
g lúc tớ bị người khác đánh ở ngoài đường , Jerry xuất hiện , anh ta đã đón tớ về , sau đó nuôi dưỡng…… Phí sinh hoạt cho tới bây giờ , đều do Jerry bỏ ra !” Nói tới đây , cô cười nhưng cứ như khóc. “Khôi hài sao ?! Tớ được cháu mình nuôi lớn !”
“Quan Tĩnh , tớ thật sự không biết…… Cứ ngỡ rằng cậu vẫn còn cha mẹ , chỉ là không có ở gần mà thôi……”
“Ha ha , không sao. Nói đúng ra , Jerry thật giống như gia trưởng của tớ , anh ta chăm sóc tớ rất tốt. Ai u , cái loại quan hệ lằng nhằng này , khó trách người ta gièm pha !” Một tay cô che miệng , lắc đầu cười
“Quan Tĩnh , cậu đừng nên nói như vậy , chúng ta làm sao có thể chọn lựa cha mẹ cho mình !” Nhìn Quan Tĩnh thế này , Vũ Nghê thật sự đau lòng
Quan Tĩnh ổn định lại tâm tình , vỗ vỗ Vũ Nghê:”Không cần phải an ủi tớ , tớ đã sớm biết. Bây giờ cậu hiểu rồi chứ , vì sao Jerry phải truyền máu cho tớ , đem 13% cổ phần MBS chuyển nhượng ?! Không phải vì quan hệ mập mờ ——”
Quan Tĩnh thoải mái nói , khiến Vũ Nghê ngượng ngịu
Oh ~ thật quá mất mặt đi ?! Bởi vì Lạc Ngạo Thực , cô và Quan Tĩnh ầm ĩ một trận. Bởi vì Lạc Ngạo Thực , cô đâm ra hận người bạn này. “Quan Tĩnh , xin lỗi cậu , tớ……” Nghĩ đến chuyện sáng nay ở trước cửa nhà trọ , trông cô thật hung hăng
Quan Tĩnh ủy khuất nháy mắt , chép miệng:”Đúng vậy , hàm oan bao lâu nay bây giờ mới được giải tỏa , ít nhất cậu và Jerry phải nói lời xin lỗi tớ. Chính vì hai người mà lòng tớ cứ cảm thấy uất ức !”
“Xin lỗi , xin lỗi !” Trong lòng có chút áy náy , Vũ Nghê mỉm cười nhưng nước mắt cứ thế chảy ra
“Được rồi , chúng ta bây giờ vẫn là bạn chứ ?!” Quan Tĩnh thuận tay vuốt tóc , lúc này trông rất quyến rũ
Vũ Nghê nhanh chóng lau sạch nước mắt , cười lên:”Tất nhiên , chúng ta đương nhiên là bạn !”
“Nhưng mà tớ lại không muốn làm bạn với cậu !”
Lúc này đến phiên Vũ Nghê nóng lòng:”Tại sao ?! Cậu còn trách tớ sao ?!”
“…. Dĩ nhiên không phải , làm cô của cậu và Jerry không phải tốt hơn sao ! Ha ha……” Quan Tĩnh cười lớn
Vũ Nghê bừng tỉnh hiểu ra , đánh bạn mình:”Xì , nên nhớ cậu còn nhỏ hơn tớ một tuổi đấy nhé !”
“Nhưng là vai vế vẫn lớn hơn , điều này không thể thay đổi !”
Vũ Nghê chun mũi nhắc nhở:”Cậu lại quên rồi , tớ và Lạc Ngạo Thực đã ly hôn……”
“Sớm muộn gì cũng tái hôn , xem cậu ghen kìa , thật làm người ta nghẹt thở !” Quan Tĩnh diễn tả hành động bằng cách phẩy phẩy trước mũi
“Tớ không có , tớ muốn trở về MBS , còn cậu thì sao , có muốn cùng tớ về không ?!” Vũ Nghê vội vàng đổi chủ đề hỏi
“Được , vậy chúng ta cùng nhau trở về. Nhưng mà , cậu không cần qua với Jerry à , ít nhất cũng phải cho một cái hôn tạm biệt ?!” Quan Tĩnh tiếp tục trêu. “Này , cậu có biết không , khi nãy nhìn hai người hôn nhau đắm đuối , làm tớ cứ tưởng rằng mình đang xem phải thể loại phim A (*) , rất kích thích !”
