
uan Tĩnh ở chung một chỗ , em thật sự vẫn coi Quan Tĩnh là bạn ?! Sẽ không bao giờ hận cô ấy , còn tình nguyện chúc phúc cho anh ?!”
“Ừm !” Vũ Nghê sảng khoái hồi đáp , thanh âm vang dội
Lạc Ngạo Thực khẽ vuốt trán của mình , không biết nên khóc hay cười đây ?! Nếu đổi lại ngày trước , anh nhất định sẽ yêu người phụ nữ với suy nghĩ thoáng này , nhưng là , hiện tại anh chỉ cảm thấy mình thất bại
“Ha ha……” Quan Tĩnh đứng ở một bên , không nhịn được bật cười , cô mở trừng hai mắt quay sang Lạc Ngạo Thực:”Jerry , hay là cứ nói rõ quan hệ của chúng ta cho Vũ Nghê biết ?!”
“Không được nói , anh không cho phép em nói !” Lạc Ngạo Thực kiên quyết phản đối , đôi gò má màu đồng khẽ ửng đỏ
Nhìn thấy biểu tình của Lạc Ngạo Thực , lòng cô như tê tái nửa phần. Anh ta và Quan Tĩnh có bí mật gì , mà lại không muốn cho mình biết ?!
“Jerry , kỳ thật cũng không sao mà. Cứ nói thật cho Vũ Nghê biết , dè đặt cô ấy lại hiểu lầm chúng ta ?!” Nhìn dáng vẻ phản đối của Lạc Ngạo Thực , bất chợt cô muốn cười to
Ai ~~ cũng khó trách anh. Trong câu chuyện này , vốn dĩ có chút mất mặt.
“Nếu giữa chúng ta có quan hệ , lại khiến cô ấy vui vẻ như thế , cô ấy hiểu lầm cũng tốt !” Lạc Ngạo Thực nói chuyện rõ ràng , khước từ giải thích
“Jerry……” Quan Tĩnh dùng sức kéo lấy cánh tay Lạc Ngạo Thực , lông mày lá liễu nhíu chặt:”Anh điên rồi hả , điều phụ nữ ghét nhất là loại hiểu lầm này !”
Vũ Nghê đứng ở cửa , căn bản không nghe rõ , cảm giác mình như một kẻ thừa , cô vội vàng nói lời tạm biệt:”Thật xin lỗi , hai người đang bận , tôi đi trước đây !”
“Khoan đã……” Quan Tĩnh hất cánh tay to lớn kia ra , chạy về phía bạn tốt:”Vũ Nghê , cậu đừng đi , cậu nghe tớ nói hết đã , thật ra tớ và Jerry , chúng tớ là……”
“Quan Tĩnh…… em……” Lạc Ngạo Thực nổi giận hét lên
“Em nhất định phải nói , em không muốn mất đi người bạn này !” Quan Tĩnh kiên trì mở to đôi mắt
Vũ Nghê oán giận liếc mắt nhìn Lạc Ngạo Thực , lời nói mới rồi sâu sắc làm tổn thương cô , anh ta căn bản không bận tâm đến cảm giác của cô
“Vũ Nghê , thật ra thì chúng tớ là……” Quan Tĩnh lần nữa lên tiếng
Chương 185: Lạc gia gièm pha
“Tình thân !” Lạc Ngạo Thực cướp lời nói ra hai chữ
“Ha ha , hai người đã là ‘tình nhân’ , vậy còn muốn cùng tôi giải thích cái gì ?!” Thừa nhận rồi , cuối cùng anh ta cũng phải thừa nhận !
Tình nhân ?! Lạc Ngạo Thực ngơ ngẩn đực mặt ra , cô ấy từ đâu nghe ra hai chữ ‘tình nhân’ ?!
