
n trắng bệch của cô,lo lắng hỏi: “Một mình em đi qua, có thể chứ? Nếu không thì đừng qua!”
“Nếu đã lên đây rồi thì để em thử một chút!” Nhan Như Y run rẩy nói, dù sao cũng chỉ cách bọn họ vài bước. Mặt khác, cũng không muốn thấy bộ dạng lo lắng của anh, vẻ mặt kia làm cô cảm thấy khó chịu, giống như chỉ có anh bất lực một mình.
“Trước tiên em lấy di động ra, thời điểm con người mất khống chế cảm xúc, cần phải nghe một chút âm nhạc êm dịu.” Cô cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại một chút, dựa theo lời thầy giáo tâm lý học làm từng bước từng bước một.
Nhưng cô rất sợ, hai tay run rẩy tìm cách mở bao da, khóa kéo cũng không có kéo ra.
“Anh đến!” Hoắc Doãn Văn cầm lấy bao da của cô, lấy di động ra.
“Anh giúp em tìm ‘Linh hồn trở lại khu vườn’!”
Hoắc Doãn Văn nhấn điện thoại nhanh chóng, tìm bài hát cô vừa nói: “Bây giờ thì mở nó ra sao?”
“Để em!” Cô cầm lấy điện thoại di động, cố gắng điều chỉnh hô hấp của chính mình, làm cho mình bình tĩnh lại, ít nhất để người khác thấy thả lỏng.
Sau đó, cô buộc mình bỏ qua không gian trống trải xung quanh, không nhìn xuống phía dưới, nhịn xuống cảm giác chóng mặt, giống như giẫm lên cây bông vải, từng bước một lại gần người có ý định nhảy lầu. Bấm để mở điện thoại, âm nhạc ấm áp làm lòng người bình tĩnh lại, trong không khí bắt đầu loáng thoáng phiêu đãng. Hiện tại, cô đặc biệt vui mừng, âm nhạc của điện thoại mình, không chỉ có chất lượng tốt, hơn nữa âm thanh không lớn không nhỏ hoàn toàn thích hợp.
Quả nhiên, hai người đứng ở mép tòa nhà, phải phơi nắng đến miệng khô nứt, bị tiếng nhạc hấp dẫn, từ bên đó nhìn qua bên này.
Chương 74: Lời Mời Ngập Ngừng
“Cô không phải muốn đi qua ——”
“Cút ngay, không được tới! Cô đi về phía trước một bước, chúng tôi liền nhảy xuống!” Người lớn tuổi vẫn rống lên đe dọa nhảy xuống.
Nhan Như Y dừng bước, hai chân như cóng lại, sau đó nỗ lực mở miệng.”Yên tâm, cháu sẽ không qua đó đâu ——”
Nói xong, Như Y dứt khoát nửa ngồi ở trên mái nhà, lấy nước suối ra, mở nắp, run rẩy ngửa đầu uống. Nhưng trong lòng run rẩy, đến uống nước cũng nghẹn. Dòng nước trong suốt như nước suối chảy tràn ra miệng, mũi cũng đầy nước!
“Khụ khụ ——” Cô ho kịch liệt!
Hai người nhảy lầu thấy nước lấp lánh trên mặt cô, bất giác cũng thè lưỡi liếm liếm đôi môi khô nứt vì nắng nóng!
Như Y ngưng ho khan, đem chai nước cầm trong tay chìa ra cho hai người họ: “Hai chú có muốn uống chút nước không. Hôm nay, trời nóng quá!”
Hai người bọn họ “người nhìn ta, ta nhìn ngươi”, ai cũng không nói uống…, ai cũng không nói không uống!
“Vậy coi như không muốn uống rồi!” Nhan Như Y đem chai nước thu lại vào trong người, không đưa ra nữa!
Hai người kia chằm chặp nhìn chai nước!
Nhạc trong điện thoại di động vẫn đang đang chơi nhẹ nhàng, giai điệu thần kỳ nhẹ nhàng chạm vào đáy lòng sâu thẳm của con người. Gọi người bình tĩnh trở lại, thanh tĩnh trở lại ——
“Hai chú đang đòi lương sao? Là nhà đầu tư thiếu tiền của hai chú sao?” Nhan Như Y thử gợi chuyện, hy vọng có cơ hội cởi mở với hai người họ.
“Là đòi tiền thuốc thang!” Người trẻ hơn tâm tình lập tức lại bắt đầu kích động.”Cách đây đã lâu tôi bị thương, bọn họ đưa chúng tôi đến bệnh viện, sau đó không quan tâm chuyện chúng tôi chết sống! Hiện tại, cánh tay này của tôi coi như bị phế bỏ ——”
Lúc nói chuyện, người nọ giơ cánh tay lên, rõ ràng bị biến chứng vì không được điều trị tốt!
“Đầu của anh ta bị sắt cốt thép đập trúng, sau này hơi bị lơ mơ, nhưng lòng dạ của bọn lãnh đạo này cũng thiệt xấu xa! Chúng tôi bây giờ chỉ còn cách về nhà, tiền vé xe cũng không có, lại tàn phế, cơm cũng không ăn được, ở lại cũng không có tiền thuê nhà. Nếu không chết, còn hữu dụng gì chứ?”
“Nhảy xuống, tôi muốn nhảy xuống. Tòa cao ốc này còn chưa mở bán, nếu án mạng xảy ra, nhất định sẽ không ai mua nhà nữa.” Người lớn tuổi bắt đầu nói lầm bầm, ánh mắt của hắn nhìn đăm đăm xuống dưới, tâm thần quả thật có vấn đề!
Thật ra, bây giờ Nhan Như Y đã sớm quên sạch kiến thức cứu người, trong đầu một mảnh trống không, cô chỉ có thể bằng vào bản năng thu hút sự chú ý của hai người đàn ông, khiến họ di chuyển vào giữa nóc nhà. “Nếu như hai chú thật sự muốn nhảy xuống, có thể hay không nói cho cháu biết tên của hai người, tên tuổi người thân, địa chỉ ở đâu không?”
“Cô muốn làm gì?” Người trẻ tuổi hơn đề phòng hỏi.
“Bởi vì cháu sẽ giúp hai người đòi tiền thuốc thang cùng phí bồi thường, sau đó sẽ đem tiền gởi cho người nhà hai chú, có được không?” Nhan Như Y bất giác mở miệng, hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì! Chỉ biết là nếu cô bị ngất ở đây, bốn phía trống trải như vậy, tùy ý sẽ lấy đi hai mạng người!
“Cái gì? Có thật không?” Người trẻ tuổi bất ngờ khi nghe được câu này!
“Dạ!” Nhan Như Y dùng sức gật đầu một cái.”Cháu cũng vậy, ghét bọn đầu tư, hận chết bọn họ, bọn họ đều là lòng dạ hiểm độc như ác quỷ. Chúng ta phải tin tưởng luật pháp, kiện bọn họ ——”
“Luật pháp chỉ dành cho người có tiền ——”
“Không phải vậy, anh cháu cũng là công nhân làm công ở công trường, bị thương, quản lý công trường không quan tâm, cháu đã đi hầu tòa cả