(*) Phim con heo , hay còn gọi là 18
“Quan Tĩnh , tớ ghét cậu , cậu mau câm miệng cho tớ !” Vũ Nghê xấu hổ thét to
Chương 186: Điểm nào để em thích anh ?!
“Oa , hôm nay trông mẹ rất vui nha !” Lạc Dật đứng trước cửa phòng bếp , nhìn người vừa ca hát , vừa làm bữa ăn tối
“Tại sao cậu lại nói vậy ?! Tâm trạng mỗi ngày của mẹ đều tốt. Không nhớ ngày hôm kia , mẹ cũng đâu có giận gì chúng ta !” Hoan Hoan không phát hiện mẹ mình kỳ lạ , với cô bé thì mẹ ngày nào cũng rất dịu dàng
“Nhưng hôm nay mẹ đang làm bữa ăn tối , làm bữa ăn tối đó !” Lạc Dật trợn to hai mắt , nói chuyện đồng thời làm ra bộ dạng đang xắc thức ăn
“Đúng nha…… Hình như là vậy , trước kia mẹ đâu có nấu ăn !” Sau khi Lạc Dật nhắc nhở , Hoan Hoan mới chợt gật đầu.
Sau khi thao tác từng bước , thức ăn cuối cùng cũng làm xong. Trên miệng Vũ Nghê vẫn còn ngâm nga bài hát tiếng Anh , như có thần giao cách cảm , cô nhìn ra ngoài cánh cửa , ánh mắt chăm chú quan sát cả hai đứa bé
“Các con làm bài tập xong chưa ?!” Cô mặc tạp dề màu vàng nhạt , đôi tay chống nạnh bên hông , rất ra dáng người mẹ đang quản giáo con cái
Hai đứa bé gật đầu , hơn nữa còn phát ra âm thanh ‘uh huh’
“Vậy còn không mau đi tập đàn ?!” Lạc Dật từ nhỏ đã học đánh Piano , trong phòng vừa hay có đến hai cái đàn , vì thế cô cũng cho Hoan Hoan đi theo học chung , để hai đứa bé có thể cùng nhau luyện tập , đồng thời hòa hợp với nhau
Lạc Dật như con khỉ nhỏ chợt biến đổi 180 độ thành con cừu non , cái đầu tí hon cạ cạ trên bụng Vũ Nghê:”Mẹ , hôm nay mẹ có chuyện vui hay sao ?!”
Chuyện vui ?!. “Làm gì có. Sáng sớm mẹ đi phỏng vấn còn bị một người khó chịu tạt một chậu nước lạnh vào người. Sờ mẹ xem , bây giờ hai tay của mẹ vẫn còn lạnh này !” Vũ Nghê cầm lấy bàn tay nhỏ bé , muốn con trai cảm nhận nhiệt độ của đầu ngón tay
“Oa , thật sự rất lạnh. Vậy sao mẹ lại hớn hở ca hát như vậy ?!” Cặp mắt tinh ranh nghi ngờ
Bị con trai lần nữa tra hỏi , Vũ Nghê tự hỏi bản thân. Mình rất vui vẻ sao ?! Ha ha , được rồi , mình thừa nhận là trong lòng của mình bây giờ có chút vui sướng. Sáng sớm gặp xui xẻo , đến chiều lại trở nên tốt đẹp , tương phản quá lớn , nên mình mới vui sướng đây……
Đang lúc ấy thì bên ngoài nhà chính truyền tới tiếng xe lái vào , chậm rãi dừng lại
“Là chú trở về ?!”