“Ai nha , Vũ Nghê , lỗ tai cậu sao thế hả ?! Không phải tình nhân , mà là tình thân , tình thân đó. Tớ và Jerry thật sự là người một nhà !” Quan Tĩnh liên tục lặp lại mấy lần
Vũ Nghê đầu tiên sửng sốt , sau đó lắc đầu không tin:”Nếu là quan hệ tình thân , trước kia tại sao tớ lại không biết ?! Mà cho dù là vậy , cớ sao hai người lại phải giấu diếm , không dám nói ra ?!”
Vũ Nghê nhìn sang Quan Tĩnh , cuối cùng quay qua phía Lạc Ngạo Thực , trên mặt tràn đầy hoài nghi.
“Quan Tĩnh , em ra ngoài trước được không ?! Anh muốn giải thích cùng với cô ấy !” Bắt đầu đuổi người.
Nhìn gương mặt không tình nguyện kia , Quan Tĩnh biết thế nào người này cũng sẽ không nói:”Sẵn em có mặt ở đây , em sẽ tự mình khai hết mọi việc , không cần anh phải xen vào !”
Lạc Ngạo Thực biết rõ mình không thoát được , sờ sờ cái trán , xoay người đi tới cửa phòng:”Vậy hai người cứ ở đây tán gẫu , anh còn có một cuộc họp !”
Vũ Nghê liếc nhìn Lạc Ngạo Thực , bộ dáng anh ta trông rất lúng túng……
Quan Tĩnh dùng sức lôi kéo Vũ Nghê , bắt cô đối diện với mình:”Thật ra thì tớ và Jerry có mối quan hệ ruột thịt……”
‘Ruột thịt’ , hai chữ này khiến Vũ Nghê nheo mắt lại , chẳng lẽ Quan Tĩnh là em gái ruột của Lạc Ngạo Thực ?!
“Tớ là cô của Jerry !”
“…… Cô ư ?!” Vũ Nghê đem lời Quan Tĩnh lặp lại , trên mặt sửng sốt
Quan Tĩnh khẽ nâng khóe môi , tự giễu cười , đồng thời gật đầu:”Trước đây mẹ tớ từng là thư ký riêng cho Lạc Thời Thế , mà ông ấy lại là ông nội của Lạc Ngạo Thực. Chính vì mẹ tớ pha cà phê rất ngon , dẫn đến dụ được ông ấy. Năm ông ấy sáu mươi tuổi thì tớ ra đời. Tuy rằng vai vế là cô của Jerry , nhưng mà tuổi đời tớ vẫn nhỏ hơn !”
Nói đến thân thế mình , Quan Tĩnh tự cười nhạo:”Ha ha…… Chính vì có một người cô nhỏ tuổi hơn mình , cho nên Jerry rất sợ mất mặt !”
Nghe xong đáp án , Vũ Nghê thật sự bối rối…… Căn bản cô không nghĩ tới:”Năm ông nội sáu mươi tuổi mới có cậu sao ?!”
“…. Đúng vậy , thể trạng của người nhà họ Lạc quả thật tràn trề đúng không ?!Thật ra thì mẹ tớ vì tiền nên mới ở chung với ông ấy , bản thân ông ấy cũng không ưa gì mẹ tớ. Chính vì sợ sự việc này bị bêu rếu ra ngoài , sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến dòng dõi nhà họ Lạc , cho nên khi mẹ mang thai tớ , ông ấy có cấp cho một số tiền , bảo rằng nên phá thai đi. Có điều mẹ tớ là người xảo quyệt , âm thầm đẻ ra tớ. Năm năm sau , mẹ mang tớ đến Lạc gia bắt chẹt , đòi hỏi ông ấy một số tiền lớn. Nhưng đến năm tớ được mười tuổi , mẹ dẫn đến đó thì bị Chu Hân Lan (mẹ của Lạc Ngạo Thực) hung hăng sai người đánh ra ngoài. Không lâu sau mẹ tớ cũng bị tình nhân giết chết , tớ một mình lưu lạc khắp nơi , chính thức trở thành cô nhi. Đún