
a nghe đến tin tức này , cảm giác trong đầu đã muốn nổ tung. Lập tức ngưng ngay cuộc họp , lái xe đi theo bắt cô trở về
Anh dùng con trai uy hiếp , khiến cô trở nên tức giận:”Vì sao , vì sao cứ lôi Lạc Dật ra để uy hiếp em ?! Động một chút là muốn chia cách em và Lạc Dật. Đừng nói là Tưởng Vũ Hàng , dù cho em có quan hệ với người nào , anh cũng không thể quản em. Quyền giám hộ con trai , chúng ta đều bình đẳng !”
“Nói vậy , em đang làm chuyện xằng bậy cùng với thằng khác bên ngoài ?!” Cắn răng nghiến lợi hỏi
“Xằng bậy ?! Phiền anh khi nói chuyện lịch sự một tý. Độc thân , dĩ nhiên em phải có quyền gặp gỡ những người đàn ông khác , điều này cũng rất bình thường !” Cô tiến lên một bước , nói rất rõ ràng
“Muốn cùng người khác hẹn hò ?! Ha ha , buổi tối cùng anh ăn , ngủ , trên giường. Ban ngày còn muốn gặp gỡ ?! Phó Vũ Nghê , thể lực của em thật quá dư thừa !” Ánh mắt anh lạnh lùng như băng , con ngươi tựa hồ xuyên thấu cắt vào da thịt cô
“Sinh hoạt của em không cần anh phải phê bình , sống như thế nào , là quyền tự do của mỗi cá nhân !” Lời của anh khiến cô không chỉ nổi giận , gương mặt ngượng ngùng mà ửng hồng lên
Hơi thở từ trong cơ thể biến thành cơn thịnh nộ , không khí càng thêm nặng nề , khuôn ngực anh kịch liệt phập phòng. Cố gắng kìm chế cơn giận , anh mới miễn cưỡng không kích động:”Tốt hơn là em nên ngoan ngoãn sống cùng anh , cho dù có vì Lạc Dật hay không , nhất định không được qua lại cùng những thằng khác , nhất là Tưởng Vũ Hàng , anh lại càng không cho phép !” Giọng điệu bắt đầu ghen tuông
Tại sao , tại sao lúc nào anh ta cũng đối xử ngang ngược với mình ?! Nếu chuyện này liên quan đến Quan Tĩnh , liệu anh ta có dùng giọng điệu này không ?!
“Tại sao ?!”
Cô liên tục ép hỏi , khiến Lạc Ngạo Thực trở nên giận dữ:”Dựa vào mỗi tối chúng ta ngủ chung với nhau , và anh không có thói quen chia sẻ đồ của mình cho người khác !”
Câu trả lời của anh vốn dĩ ngang ngược , không để người khác ấm lòng:”Vậy sau này ít chạm vào em đi , đừng cố dây dưa nhau. Để em còn có cơ hội hẹn hò người khác !”
“Nếu em dám làm trái lời anh , anh nhất định sẽ giết em !” Tròng mắt người nào đó giận đến đỏ ngầu
“Em không cần anh phải chấp thuận……” Giọng nói tương đối kiên định , tựa hồ nói là làm !
“Shit , anh và Quan Tĩnh không có gì……” Cơn ghen nổi lên , Lạc Ngạo Thực vô tình nói ra những lời này
Trong lòng Vũ Nghê đang tức giận , dĩ nhiên không thể nghe được , chỉ nghe qua loa hai chữ ‘Quan Tĩnh’. “Anh thích Quan Tĩnh chứ gì , anh đi mà tìm cô ấy. Phải rồi , cô ấy vừa xinh đẹp , vừa quyến rũ , đi đi , anh đi mà tìm cô ấy !” Càng nhắc đến cái tên ‘Quan Tĩnh’ , bi thương càng trỗi dậy
“Chết tiệt , đừng nói nữa , sao em cứ phải nhắc tới cô ấy !” Thanh âm bắt đầu trách cứ
“Anh đau lòng à ?! Ha ha , thật khó hiểu , nếu anh thích cô ấy như vậy , tốt hơn là nên tranh thủ , không thì cô ấy lại lần nữa tự sát vì Tưởng Vũ Hàng !”
“Em sao thế hả ?! Vì sao cứ phải nói năng lung tung , không khác gì kẻ đê tiện ?! Anh bảo không được nhắc tới cô ấy , em không nghe rõ hay sao ?! Có phải lỗ tai em có vấn đề ?!” Lạc Ngạo Thực quát to , đồng thời đẩy mạnh Vũ Nghê xuống ghế sofa.
“Lạc Ngạo Thực , anh vì người khác mắng em ?! Còn dám bảo em đê tiện ?! Ừ , là em đê tiện , anh cũng không hơn em đâu. Biết rõ trong lòng người ta đã có người khác , còn cố làm phiền bằng cách chuyển cho người ta cổ phần công ty , rất hào phóng đấy !” Cổ phần còn dám đem cho , bây giờ lại ra mặt bảo vệ. Cô cảm giác được đầu óc mình trở nên trống rỗng , lưu lại là nỗi đau dằn xé trong tim. “Nếu như anh thật sự thích cô ấy , xin đừng quấy rầy em nữa , đưa con cho em , em lập tức mang thằng bé đi !”
“Anh lặp lại lần nữa , anh và Quan Tĩnh , không phải loại quan hệ giống như em nghĩ !”
Không phải sao ?! Làm sao cô có thể tin ?! Không có quan hệ , cớ sao lại đối xử tốt như vậy ?! Người của Lạc gia ít nhiều cô đã từng gặp qua , đại khái Quan Tĩnh không thể nào có cùng huyết thống với anh ta được
Rõ ràng ra tay rất hào phóng , có thể cho đi 13% cổ phần công ty , dám nói bọn họ không có vấn đề , sao mà tin được đây ?!
“Anh không cần phải giải thích với em ! Từ bây giờ trở đi , việc của em không cần anh lo , đừng hòng tìm cách nhục mạ em. Có đê tiện , cũng chưa đến lượt anh trách móc !”
Lạc Ngạo Thực chợt ôm Vũ Nghê vào lòng , một tay nâng cằm cô , đè thấp gương mặt , hung hăng hôn vào chiếc môi đỏ mọng……
Chương 183: Người bạn gái thứ 16
“Ưm…”
Hai tay cô dùng sức đấm vào bả vai anh , người nào đó ngạo mạn đồng thời dịu dàng hôn tới , tiết tấu càng lúc càng chậm
Xua tan giận dữ , anh dường như đắm chìm ngọt ngào cùng cô. Bàn tay thon dài dọc theo sống lưng mảnh khảnh khẽ vuốt một đường xuống phía dưới , cuối cùng dừng lại gần nơi bắp đùi trắng noãn , nhẹ nhàng sờ
“Đừng…. Buông em ra !” Bụng dưới của cô cảm giác như có dòng điện lướt nhẹ qua , thoáng chốc kéo cô trở về thực tại
Cơ thể anh lúc này cuồn cuộc sôi trào , trên miệng liên tục thở gấp , bất lực buông lỏng cô ra. Nếu không phải cô đang trong thời kỳ sinh lý , anh tuyệt đối sẽ không dễ dà