Insane
Tuyết không tan

Tuyết không tan

Tác giả: Nhật Bảo Mai Hoàng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323021

Bình chọn: 7.00/10/302 lượt.

người cười đùa,chuyện trò rất thân thiết và điều đó hiển nhiên làm Tiểu Long rất tức giận.Anh bỗng cảm thấy cơ thể nóng lên trông thấy,anh có cảm giác gì đó rất khác lạ,lại là một cảm giác mới mà trong sách báo,phim truyện anh cũng chưa để ý thấy bao giờ.Chẳng lẽ anh đang “ghen”. -Ừ tí về đi chơi cùng tớ nhé ! Nguyệt Phương mỉm cười đưa ánh nhìn về phía Thành Nam.-Đồng ý cả hai tay luôn.Thành Nam sung sướng đồng ý ngay lập tức. Ngồi xuống phía trên Tiểu Long,Thành Nam vui vẻ đặt chiếc cặp xuống ghế ,anh quay xuống vỗ vai Tiểu Long.-Ê mày,hôm nay tao không đi chơi đâu ! Tao bận rồi.Thành Nam đưa ánh mắt hạnh phúc của mình đập vào ánh mắt ảo não,mệt mỏi của Tiểu Long.-Ờ ! Tao cũng chả đi,mà mày đi hay không là việc của mày,liên quan tới tao à! Tiểu Long mệt mỏi nhìn Thành Nam,anh vừa tỏ thái độ với Thành Nam sao ? Hai người là bạn thân mà.-Sao thế ! ốm à ? Thành Nam miệng vẫn cười,ánh mắt lộ rõ vẻ tò mò nhìn Tiểu Long.-Không sao ! thôi để tao yên.Tiểu Long như thấy hối hận vì sự tức giận của mình đối với Thành Nam,anh giả vờ nhắm đôi mắt,gục xuống bàn,anh không còn để ý tới những âm thanh cười nói của bạn bè đang dần vào lớp nữa.Anh choáng váng. Phía đằng kia,Nguyệt Phương đang nhìn anh ,cô muốn nói điều gì đó với anh,có lẽ từ rất lâu rồi nhưng cô lại không thể nói.Ánh mắt cô lại chầm chậm quay đi,cô không thể.Kết thúc một buổi chiều nóng nực,khó chịu trên lớp,Tiểu Long lại lê bước với chiếc ba lo trên lưng ra về.Từng hàng cây xanh nổi trên bầu trời xanh ngắt.Tiểu Long dừng chân tại quán nước gần cổng trường.-Cô ơi,cho cháu cốc nước mía.Tiểu Long vứt cặp xuống bàn,kéo chiếc quạt gần đó về phía mình.-Có liền ! đợi cô tí.Bà chủ quan dẻo mỏ lên tiếng. Tiểu Long không thích cái giọng điệu của bà ta vì bà ta mà bao phen anh không biết giấu mặt vào đâu với lũ bạn cùng lớp nhưng đồ uống ở đây lại có một sứa hấp dẫn không thể chối từ với anh.Cầm chiếc ống hút đảo quanh cốc nước mía,Tiểu Long đang nhìn từng đám bạn từ cổng trường kéo nhau ra về.Từ xa,lọt vào ánh mắt của anh,Nguyệt Phương đang đi cùng Thành Nam ra về,hai người họ rất thân thiết khiến Tiểu Long cảm thấy ghen tức nhưng anh lại không biết làm gì vì “kẻ tình địch” kia lại là bạn thân của anh- Thành Nam.Cố gắng kìm nén cơn tức giận,Tiểu Long hút một hơi dài hết sạch cả cốc nước.Cơn nóng trong người cũng giảm dần,anh lại một mình lê bước về nhà.Đường phố mỗi lúc một đông,giờ tan tầm của công nhân các xí nghiệp gần nhà anh cũng đã tới,tấp nập,ồn ào là những thứ đang hiện ra trong mắt anh.