Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328254

Bình chọn: 8.00/10/825 lượt.

ửa lại, sau đó chia nhau ngồi lên hàng ghế đầu, chỗ tay lái và kế bên tay lái.

Xe dừng ở bên ngoài quán cà phê Thiên Hải, bốn người ngồi trong chiếc BMW cùng hai người ngồi trong chiếc xe Lamborghini liền mở cửa ra khỏi xe, đi tới đứng ngay ngắn bên cạnh chỗ băng ghế sau của xe Lamborghini, một người trong số đó cúi người mở cửa xe bên cạnh cho Úc Hàn Yên.

Khóe miệng Úc Hàn Yên lại kéo ra lần nữa, làm như cô là Tổng thống của đất nước đi ra ngoài vậy…….

Chống lại ánh mắt nhòm ngó của mọi người, cô chìa chân phải ra ngoài, đi xuống xe.

Ở phía xa xa, Dany nhìn thấy Úc Hàn Yên đang được sáu người vệ sĩ hộ tống đi về phía mình liền hết ý kiến.

Lăng Diệp có cần không yên lòng về Hàn Yên đến như vậy không? Anh không ở bên cạnh cô thì liền đổi thành sáu người vệ sĩ.

Cần phải khoa trương đến như vậy sao?

Úc Hàn Yên đi đến trước bàn của Dany, chỉ vào cái bàn cách đó tầm mười mét, nhàn nhạt nói:

“Các anh đến đó ngồi đi.”

“Dạ, phu nhân.”

Sau khi bọn họ rời đi, Úc Hàn Yên ngồi xuống chỗ đối diện với Dany, cô dựa lưng vào ghế than thở:

“Cũng may là trong quán cà phê không có ai, nếu không nhất định tôi sẽ bị nhìn chằm chằm mất?”

Dany cười vô lương đáp:

“Người đàn ông của cô đối với cô cũng đủ khẩn trương đi.”

Ngày đó ở trên bãi biển, cô đã cảm nhận được sâu sắc sự lợi hại của Hàn Yên.

Cô ấy lợi hại như vậy nhưng Lăng Diệp lại vẫn không an tâm.

Úc Hàn Yên nhếch nhếch miệng bất đắc dĩ.

Cô nhìn quét một lượt quanh quán cà phê hỏi:

“Cô đã bao cả quán cà phê này sao?”

Dany lắc đầu lên tiếng:

“Tay tôi không đủ lớn đến như vậy, người bao nó không phải tôi mà là Bạch Triết Nhã.”

Bạch Triết Nhã? Trong mắt Úc Hàn Yên thoáng qua tia bất ngờ, hỏi:

“Cô ta cũng tới đây?”

Dany nhíu nhíu mày, lẩm bẩm:

“Không phải là cô kêu tôi hẹn cô ta sao?”

Tôi? Úc Hàn Yên cố gắng suy nghĩ lại, nhưng không hề có chút ấn tượng nào.

Cô cười cười đáp:

“Gần đây trí nhớ giảm quá.”

Trong mắt Dany lộ ra vẻ lo lắng hỏi:

“Cô không sao chứ?”

“Vậy Bạch Triết Nhã đâu?” Úc Hàn Yên lắc lắc đầu, lên tiếng hỏi.

Dany vừa định mở miệng thì thấy Bạch Triết Nhã bưng một chiếc khay đặt ba ly cà phê đi ra, trên môi cô ta là nụ cười không rõ ý vị:

“Tới rồi.”

Không đợi Úc Hàn Yên quay đầu lại, Bạch Triết Nhã liền đặt chiếc khay lên trên bàn.

Cô ta tươi cười lấy một ly cà phê đặt xuống trước mặt Dany, sau đó lại lấy một ly khác đặt xuống trước mặt Úc Hàn Yên, cuối cùng đưa tay phải lấy ly cà phê còn lại trên khay đặt xuống chỗ bên cạnh Dany, rồi tay tái cầm chiếc khay đặt lên trên chiếc bàn cạnh đó, còn mình ngồi xuống chỗ cạnh Dany.

