Polly po-cket
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328551

Bình chọn: 7.00/10/855 lượt.

ói.

Lông mi Quân Khuynh Vũ ẩn dưới mặt nạ khẽ nhíu. Đối với lời nói của Lạc Khuynh Hoàng từ chối cho ý kiến.

Lạc Khuynh Hoàng một thân xiêm y màu xanh nhạ, đai lưng màu trắng, cùng áo khoác lông cừu màu trắng. Trên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành không chút phấn son, giống như hoa sen mới nở.

“Mang theo cái khăn che mặt đi.” Quân Khuynh Vũ lẳng lặng nhìn Lạc Khuynh Hoàng một hồi, từ từ phun ra một câu.

Lạc Khuynh Hoàng nhìn con ngươi sang ngời của Quân Khuynh Vũ, khóe môi dần dần gợi lên ý cười, nụ cười kia giống như hội tụ tất cả ánh sáng, giữa một mảnh trời đất hỗn độn nở rộ phá lệ rõ ràng. Giống như một bức tranh thuỷ mặc đột nhiên nhiễm lên sắc thái rực rỡ, đoạt đi ánh mắt người khác.

Quân Khuynh Vũ bất đắc dĩ nhu nhu sợi tóc của Lạc Khuynh Hoàng, cong môi cười nói, “Không được cười với người khác như vậy.”

“Được rồi.” Lạc Khuynh Hoàng thè lưỡi, một bên đẩy đẩy cánh tay Quân Khuynh Vũ, trêu đùa, “Tốt lắm, mau đi đi, bằng không Âu Dương Triệt chờ đến sốt ruột .”

Quân Khuynh Vũ nhún vai, xiêm y thuần trắng mặc ở trên người, lộ ra dáng người cao lớn của hắn, phong lưu vô cùng. Hắn thản nhiên tự đắc đi về phía cửa, còn vừa cười nói, “Ta đến Phiêu Hương cư bất quá chỉ một cái chớp mắt mà thôi. Hoàng nhi mau chút đến, còn có, chớ quên khăn che mặt.”

Lạc Khuynh Hoàng nhìn bóng dáng màu trắng của Quân Khuynh Vũ, đôi mắt tràn đây ôn nhu, khóe môi là nụ cười bất đắc dĩ, hồi phòng lấy cái khăn che mặt, cũng vội vàng đi về phía Phiêu Hương cư.

Thời điểm Lạc Khuynh Hoàng đến Phiêu Hương cư, trước cửa đã có một vị thanh sam nam tử khí độ bất phàm, nam tử kia hình thể to lớn, ánh mắt lộ ra nhè nhẹ bá khí, có một cỗ khí độ oai hùng hiên ngang.

Lạc Khuynh Hoàng ngưng mắt nhìn, đáy mắt hiện lên mỉm cười. Mặt mũi của nàng từ khi nào trở nên lớn như vậy, có thể khiến cho lão bản Thanh Long của Phiêu Hương cư tự mình ra nghênh đón nàng? ! Thoạt nhìn nàng không có dính dáng gì đến Quân Khuynh Vũ hết, từ trước nàng, chỉ sợ ngay cả bạc để vào Phiêu Hương cư cũng đều không đem.

“Khuynh Hoàng quận chúa thỉnh lên lầu.” Thanh Long tự nhiên cũng nhìn thấy Lạc Khuynh Hoàng, đi lên hai bước, nghênh đón Lạc Khuynh Hoàng, thái độ rất là cung kính, nghiễm nhiên đã đem Lạc Khuynh Hoàng trở thành chủ tử.

Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên khéo léo tươi cười,con ngươi đen như mực thản nhiên nhìn Thanh Long, giọng điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh, thong dong đáp, “Làm phiền Thanh Long dẫn đường.”

Thanh Long thấy Lạc Khuynh Hoàng thong dong bình tĩnh. Trong giọng nói không thấy căng kiêu cũng không thấy hèn mọn, rất là khéo. Trong lòng không khỏi đối Lạc Khuynh Hoàng hơn vài phần khâm phục. Không hổ là người các chủ coi trọng, đúng là bất đồng.

Cảm giác được đôi mắt Thanh Long tự nhiên biểu lộ tán thưởng, Khóe miệng Lạc Khuynh Hoàng gợi lên chút ý cười bất động thanh sắc. Lưu Tô các tứ đại hộ pháp, Quân Khuynh Vũ cũng có đề cập với nàng.

Thanh Long, Bạch Mộ, Chu Tước, Huyền Vũ.

Thanh Long cùng Bạch Mộ nàng đều từng gặp qua, mà hai người bọn họ trong tứ đại hộ pháp tính tình có vẻ ôn hòa, dễ ở chung . Về phần Chu Tước cùng Huyền Vũ, tính tình đều có chút khó xử, ngày sau nếu muốn các nàng thiệt tình xem nàng là thê tử của Quân Khuynh Vũ, còn cần phí chút công phu.

Lạc Khuynh Hoàng hết sức cân nhắc, đã theo Thanh Long đến căn phòng Quân Khuynh Vũ vì nàng chuẩn bị . Phòng ngay cách vách phòng Quân Khuynh Vũ cùng Âu Dương Triệt.

Quân Khuynh Vũ cùng Âu Dương Triệt nói chuyện thanh âm rõ ràng truyền vào tai Lạc Khuynh Hoàng. Bên trong con ngươi tối tăm lướt qua một tia hào quang, khóe môi gợi lên chút ý cười như có như không.

Khó trách Quân Khuynh Vũ muốn an bài nàng ở phòng này.

Phiêu Hương cư hiệu quả cách âm hiệu vô cùng tốt , nhưng nàng lại nghe thấy thanh âm rõ ràng từ phòng cách vách, thậm chí so với không có bức tường còn rõ ràng hơn, xem ra hai cái phòng này tất nhiên có điều huyền bí, chỉ sợ cũng là thủ đoạn quen thuộc của Phiêu Hương cư thời điểm thu thập tình báo đi.

Ngón tay có chút nhẹ nhàng đánh lên cái bàn, Lạc Khuynh Hoàng mím môi, nghe cách vách đối thoại.

“Lưu Cảnh công tử muốn ta buông tha ý nghĩ cưới Quân Thiên Lam?” Tiếng nói của Âu Dương Triệt mang theo ba phần nghi hoặc bảy phân ngả ngớn truyền đến.

“Không sai.”

Quân Khuynh Vũ lấy thanh âm của Lưu Cảnh công tử, thanh âm thanh nhã lộ ra nhè nhẹ lạnh lùng. Giống như thúy trúc sừng sững giữa đông . Thanh dật thoát tục lại mang theo vài phần cao ngạo.

“Xin hỏi lý do?” Khẩu khí Âu Dương Triệt có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không vì người khác dụng tâm mà sợ hãi, khẩu khí vẫn mang theo vài phần ngả ngớn không thể kiềm chế.

“Ta thích nàng. Không muốn ngươi thú nàng!”

Khẩu khí trấn định tự nhiên, bên trong mang theo vài phần đương nhiên, nhưng cũng có vài phần quý ý.

Ngón tay Lạc Khuynh Hoàng đang chuẩn bị gõ bàn đột nhiên dừng lại, bên trong con ngươi đen như mực hiện lên vài tia cổ quái, khóe môi gợi lên chút tươi cười bất đắc dĩ.

Một lời nói dối như vậy, Quân Khuynh Vũ cư nhiên có thể trấn định tự nhiên như vậy. Nàng thật sự không thể không bộ