-Ô tô đâm chết giờ cũng chả sao ! Tiểu Long lờ đờ nhìn mấy chiếc ô tô tải từ xa đang nối đuôi nhau đi ra từ xí nghiệp gần đó.Anh đang chán đời.( không dám cắt tiết gà J nhìn thấy máu là ngất J không dám chết đâu ) Đang mông lung trong cảm giác buồn tẻ,tiếng di động vang lên,lâu lắm nó chưa vang lên ca khúc “until you” này,ca khúc mà anh đã cài riêng cho số điện thoại của Nguyệt Phương.-Alo !! Có chuyện gì vậy ! Tiểu Long kìm nén trong cảm giác vui mừng trộn lẫn sự khó chịu.-Tiểu Long ! Tiểu Long cậu đang ở đâu đấy ! Thành..Thành Nam … ! Tiếng nói run rẩy,tiếng ồn ào từ phía đầu giây bên kia vọng vào tai Tiểu Long.-Có chuyện gì ! Anh hốt hoảng .-Thành..Thành Nam cậu ý bị bị .Nguyệt Phương sợ hãi,cô run tới mức không nói lên lời.-Bình tĩnh đi ! Nguyệt Phương ,bình tĩnh,nói cho tớ biết cậu đang ở đâu và Thành Nam bị làm sao ? Tiểu Long thúc giục,anh hốt hoảng nhanh chóng quay lại trường.-Cậu ý bị .. bị tai nạn,bọn tớ đang ở gần trường. Nguyệt Phương nói trong tiếng nấc nghẹn,cô ấy đang khóc.-Đứng im đấy,chờ tớ,tớ đang quay lại trường rồi.Tiểu Long vội vã quay lại trường học,anh chạy lắt léo qua đám công nhân tan tầm. Trời đang dần đi vào khoảng không tăm tối,từng cơn gió tạt vào mặt Tiểu Long,anh đang cố gắng quay lại trường thật nhanh,người bạn thân của anh đang bị tai nạn,anh rất lo lắng. Đám người đang tụ tập ngày càng đông,Tiểu Long chen sâu vào đám người,Thành Nam đang nằm gục dưới nền đường nhựa nóng.Thành Nam đang hôn mê,khắp người anh đầy máu,một khoảng máu lớn dần loang ra trên phần đầu của anh.Tiểu Long choáng váng,anh không biết nói gì,chỉ biết đứng nhìn bạn,anh rất sợ ,rất sợ,mặt anh tái nhợt,anh rất sợ nhìn thấy máu.Xe cứu thương tới,Thành Nam được đưa lên xe tới bệnh viện,đám người thưa dần,chỉ còn lại Tiểu Long và Nguyệt Phương dưới ánh đèn điện soi sáng cả vũng máu dưới mặt đường.Tiểu Long đờ đẫn,khuôn mặt đẫm máu Thành Nam ẩn hiện trong trí não anh,đôi mắt anh nhắm nghiền lại,đây là lần đầu tiên anh thấy máu người,thấy người bị tai nạn máu me nhiều thế này.Nguyệt Phương rơi nước mắt đứng nhìn Tiểu Long.-Tại sao ? tại sao Thành Nam lại bị như vậy ! Tiểu Long hét lên.-Tại..tại tớ. ! Nguyệt Phương nấc lên.-Cậu làm gì mà lại để nó bị như vậy hả.Tiểu Long đưa ánh mắt lên nhìn cô.-Tớ…tớ từ chối tình cảm của cậu ấy rồi cậu ấy tỏ thái độ lạ lắm.Rồi tớ không dám nhìn cậu ấy nữa.Nguyệt Phương kể lại.-Thế tại sao Thành Nam lại ra nông nỗi này.Tiểu Long tiến lại gần cô,anh đang rất tức giận.-Tớ không biết ! Lúc tớ quay ra đã thấy Thành Nam ngất dưới đường rồi.Cậu ý bị xe