
ới cậu không được sao?
– Vậy là cậu không đi chứ gì?_ hắn gằn giọng hỏi, đôi mắt ánh lên tia lửa.
– Ừm…_ tôi dè dặt gật đầu, chuẩn bị tư thế chuồn trước khi hắn nổi cơn điên.
Nhưng trái với dự tính của tôi, hắn chỉ lẳng lặng buông tay tôi ra, nhìn tôi buồn bã nói:
– Hôm nay là sinh nhật của tôi, từ trước đến nay không có ai dự sinh nhật với tôi cả, vốn tưởng rằng năm nay có thể cùng cậu chúc mừng sinh nhật ai ngờ…….
Hắn bỏ lửng câu nói rồi lẳng lặng quay đầu thất thểu bỏ đi, lạy chúa hắn nói như thế thì đến bố tôi cũng chẳng thể nào từ chối được, tôi tự vỗ tay lên đầu đánh bốp thở dài thườn thượt rồi gọi với theo hắn:
– Khoan đã…. Tôi đi với cậu là được chứ gì?
Nghe thấy vậy, hắn quay lại nhìn tôi mắt sáng lên, môi khẽ nhếch một nụ cười đẹp tuyệt, tôi nhìn hắn bất giác cũng mỉm cười theo, đúng là đồ du côn ngốc nghếch…….
Hắn đưa tôi đi chơi rất nhiều nơi, toàn là những nơi có cảnh đẹp bình dị trong thành phố mà trước giờ tôi không biết hoặc không để ý, quả thật đây là lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy vui vẻ và cười nhiều như thế, hạnh phúc phải chăng chỉ đơn giản như thế này?
Cuối cùng khi trời đã về chiều, chúng tôi dừng chân ở công viên trung tâm thành phố, nơi đây tập chung nhiều cặp nam nữ đang yêu rủ nhau đi chơi.
Tôi ngó tay xem đồng hồ, tầm này là tôi phải về nhà rồi, trong lúc tôi đang phân vân không biết có nên bảo hắn đưa về không thì hắn đột nhiên gãi gãi đầu ngượng nghịu nói với tôi:
– Cậu đưa tay ra đi.
– Tại sao?_ tôi trố mắt hỏi lại.
– Thì cứ đưa tay ra đi, tôi không làm gì đâu mà sợ_ hắn gắt.
Tôi cau mày nghi hoặc nhìn hắn rồi cũng rụt rè đưa tay ra. Hắn đút tay vào túi quần, lấy ra một cái hộp nhỏ, hắn bật nắp mở hộp rồi lấy từ trong hộp ra một cái nhẫn rất đẹp đeo vào ngón tay tôi. Tôi giật mình đưa tay lên xem ngạc nhiên hỏi:
– Cái gì đây?
– Tặng cậu đấy, cái này là chiếc nhẫn mà tôi tình cờ thấy được, nó rất hợp với cậu.
– Nhưng hôm nay là sinh nhật cậu mà. Sao lại tặng quà cho tôi?
– Cậu đã cho tôi rất nhiều rồi.
– Ơ hơ, cậu có bị ẩm Ic không đấy? Cả ngày hôm nay tôi đã mất xu nào để mua quà cho cậu đâu.
– Nhưng cậu đã đi chơi với tôi, cùng tôi đón sinh nhật đó là món quà ý nghĩa nhất mà tôi từng nhận được_ hắn nhẹ nhàng nói.
Tôi cắn môi, cảm động suýt rơi nước mắt, một người lạnh lùng như hắn mà cũng nói ra được mấy câu sến như thế này ư? Tôi bỗng cảm thấy bối rối tợn, mím môi, cúi đầu vân vê cái nhẫn. Tự nhiên có một bầu không khí ngượng ngùng bao trùm lên tất cả, làm sao bây giờ?
