
cơm, mà là đi tới một một cái sân nhỏ của một gia đình nông dân ở ngoại thành.
Điều khiến cho cô bất ngờ chính là trước cửa mỗi gai đình đều đậu một chiếc xe ô tô nhập khẩu, ha, bây giờ kẻ có tiền đều thích trở về nguyên bản.
Hai người họ tới một cái sân rất lớn, trong sân là một giàn nho tươi tốt, xanh mơn mởn giống một cái lều, hơn nữa không khí phía dưới cũng đặc biệt trong lành, vừa tiến vào cảm giác trong người sảng khoái.
Xuyên qua giàn nho, bọn họ đi về phía một căn phòng. Lúc này, một cô gái mặc quần áo màu đỏ lập tức nghênh đón. “Tổng giám đốc Hoắc, ngài khỏe chứ, chỗ của ngài đã được sắp xếp!”
“Nơi này còn phải đặt trước sao? Còn phải giữ chỗ?” Nhan Như nhỏ giọng ói thầm một câu.
Hoắc Doãn Văn cười cười, thân thể ép đến bên cạnh cô, gương mặt như có như không đụng vào tóc của cô, sau đó giải thích vào bên tai cô. “Có rất nhiều người tới đây ăn cơm, nếu không đặt trước thì căn bản cũng không còn chỗ!”
“Hả?” Nhan Như Y vẫn cảm thấy giật mình.
Có điều, khi cô đi theo anh vào trong phòng thì đúng là không thể không tin! Mỗi bàn đều có người, chỉ cần nhìn cách ăn mặc cũng biết là người có tiền, hơn nữa bọn họ còn có quen biết với Hoắc Doãn Văn, sau khi chào hỏi, bọn họ liền đi vào một căn phòng độc lập!
Phong cách rất đơn giản, nhưng môi trường rất sạch sẽ, giữa phòng để một cái bàn tròn nhỏ, phía trên phủ một lớp vải trắng!
“Tổng giám đốc Hoắc, ngài uống trà lúa mạch chứ?” Nhân viên phục vụ hỏi!
“Ừ!” Hoắc Doãn Văn gật đầu.
“Vậy vị tiểu thư này?”
“Cũng giống như vậy.” Nhan Như Y trả lời.
Sau đó, nhân viên phục vụ đi ra ngoài.
“Những người có tiền thật thú vị, ăn đủ sơn hào hải vị rồi, lại chạy tới đây thay đổi khẩu vị!” Nhan Như Y cảm thán.
“Ha ha, thế này cũng không khác biệt lắm! Cả ngày uống rượu, ắn mấy thứ đầy bột ngọt, một lúc sau, đúng là nuốt không trôi! Hơn nữa em cũng không thích ăn mấy thứ cầu kì đó, cho nên dứt khoát dẫn em tới đây! Lát nữa, em nếm thử súp ngô ở đây một chút, bánh lương khô, còn có thực phẩm nông dân, mùi vị rất tốt, nguyên liệu cũng vô hại!” Lời nói của Hoắc Doãn Văn bây giờ nhiều hơn nhiều ngày trước cộng lại!
“Ha ha, anh không cần phải giới thiệu cho em! Đừng quên, hồi nhỏ em lớn lên ở ngoại thành. Mặc dù nhà chúng em ở trong huyện thành, nhưng em lại có mấy người bạn học là người nông thôn, vào lúc nghỉ hè đều tới đó chơi. Mỗi nahaf đều nuôi gà hoặc chăn heo! Con sông nhỏ ở đó cực kì trong suốt, bắt cá ở trong đó mang đi chần nước sôi, mùi vị cực kì ngon!” Cô nói về quê hương của mình, đôi mắt nhỏ lóe ra ánh sáng linh động, hấp dẫn người khác!
Hoắc Doãn Văn gật đầu. “Đúng, em nói không sai, sân sau nhà bọn họ ở trên núi có nuôi gà, vịt, ngỗng, heo, bò, dê, còn có khỉ!”
Đang nói chuyện sôi nổi, lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một người mập mạp mặc trang phục đầu bếp đi tới, trên tay bưng một ấm trà và hai cái chén!
“Tổng giám đốc Hoắc, ngài đã mấy hôm không tới?” Người tới nói chuyện thật thà, để ly trà xuống, rót nước trà cho bọn họ!
“Ừ, gần đây có bận một số chuyện, còn phải ra nước ngoài một lần!” Hoắc Doãn Văn đáp.
“Lần này đi nước nào?” Đầu bếp tò mò hỏi.
“Nước Anh.”
Đi Anh? Đó nhất định là đi nhìn bạn gái rồi! Nhan Như Y thầm nghĩ trong lòng.
“Vậy hôm nay ngài muốn ăn cái gì?”
Hoắc Doãn Văn uống một ngụm nước, nhìn về phía Như Y. “Hỏi ý vị tiểu thư này đi!”
“Tôi?” Nhan Như Y rất khó quyết định. “Tôi đều chưa từng ăn qua, cũng không biết thích ăn cái gì!”
“Không sao, em chỉ cần nói cho ông ấy biết, em thích ăn thịt heo, thịt dê, thịt gà hay thịt vịt là được? Ăn món gì cụ thể, đầu bếp sẽ sắp xếp!”
“Vậy thì thịt vịt và thịt dê đi_”
“Được, vậy tôi đi chuẩn bị ngay! Tổng giám đốc Hoắc, tiểu thư chậm dung!” Đầu bếp gật đầu một cái, sau đó đi ra khổi phòng!
Cô kì quái nhìn chằm chằm vị đầu bếp béo, cho đến sau khi ông rời đi, mới hỏi Hoắc Doãn Văn. “Nơi này thật kì quái, đầu bếp tự mình đến làm nhân viên phục vụ! Đầu bếp này rất tôn trọng anh, không phải ông ấy nợ anh tiền chứ?
Thân phận của Hoắc Doãn Văn không thể kết bàn với một đầu bếp, người đó tôn trọng anh như vậy, nhất định anh có ơn với ông ta!
“Trước kia, ông ấy là đầu bếp của Đế Hào, một lần uống rượu quá chén, tay phải bị cuốn vào trong máy xay thịt! Cho dù cuối cùng giữ lại được tay phải, nhưng lại đứt dây chằng… không có cách nào làm việc ở Đế Hào nữa – cho nên anh cho ông ấy mượn một khoản tiền, ông ấy dựa vào đó làm một nhà hàng nông gia, còn bao hết phía sau núi!”
“A, cho nên anh là cổ đông nơi này?”
“Không phải!” Anh lắc đầu.
“Ha ha_” Nhan Như Y không khỏi bật cười, lộ ra một hàm răng trắng ngay ngắn.
“Em cười cái gì, nói nghe xem!”
“Ừ – ngày hôm qua ở trên tầng thượng, em còn mắng anh là ông chủ xấu xa! Thật ra thì, anh vô cùng tốt, không có lòng dạ đen tối!”
Hoắc Doãn Văn đưa mắt nhìn cô, sử dụng ánh mắt khẳng định lời của cô. “Em nói không sai. Thời điểm thích hợp thì nên tuyên truyền một chút!”
“Ha ha, hôm qua em ở trên tầng mắng anh, anh sẽ không có không vui chứ?”
“Rất không vui, một câu ông chủ lòng dạ đen tối!” Anh làm bộ trách móc.
“À? Vậy em nên cẩn thận m