The Soda Pop
Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327161

Bình chọn: 8.5.00/10/716 lượt.

ốn ăn!” Cô quái dị cười hai tiếng, độc ác chặt đứt yêu cầu của anh!

Anh là một ông chủ lớn lại cả ngày ăn mì cay Thành Đô? Điều đó không phải rất kì quái sao? Hơn nữa, cô muốn kéo dài khoảng cách với anh!

Không thể luôn lo lắng trong lòng vì anh!

****Cơ Thủy Linh lạy mọi người một lạy vào ngày ba mươi tháng chạp, mong mọi người tiền tài rộng mở, mọi việc thuận lợi, vui vẻ****

Sau khi cô cự tuyệt, anh cũng không đòi hỏi gì nữa, cứ như vậy đưa cô về nhà!

Kha Văn đi vùng khác, không ở nhà, cho nên trong nhà chỉ có một mình cô, cô đã làm một chuyện vô cùng xấu hổ, đó chính nấu mì Thành Đô!

Chỉ là, không biết vì sao, trình tự nấu cũng giống như ngày hôm qua, cũng có thịt băm, nhưng cô lại thấy không ngon bằng hôm qua!

Ăn không ngon, sau khi ép mình ăn hết một bát, cô đã ném hết bát đũa dùng qua vào bồn rửa, nghĩ lát nữa rửa!

Nhưng cô cũng không có nghỉ ngơi, cô ngồi trước máy vi tính,chuẩn bị dịch truyện cổ tích tiếng Anh đầu tiên, đây là việc làm thêm cô vừa nhận vào sáng hôm qua.

Phiên dịch hết kiếm chừng 800 đồng!

Đang khi cô dịch được một nửa, điện thoại của cô đột nhiên vang lên, là một dãy số lạ, chỉ là điện thoại vẫn cố chấp, số đuôi là 6688!

Trong nghi hoặc, cô nhận điện thoại. “Alo, chào ngài…”

Âm thanh nói chuyện của đối phương rất cao, cũng đặc biệt lấy lòng, đặc biệt khách khí. “Chào cô, xin hỏi cô là trợ lý Nhan?”

Ách…

Sao người này lại biết mình là ai? Người này là ai? “Xin hỏi ngài là?”

“Chào cô, tôi họ Chu, chủ công ty xây dựng Trường Sơn!” Đối Phương tự khai báo danh tính.

Công ty xây dựng Trường Sơn? Cái tên này rất quen, đây không phải công ty hợp tác với tập đoàn Hằng Viễn sao? “Chào ngài, ông chủ Chu, ngài gọi điện cho tôi, có việc gì không?”

“Trợ lý Nhan, là như vậy, bà xã tôi mang ít đặc sản từ quê lên, nhất định muốn đưa tới cho cô, cô xem hiện tại tôi có thể lên đó được không? Hay là cô xuống đây cũng được. Tôi hiện tại đang ở dưới nhà cô!” Ông chủ Chu liên tiếp nói!

Nhan Như Y mới gia nhập xã hội nhất thời không kịp phản ứng, đây là chuyện gì. Thậm chí còn có người muốn muốn tặng đồ cho mình, tặng cho cô làm gì?

“Cảm ơn ý tốt của ngài, nhưng chúng ta không quen, tôi không thể nhận quà của ngài, mời ngài về cho!”

“Không, không, không, sao lại có thể không quen, chúng ta đều là đồng hương, bà xã tôi cũng là người Tứ Xuyên, đặc biệt muốn kết bạn với cô…” Ông chủ Chu lập tức nói ra quan hệ!

Lúc này,vợ của ông chủ Chu cướp điện thoại. “Để tôi nói, đểtôi nói…” Sau đó, vợ của ông chủ Chu dùng tiếng địa phương nói. “Em gái, chị cũng là người Tứ Xuyên, em xem, bọn chị đều tới, em không để bọn chị gặp, như vậy có phải không tốt không? Nếu không em xuống đây đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện…”

Tiếng nói của quê hương khiến Như Y cảm thấy có chút quen thuộc, vừa nghe liền đặc biệt thân thiết, xấu hổ, cô chỉ có thể đồng ý xuống dưới. “Chị chờ em chút, em xuống liền…”

Chương 95: Thân Phận “tiểu Mật Ngọt”

Vừa mới xuống lầu, Nhan Như Y liền nhìn thấy ông Chu đang đứng với một người phụ nữ khá trẻ trung. Thoạt liếc mắt, người ta ai cũng biết hai người bọn họ có chút thân mật của vợ chồng nhưng tuyệt đối không phải nguyên phối. Ông Chu dáng dấp già xọm, còn người phụ nữ trẻ trung và tươi mới!

“Em gái, em có dáng dấp thật xinh đẹp!” Người phụ nữ đi cùng ông Chu thuần thục kéo tay Như Y, khôn khéo làm quen.”Chị là người Thành Đô, em gái ở vùng nào ở Tứ Xuyên nhỉ?”

“A, tôi ở Nam Sơn – một huyện thành nhỏ!” Nhan Như Y vừa trả lời, vừa đưa mắt hỏi thăm bọn họ tìm mình có chuyện gì, đến bây giờ cô thật đúng không hiểu rõ ý tứ của hai người họ.”Hai anh chị tìm tôi có chuyện gì không?”

Ông Chu lấy từ trong xe ra một phong bì dày, mặc dù không thấy rõ đồ vật bên trong, nhưng bất luận kẻ nào cũng biết bên trong đựng cái gì.

“Phụ tá Nhan, tôi biết cô là người quan trọng bên cạnh Hoắc tổng, cô chỉ cần nói một câu, Hoắc tổng nhất định sẽ nghe, phải hay không? Chuyện hôm nay, tôi đã có chút sơ sót trong công việc, về sau nhất định sẽ chú ý cẩn thận, cô xem chúng ta đều là đồng hương ra ngoài làm việc, cần giúp một tay ——”

Nói một hồi, ông Chu đem phong bì kín đáo đưa cho Nhan Như Y.

Nhan Như Y vừa chạm vào phong bì tựa như cầm củ khoai lang phỏng tay, vội vàng kín đáo trả lại cho ông Chu.”Không, không, tôi đây thật sự không thể nhận. Hơn nữa tôi cũng không phải là người quan trọng gì bên cạnh Hoắc tổng, tôi chỉ là người phiên dịch phụ tá cho ngài ấy mà thôi!”

Ông Chu nhìn Nhan Như Y lấy lòng và nói ra vài ám hiệu.”Phụ tá Nhan, cô không nên khiêm nhường, mọi người ai cũng biết Hoắc tổng đối với phụ tá Nhan không phải bình thường. Cô nhất định phải giúp một tay, ở trước mặt Hoắc tổng nói tốt vài câu cho công ty xây dựng Trường Sơn. Chúng ta đều là người trong nhà, tôi cũng không cùng cô nói suông. Nếu như Hoắc tổng không tiếp tục kiện cáo Trường Sơn, tiếp tục hợp tác, về sau chỉ cần là Hằng Viễn cùng Trường Sơn có hạng mục hợp tác, tôi liên ngay lập tức trích 2% cho cô!”

Ông Chu vừa nghe cô nói chuyện, âm thanh Đông Bắc, nói chuyện cũng suôn sẻ hơn!

2%, nghe thật đúng là không ít đấy.