Phải mau mau tống tiễn cái không khí đáng nguyền rủa này đi mới được, tôi nghĩ rồi đột nhiên đánh trống lảng nói:
– Ơ… ừm, khát nước quá…
Như bắt được vàng Phong vội vàng nói như reo:
– Để tôi đi mua nước_ vừa nói xong hắn đã chạy đi mất hút, tôi nhìn theo bóng hắn mà phì cười, có lẽ tảng băng trong hắn đang dần tan.
Tôi đứng ở đó mân mê cái nhẫn trên tay, nó là loại nhẫn bản to, màu sáng bạc được chạm trổ khéo léo, hai khe nhẫn được rát vàng rất đẹp. Đang mê mẩn ngắm cái nhẫn, lơ ngơ thế nào mà tôi đâm phải một bà chị ăn mặc rất sexy cặp chân dài đến nách, khiến chị ta lảo đảo suýt ngã, thấy vậy tôi vội quay lại rối rít xin lỗi:
– Xin lỗi…thực sự xin lỗi chị.
Chị ta nhìn tôi ánh mắt tóe lửa rồi quay sang tên người yêu đang đi bên cạnh là một tay mặt mũi bặm trợn nũng nịu nói:
– Anh…… con nhỏ đó cố tình xô ngã em.
Tên kia quay ra nhìn tôi, đôi mắt trừng lên, bẻ tay rôm rốp quát:
– Con nhỏ chết tiệt, mày tới số rồi_ nói xong hắn dùng lực đẩy tôi một cái thật mạnh khiến tôi bắn ra đằng sau.
– Á……_ tôi chỉ kịp kêu lên thất thanh rồi ngã bổ chửng ra đằng sau suýt thì nát luôn cái bàn tọa, ôi má ơi đau thấu xương ứa nước mắt, tôi cố nhịn đau, chống tay đứng dậy. Nhưng sao tôi thấy trống trống ở ngón tay thế nhỉ, tôi nghĩ rồi vội đưa bàn tay lên xem, thôi chết cái nhẫn của Phong mất tiêu đâu rồi. Tôi hốt hoảng nhìn quanh quất, chợt nhận ra chiếc nhẫn đã hạ cánh ngay dưới chân bà chị sexy kia, thấy vậy tôi mừng rỡ chạy đến nhưng chưa kịp nhặt lấy cái nhẫn thì đã bị bà chị kia nhanh tay cướp mất.
– Oa…. Cái nhẫn này đẹp ghê_ bà chị kêu lên ngắm nghía cái nhẫn xuýt xoa.
– Chị ơi, đây là nhẫn của em, cho em xin lại_ tôi nhìn chị ta bằng đôi mắt khẩn thiết, kiên nhẫn chìa tay ra.
Chị ta cau mày nhìn tôi, rồi tiện tay ném cái nhẫn xuống đất bực bội nói:
– Mất cả hứng, trả, đây cóc thèm.
Tôi xót xa nhìn cái nhẫn lăn dưới đất, nhẫn nhịn cúi xuống định nhặt cái nhẫn lên thì đúng lúc ấy đế giày cao gót nhọn hoắt của bà chị kia chuẩn bị giáng xuống tay tôi, tôi bàng hoàng không kịp rụt tay lại, thôi chết rồi kì này không nát tay gãy xương mới là lạ.
Tôi hoảng kinh nghĩ, nhưng đúng lúc ấy, có một bàn tay đột nhiên xuất hiện kéo tay tôi ra, chiếc giày cao gót gõ xuống nền đất kêu cái bộp, tôi nhìn theo mà hoảng hồn, vội quay sang bên cạnh Phong đang nắm chặt lấy tay tôi, đôi mắt ngùn ngụt lửa giận.
– Phong_ tôi kêu lên.
Nghe thấy tôi gọi hắn bèn thu lại ánh mắt tức giận ấy quay sang tôi dịu dàng nói:
– Cậu có làm sao không?
– Không, tôi không sao.
– Đứng im đây chờ tôi_ hắn nói rồi