– Có chuyện gì sao?– Ở bên ấy, có lạnh lắm không? – Kelly nói nhỏ, gương mặt cô đỏ lên… thật ra cô có rất nhiều điều muốn hỏi anh nhưng không biết nói từ đâu.– Khi không có em ở


Old school Swatch Watches