
ành cũng thông minh. Dù sao trời sinh giống nhau như đúc nhưng không phải là không có khả năng, nàng cũng không thể chứng minh nữ tử trước mắt chính là Lạc Khuynh Thành. Nhưng không cần lo lắng, mục đích của nàng không phải như thế.
“Cũng là người đáng thương.” Lạc Khuynh Hoàng ý vị sâu xa liếc Lạc Khuynh Thành một cái, lại đem ánh mắt đến Quân Kiền Linh, thản nhiên nói, “Nhị hoàng tử đừng trách bản quận chúa nhiều lời. Muội muội của ta bị phán quyết xử tử, lại mất tích. Nay xuất hiện nữ tử giống như đúc ở bên người nhị hoàng tử, không khỏi hoài nghi. Huống hồ, mặc dù không phải muội muội ta, bên người nhị hoàng tử thu lưu một nữ tử giống người ám sát hoàng hậu nương nương cũng không tốt!”
Thân thể Lạc Khuynh Thành run mạnh.Lạc Khuynh Hoàng là đang ép Quân Kiền Linh bỏ nàng ta! Nếu Quân Kiền Linh vẫn cố ý đem nàng ta giữ lại bên người tất nhiên sẽ bị người ta chê cười, với tính tình của Quân Kiền Linh, tất nhiên sẽ vứt bỏ nàng ta. Mà hiện tại nàng ta đã không có nhà để về, trên người không có tiền, nếu rời khỏi sự che chở của Quân Kiền Linh, nàng sao sống được!
Sắc mặt Quân Kiền Linh quả nhiên đổi. Lát sau hắn mới khôi phục bộ dáng ôn hòa, cười nói, “Đa tạ Khuynh Hoàng quận chúa nhắc nhở. Bản điện suy nghĩ thật không chu toàn. Chỉ là đào kép này đã ở quý phủ bản điện ngây người mấy năm, nếu bởi vì nàng trời sinh giống Khuynh Thành tiểu thư mà đuổi nàng ta đi, sợ là không tốt?”
Lạc Khuynh Hoàng nhíu lông mày, ý cười trên mặt không giảm đi nửa phần, từ từ nói, ”Nhị hoàng tử thật có lòng nhân hậu. Đây vốn dĩ là chuyện của nội viện hoàng tử, Khuynh Hoàng cũng không dám quản nhiều. Nếu không có chuyện gì, Khuynh Hoàng liền cáo từ!”
Lạc Khuynh Hoàng lưu loát nói xong, liền xoay người lên ngựa nghênh ngang mà đi.
Trải qua chuyện hôm nay, chuyện quý phủ Quân Kiền Linh có đào kép giống Lạc Khuynh Thành sẽ truyền ra toàn bộ kinh thành. Mà Quân Kiền Linh cư nhiên không để ý Khuynh Hoàng quận chúa hảo tâm nhắc nhở, cố ý để con hát này ở lại quý phủ, không khỏi làm người ta hoài nghi.
Đào kép này có phải chính là tam tiểu thư Lạc Khuynh Thành của phủ đại tướng quân?! ! Có lẽ Lạc Khuynh Thành mưu hại hoàng hậu nương nương căn bản chính là Quân Kiền Linh bày mưu đặt kế ?!Mà người cứu Lạc Khuynh Thành chính là nhị hoàng tử?!
Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng nở ra một nụ cười lạnh. Nàng đã sớm dự đoán được Quân Kiền Linh sẽ không buông tha cho Lạc Khuynh Thành như vậy. Dù sao bây giờ nàng thái độ kiên định, muốn kết thông gia với phủ đại tướng quân đã trở thành bọt nước. Như vậy người Quân Kiền Linh muốn dùng để đối phó với phủ đại tướng quân, không ai hiểu biết hơn Lạc Khuynh Thành.
Một quân cờ quan trọng như vậy, Quân Kiền Linh sao bỏ được?! Huống chi Quân Kiền Linh người này luôn luôn lòng dạ thâm sâu, lòng nghi ngờ rất nặng. Hắn đương nhiên không dám thả Lạc Khuynh Thành ra, vạn nhất Lạc Khuynh Thành nói cái gì sai, chẳng phải càng hại hắn.
Bởi vậy ,để Lạc Khuynh Thành trong phủ ở lại trong phủ tuy rằng sẽ bị đồn đãi, nhưng là cách an toàn nhất. Vừa có thể đối phó với phủ đại tướng quân, lại có thể tùy lúc khống chế Lạc Khuynh Thành.
Chỉ là, lời đồn này cũng không thể khinh thường. Hôm nay Lạc Khuynh Hoàng làm một phen, đã khiến cho lòng dân và người trong triều dao động.
Nếu nói về thực lực, Quân Khuynh Vũ tuyệt đối không thua Quân Kiền Linh. Nhưng nói về uy vọng trong triều, Quân Khuynh Vũ kém xa Quân Kiền Linh. Hình như các đại thần đều nghĩ Quân Kiền Linh sẽ ngồi lên ngôi vị thái tử. Cho nên nàng muốn phá hỏng uy vọng của Quân Kiền Linh, như vậy Quân Khuynh Vũ mới đạt được duy trì mà chỉ cần trả giá ít!
Lạc Khuynh Hoàng nghênh ngang mà đi, mà mọi người ở đây vẫn sững sờ tại chỗ . Nhất là Lạc Khuynh Thành, trong mắt nàng ta tràn ngập cảm động, Quân Kiền Linh thế mà lại không vứt bỏ nàng ta!
Quân Kiền Linh liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Thành, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia chán ghét. Nếu không phải Lạc Khuynh Thành còn có giá trị lợi dụng, hắn đã sớm một cước đá văng nàng ta!
Phân phó hạ nhân đi mời đại phu đến băng bó miệng vết thương cho Lạc Khuynh Thành. Quân Kiền Linh thần sắc âm trầm, lông mi tụ lại một chỗ, ánh mắt có chút hung ác nham hiểm. Vốn là muốn ở lại xem người ta diễn, nhìn thấy quang cảnh này, tự nhiên cũng không dám ở lâu.
Lạc Khuynh Hoàng cưỡi ngựa ra khỏi mã tràng, lại một lần nữa bị cản đường. Nhìn nam tử trước mặt nàng, trong lòng Lạc Khuynh Hoàng không khỏi thở dài, thật đúng là oan gia ngõ hẹp!
Nam tử kia một thân cẩm bào màu đen, cổ tay áo thêu kim tuyến, có vẻ cao quý lạnh lùng. Tóc mai dài che mi , cái mũi cao ngất có vài phần góc cạnh . Môi hắn rất mỏng, giờ phút này ý vị sâu xa nhìn nàng.
“Ngươi là ai, ngăn đón ta làm gì?!” Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên nhìn người tới, trầm giọng hỏi.
Lăng Cảnh Lan nghe Lạc Khuynh Hoàng hỏi như thế, tươi cười cũng gợi lên,”Hóa ra ngươi chính là đệ nhất Cẩm quốc mỹ nhân Lạc Khuynh Hoàng? Quả nhiên danh bất hư truyền. Chỉ là bản thái tử thật không biết, đệ nhất Cẩm quốc mỹ nhân này là một mỹ nhân lòng dạ đen tối nha.”
“Bản quận chúa không rõ ngươi đ