
“Bốp…… bốp…… bốp……” Anh một mực huyên thuyên khiến cô không thể không cho một tràng pháo tay.
“Anh nói xong quan điểm của mình rồi đấy , em thấy đúng không ?!” Khóe miệng nâng lên , chờ đợi khen ngợi
Vũ Nghê nheo cặp mắt , cười châm biếm , nhả ra hai chữ:”Phân chó !”
Người đàn ông nhíu mày thật lâu , nụ cười trên mặt biến mất:”Em có thể phản bác quan điểm của anh , nhưng không được dùng lời lẽ thô tục , thế này chẳng khác gì tự phá hủy hình tượng của mình !”
“Đời sống người dân tùy thuộc vào mức độ phát triển của đất nước , ít nhiều dựa vào thực lực của mỗi con người , trong đó phải kể đến các doanh nghiệp còn đang tồn tại , đây chính là tiền đề then chốt cho sự phát triển ý thức cũng như đời sống người dân. Hơn nữa nếu muốn phát triển thì chúng ta phải làm gì , điều này con nít ba tuổi còn biết , huống hồ là anh ?! Lạc Ngạo Thực , anh thế mà lại dám đi hoán đổi khái niệm trước giờ , ngông cuồng cho rằng quan hệ tình dục quyết định một phần phát triển đất nước ?!”
“Sai , anh không có nói quyết định , chỉ là nhấn mạnh hai chữ thúc đẩy. Tuy nhiên , theo lập luận của em , năng xuất cũng phải dựa vào người dân , không quan hệ tình dục thì làm sao con người sản sinh được……”
Cô không hề quan tâm , bỏ qua lời nói kia , tiếp tục bác bỏ:”Em hiểu rõ anh đang nghĩ gì , ý anh cho rằng ‘quan hệ tình dục’ thông qua hậu môn chính là tiến bộ ?! Nếu như em nhớ không lầm , khoảng 300 năm trước công nguyên , lịch sử cũng có ghi chép , chắc là anh đã quên mất ?! Ở Trung quốc vẫn còn kỳ thị tập tục này , phải mất đến một thời gian dài họ mới bắt đầu chấp nhận. Cho dù đất nước phát triển đến đâu , việc này cũng khó phổ biến !” Cô cười châm chọc , cuối cùng đánh giá. “Điều này có thể chứng minh , nếu chúng ta quay trở về quá khứ , khi nền kinh tế còn chưa phát triển , có lẽ Lạc Ngạo Thực vẫn đang ở truồng , đánh lửa trong rừng sâu……”
“Ha ha……” Lạc Ngạo Thực nằm ngã xuống giường , ôm bụng cười to , quả nhiên là giọng điệu lém lỉnh , dè đâu anh lại bị nói là khỉ. “Ha ha , Vũ Nghê , nếu quả thật như thế , anh nhất định sẽ dắt em cùng nhau hái quả dại ở trong rừng sâu , sai em bắt chí trên đầu của anh !”
Tiếng cười càng lúc càng chói tai , khiến ánh mắt cô như mờ đi:”Kiên quyết tổn thương em xong , lại còn không biết kiêng sợ , cố ý tìm em vui vẻ, anh luôn vô tình như vậy , đừng hòng em quan tâm anh !”
Anh chợt ngồi dậy , ôm chằm lấy cô , môi mỏng đè lên môi đỏ mọng.
“Ưm……”
Nụ hôn trước giờ chưa từng ấm áp như ngày hôm nay , cụ thể xem cô như đứa con nít mỏng manh , cẩn thận ngọt ngào mà hôn
Lạc Ngạo Thực nâng cằm Vũ Nghê , mỗi một lời nói khẽ hôn nhẹ một cái:”Không phải muốn trêu chọc em , mà là anh đang cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa hai chúng ta , không ngờ em lại tức giận như thế……”
“Làm sao không giận được chứ ?!” Đôi tay cô dùng sức đẩy anh. “Không giải thích thì bị anh ngược đãi uy hiếp , em cũng chỉ muốn phụ giúp giặt đồ , vì sao không thể ?!”
“Coi như là anh đau lòng , không muốn để em làm , chẳng lẽ có vậy mà em không vui ?!” Bị đẩy ngã một cách bất ngờ , nửa đùa nói. Trời ạ , không ngờ cô ấy vẫn còn canh cánh chuyện này trong lòng. “Ở trong công ty anh thường nghe thấy phụ nữ có chồng than vãn việc nhà , giặt đồ , chăm sóc con cái , kêu la oai oái ——”
“Người ta là người ta , còn em là em , sao anh cứ phải so sánh ?! Họ gặp con cái mỗi ngày , còn em thì sao ?! Khi Lạc Dật đứng trước mặt em , em còn không biết nó là con trai của mình. Khi người khác nói nó giống em , em lại một mực phủ nhận…… Vì thằng bé , em chịu thỏa hiệp với anh , vì thằng bé , em đồng ý giả vờ yêu đương , em…… cái gì em cũng phải nhịn. Nói trước quên sau , anh còn không muốn để em đến gần Lạc Dật…..”
Lạc Ngạo Thực thở dài , cắn môi mỏng:”Thân cận con cái có rất nhiều cách , nhất định em phải lựa chọn cách này hay sao ?!”
“Vâng , đó điều em muốn , anh không phải cũng vậy sao ?! Nếu không làm sao anh lại ôm hôn thằng bé ?! Nói cho anh biết, bắt đầu từ giờ trở đi , dù em làm gì đối với Lạc Dật , anh cũng không được can thiệp vào chuyện của em , nếu anh dám dùng bạo lực với em , thì em sẽ không bỏ qua cho anh !” Nói xong , Vũ Nghê nhảy xuống giường.
“Đi đâu ?!” Lạc Ngạo Thực đứng dậy kêu
Cô khinh bỉ nhìn anh , xoay người đi ra cửa:”Tư tưởng sai lệch , dĩ nhiên không cần anh chỉ dạy em !”
Chương 195: Truy cập websites
Trải qua tranh cãi kịch liệt , cuối cùng anh cũng đồng ý để cô giặt đồ Lạc Dật , nhưng mà yêu cầu cô phải mang theo bao tay
“…… Giặt quần áo mà vui vẻ vậy sao , thật hiếm thấy !” Anh bẹo má cô nói.
“Dĩ nhiên , có người mẹ nào lại không vui vẻ khi giặt quần áo cho con của mình !” Gương mặt hạnh phúc tươi cười.
Anh đứng dựa vào cánh cửa , cười hỏi:”Nếu vậy em cũng nên giặt quần áo cho anh !”
Đang tính trả lời là ‘không’ , khóe miệng cô chợt dừng lại , đáp trả nhẹ nhàng:”Em chỉ muốn giặt quần áo cho con của mình , nếu anh thích , thì không hề gì !” Ngấm ngầm mà hiểu , nếu anh là con của em , em sẽ ưng thuận ngay thôi
Lạc Ngạo Thực cau mày , tức giận quát:”Phó Vũ Nghê , miệng lưỡi của em ngày càng ghê tởm. Ăn nói c