“Đây là Cappuccino tự tay tôi pha chế, các cô nếm thử đi.”

Bạch Triết Nhã thấy hai người vẫn không động đậy gì, liền nói với Dany:

“Chị Dany, ly Cappuccino này xem như là em mời chị để cảm ơn.

Cảm ơn chị đã đưa em tới gặp Úc tiểu thư.”

Cô ta nói xong, mamg theo vẻ áy náy nhìn Úc Hàn Yên nói:

“Úc tiểu thư, trước đây tôi đã có chỗ hiểu lầm cô, hôm nay tôi tới đây để tạ lỗi, hy vọng có thể nhận được sự tha thứ của cô.”

Úc Hàn Yên nhíu mày, khẽ cười hỏi:

“Cô hiểu lầm tôi chuyện gì?”

Bạch Triết Nhã cười ngượng ngùng:

“Tôi hiểu lầm cô không chung thủy với tổng giám đốc Lăng.”

Trong mắt Dany thoáng qua tia kinh ngạc, cô im lặng tiếp tục lắng nghe.

Môi Úc Hàn Yên cong lên châm chọc, hỏi sâu xa:

“Làm sao cô biết là do cô hiểu lầm tôi? Không phải ngày đó cô nhìn thấy tôi và một người đàn ông khác rất thân mật sao?”

Đôi mắt đẹp của Dany trợn tròn lên, cô không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, đây là chuyện gì vậy hả? Thông tin này quá nóng đi......

Rõ ràng là Bạch Triết Nhã không ngờ Úc Hàn Yên sẽ nói thẳng toẹt ra như vậy, cô ta sững sờ một lúc, sau cười nói:

“Người kia chắc là người thân của cô thôi.”

Dù sao thì sau khi nhìn tấm hình đó, Lăng Diệp cũng không tức giận chút nào.

Úc Hàn Yên lắc đầu, cười ha ha nói:

“Cô lầm rồi, anh ta là người đàn ông của tôi.”

Dany nghe hai người nói chuyện, đột nhiên thấy khát nước.

Cô bưng ly cà phê trước mặt lên uống một ngụm nhỏ, có vẻ như cảm thấy mùi vị cũng không tệ, cô lại uống thêm một ngụm nữa.

Bạch Triết Nhã hơi lúng túng, khóe miệng cô ta hơi giật giật.

Cô ta nhấp một ngụm cà phê của mình nói:

“Cho dù là như vậy thì tôi cũng không nên xen vào chuyện của người khác.”

Cô ta dừng một lúc, nhìn ly Cappuccino đang đặt trước mặt Úc Hàn Yên, nói mang theo vẻ chờ đợi:

“Tôi hy vọng cô có thể nếm thử ly Cappuccino tự tay tôi pha chế, đây cũng xem như là cô đã chịu tha thứ cho tôi.”

Úc Hàn Yên vẫn không nhúc nhích như cũ.

Cô nhìn Bạch Triết Nhã sâu xa, hỏi chậm rãi:

“Đây chính là toàn bộ những điều cô muốn nói với tôi?”

Bạch Triết Nhã gật đầu, nói có chút hèn kém:

“Tôi chỉ muốn cầu xin sự tha thứ của cô.”

Úc Hàn Yên cười giễu cợt, hỏi nhàn nhạt:

“Có ý nghĩa sao?”

Không đợi đối phương trả lời, cô đứng dậy nhìn Dany nói:

“Chúng ta đi thôi.”

Sáu hộ vệ thấy Úc Hàn Yên đứng lên, không hẹn mà cùng đứng dậy, đi tới bên cạnh cô.

Trong mắt Bạch Triết Nhã thoáng qua tia không cam lòng.

Kế hoạch của cô ta là, chờ đến khi t


Insane