
óng xếp hạng nhất, nhì trong cuộc đua tranh vừa rồi giữa các khu phố để thành lập đội tuyển phường đi tham gia cấp quận.
Sau khi thảo luận sôi nổi và quyết liệt, những người có mặt đã nhất trí chọn vào đội tuyển phường các cầu thủ Tân, Thịnh, Dũng của đội “Mũi tên vàng”, Sinh, Ðạo, Diệm và thủ môn Hiệp của đội khu phố 4. Tình, Dương của “Mũi tên vàng” và Ngọc, Lộc của đội khu phố 4 được chọn làm cầu thủ dự bị.
Khi rà lại thành phần đội tuyển, thằng Tân cảm thấy không an tâm lắm. Có vài vị trí còn yếu. Nhất là thủ môn. Thằng Hiệp của đội khu phố 4 bắt gôn không xuất sắc lắm. So với Long quắn, Hiệp còn thua xa, dừng nói chi là so với thằng Hoàng. Còn trên hàng tấn công, nếu có thêm Hùng bụi và Sơn cao thì hết sẩy. Lúc đó, đội bóng sẽ đều hơn và khó có đội nào đánh bại nổi.
Thằng Sinh, đội trưởng đội khu phố 4 cũng có suy nghĩ như Tân. Do đó khi anh Long hỏi còn ai có ý kiến gì nữa không thì Sinh đứng dậy:
– Theo em, nên chọn bạn Hoàng bắt gôn thì hay hơn.
– Bạn Hoàng nào?
Sinh gãi tai:
– Dạ, Hoàng ở đội “Sư tử” ạ.
Thằng Ðạo “ồ” lên:
– Ðội “Sư tử” đứng hạng ba đâu có được tham gia đội tuyển!
Tụi cầu thủ khu phố 4 không được chọn cũng nhao nhao phản đối:
– Bọn mình đứng hạng nhì mà còn bị ra rìa, thằng Hoàng đứng hạng ba ai cho nó bắt gôn lãng xẹt vậy.
Sinh nổi sùng, quay sang đồng bọn:
– Tao chỉ có ý kiến vậy thôi, tụi mày cứ bàn chớ tao có quyết định đâu mà ồn lên vậy.
Nói xong, nó ngồi phịch xuống ghế.
Các chú nhóc tiếp tục xì xầm.
Tân đứng lên. Nó nhìn anh Long, nói:
– Theo em, nên để bạn Hoàng bắt gôn, vì bạn ấy là một thủ môn giỏi. Có bạn Hoàng trong khung thành, đội bóng của chúng ta sẽ mạnh lên rất nhiều.
Thịnh cũng đứng dậy:
– Em cũng đồng ý như vậy. Còn chuyện thứ hạng thì em nghĩ đội tuyển phường lấy hai đội nhất, nhì làm nòng cốt nhưng vẫn nên bổ sung những cầu thủ xuất sắc ở các đội khác.
Tân thấy có đồng minh, được thể làm tới:
– Em đề nghị nên lấy thêm vô đội tuyển hai bạn Hùng bụi và Sơn cao nữa. Hai bạn này đá tấn công rất hay.
Ðạo lập tức xua tay:
– Thôi, thôi, lấy gì mà tùm lum vậy! Một mình thằng Hoàng đủ rồi!
Tân quắc mắt:
– Lấy cho đội bóng chớ đâu phải lấy cho tao mà mày phá đám hoài vậy! Mình phải nghĩ đến danh dự của phường mình chớ. Hổng lẽ mày muốn đội bóng phường mình đá đâu thua đó sao?
Nghe nói đến danh dự của phường, các chú nhóc liền im re, không phản đối nữa.
Ðột nhiên thằng Diệm có ý kiến:
– Lấy thêm những bạn đá giỏi vô đội bóng thì càng tốt.
Tân nghe thằng Diệm nói mà nở từng khúc ruột.
– Nhưng, – thằng Diệm nói tiếp – trường hợp của bạn Hoàng thì em thấy không ổn. Hiện nay bạn Hoàng đang bị tai tiếng nhiều về bàn thua trong trận gặp đội “Mũi tên vàng” cách đây hai ngày. Có người nghi ngờ bạn Hoàng “bán độ”.
Lập tức có tiếng nhao lên:
– Ðúng rồi, bán độ!
Có đứa buông lời độc địa:
– Nó nhận tiền của người khác.
Tân chồm người lên bàn, hét toáng:
– Ðừng có nói xấu bạn! Ðồ hèn!
– Chớ gì nữa! Trái bữa đó nó cố tình để thua, ai mà không biết!
– Ðồ nói láo!
Anh Long đập tay xuống bàn:
– Các em bình tĩnh lắng xuống. Mười mấy cặp mắt đều hướng về phía anh Long, chờ đợi.
– Ðúng như em Thịnh nói, đội bóng của chúng ta nên bổ sung những em xuất sắc của các đội bóng khác trong phường. Ðiều đó không có gì phải bàn cãi. Hai đội bóng xếp hạng nhất, nhì vừa rồi tất nhiên giữ vai trò nòng cốt, nhưng như vậy không có nghĩa là chúng ta bỏ qua những cầu thủ giỏi ở các khu phố khác. Riêng trường hợp em Hoàng thì chúng ta cần phải coi lại. Nếu bàn thua mà em Hoàng để lọt vừa rồi là một hành động xấu thì chúng ta nhất định gạt em Hoàng ra khỏi thành phần đội tuyển.
– Nhưng nếu thiếu bạn Hoàng, đội bóng chúng ta sẽ thua thì sao, anh? – Tân lên tiếng.
– Thi đấu thể tao thắng thua là chuyện thường. Thua keo này ta bày keo khác. Ðá dở ta sẽ cố gắng tập luyện cho hay hơn. Nhưng nếu thiếu tinh thần thể thao chân chính, bóng đá sẽ không còn là bóng đá nữa mà là đánh bạc.
Bầu không khí đột nhiên im phắt. Lời nói của anh Long tiếp tục ngấm vào tâm hồn những đứa trẻ:
– Có một lần các cầu thủ quốc tế của Ba Lan là Latô, Ðâyna… vì có cử chỉ không đẹp với các phóng viên báo chí mà bị Liên đoàn bóng đá Ba Lan treo giò một thời gian, mặc dù trong thời gian đó, đội Ba Lan phải đấu những trận quốc tế quan trọng. Gần đây, danh thủ quần vợt Ivan Lenđơ của Tiệp Khắc vì vi phạm tổ chức kỷ luật mà bị truất quyền thi đấu khỏi đội tuyển Tiệp Khắc, mặc dù đội Tiệp Khắc đang tranh giải Davít, một giải lớn của thế giới. Tất nhiên, thiếu các danh thủ trụ cột, các đội tuyển này có thể thi đấu không thành công. Nhưng ở những nước có nền thể thao chân chính, người ta sẵn sàng chấp nhận chyện đó. Có tài đã đành nhưng cũng phải có đức…
Tụi nhỏ ngồi há hốc miệng nghe. Không đứa nào ngờ chuyện đá bóng cũng quan trọng đến như vậy. Bầu không khí trở nên nghiêm trang, lặng lẽ. Mãi sau, Tân mới phá tan sự im lặng:
– Nhưng em nghĩ bạn Hoàng không có bán độ. Bạn ấy để thủng lưới hôm trước là do sơ sẩy.
Ðạo hừ mũi:
– Trái đó mà sơ sẩy! Có trời