Tính kế xem mắt

Tính kế xem mắt

Tác giả: Tử Văn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323741

Bình chọn: 7.00/10/374 lượt.

ư thế này, hơn nữa còn có cô Thù Lệ ở đây, không phải sao?”

Mặc dù Tống Ninh Ninh nghe theo lời anh không tiếp tục nói nữa, nhưng vẫn không nhịn được mà trừng mắt hung tợn với anh trai mình.

Ánh mắt lườm của cô khiến anh rụt cổ xuống, anh lại quay sang trừng mắt với Đỗ Phù Lãng, chỉ thấy cậu ta vẫn chuyên chú chậm rãi ăn cơm, vẫn thờ ơ lạnh nhạt như cũ.

“Chúng ta cần nói chuyện.” Cuối cùng anh vẫn không nhịn được mà quay sang nói với Đỗ Phù Lãng.

Đỗ Phù Lãng phải cố gắng lắm mới nén được cơn buồn cười, gật đầu với anh.

“Nói chuyện gì?” Tống Ninh Ninh giữ chặt lấy tay anh gằn giọng hỏi.

“Chuyện nhỏ thôi mà!” Tống Tĩnh Ninh nhìn em gái, tươi cười nói.

“Nếu đã là chuyện nhỏ, tại sao….”

“Không sao đâu.” Đỗ Phù Lãng vỗ tay cô trấn an cô rồi nói: “Để anh với anh trai ra ngoài một lát.”

“Anh không được bắt nạt A Sáng!” Tống Ninh Ninh nhìn anh trai mở miệng cảnh cáo, “Đừng quên, anh ấy bị bệnh tim, nếu anh ấy mà xảy ra chuyện gì, tôi sẽ đánh anh nhừ tử!”

Nữ đại bất trung lưu! Tống Tĩnh Ninh thật sự cảm thấy em gái mình đang rất nghiêm túc. Yêu người khác, ngay cả trái tim hay suy nghĩ đều lo lắng cho người ta, cũng không suy nghĩ lại bản thân mình mới là người mắc bệnh nan y.

Anh im lặng không nói gì, chỉ lôi Đỗ Phù lãng đi ra ngoài.

“Anh trai cô…..” ngay sau khi hai người đàn ông rời đi, trong lòng Thù Lệ âm thầm phân tích và nhận xét, “Rất thú vị.”

“Xấu hổ.” Tống Ninh Ninh mỉm cười cho qua chuyện, “Thật khiến cho cô phải chê cười rồi.”

“Chê cười ư?”

“Nếu không thì cũng là chế giễu.” Tống Ninh Ninh chầm chậm ăn đĩa salad ở trên bàn, rồi nhún vai, “Anh trai tôi không khác gì một người phụ nữ, lá gan anh ấy rất nhỏ. Nhưng anh ấy lại là một anh trai rất tốt, rất thương yêu tôi và hai đứa em gái của tôi nữa.”

Trong giọng nói của cô mang đầy cảm xúc như vậy, không khó có thể nhận ra tình thân giữa bọn họ vô cùng sâu đậm. Dừng lại một lát, Tống Ninh Ninh nổi lên dũng khí hỏi: “Cô Thù Lệ, mặc dù là chuyện riêng của cô, nhưng tôi vẫn rất tò mò…………….. có thể hỏi cô một chút được không?” Cô nhìn sắc mặt Thù Lệ không có gì biến đổi, mới tiếp tục bổ sung, “Đương nhiên, nếu cô cho rằng đây là việc riêng của cô, cô không muốn trả lời cũng không sao, tôi có thể hiểu được.”

Thù Lệ cầm khăn ăn lau miệng, đồng thời ánh mắt vẫn ung dung nhìn cô, “Cô hỏi đi.”

“Cô với vị hôn phu của cô hủy bỏ hôn ước, lại lập tức tới Đài Loan tìm A Sáng, mục đích của cô là gì vậy? Thật sự, chỉ là đơn thuần tới đây bàn chuyện hợp tác làm ăn thôi sao?”

Câu hỏi thẳng thắn như vậy, mang đầy đủ phong cách đặc trưng của Tống Ninh Ninh, Thù Lệ nghe xong chỉ nhẹ mỉm cười, “Mặc kệ mục đích của tôi là như thế nào, điều quan trọng là sau khi tôi nhìn thấy hai người như vậy, tất cả đã không còn gì quan trọng nữa rồi.”

Tống Ninh Ninh khó hiểu nghiêng đầu nhìn cô.

Thù Lệ chậm rãi mở miệng nói: “Từ trước tới giờ tôi luôn là con cưng của trời vậy, muốn gió được gió, muốn mưa có mưa. Đoạn tình cảm khi trước giữa tôi là Đỗ chỉ là do quan hệ giữa hai gia đình mà thôi, nên có khác nhiều đề tài chung để có thể nói chuyện với nhau, tôi thích anh ấy, anh ấy cũng thích tôi nên mới quen nhau, nhưng cái thứ tình cảm này không phải là tình yêu. Từ sau khi quen biết Mark, tôi đã nói chia tay với Đỗ rồi, mà anh ấy cũng đã chúc tôi hạnh phúc luôn.

Chẳng qua, trên đời này mọi chuyện thường không như người ta mong muốn, tôi yêu Mark, nhưng Mark không hề yêu tôi, anh ấy lại yêu một người con gái khác. Tôi đã bỏ qua tất cả sự tôn nghiêm của bản thân đi năn nỉ anh ấy nhưng cuối cùng vẫn không được, cho nên đành phải buông tay thôi.”

Cô gái này có lòng tự trọng rất cao. Tống Ninh Ninh ngạc nhiên nhìn cô, cô rất ngạc nhiên là cô gái này lại thẳng thắn như vậy.

“Tôi thừa nhận rằng, trước khi tới Đài Loan, quả thật tôi có ôm hi vọng Đỗ Phù Lãng sẽ quay lại và an ủi tôi.” Cô nhẹ lắc vai, “Dù sao, ngay từ lúc bắt đầu, bọn tôi cũng là bạn bè tốt, nhưng hiện tại anh ấy đã có cô rồi, tôi biết anh ấy rất hạnh phúc…. Đối với việc đi cướp đoạt người yêu của người khác tôi không có hứng thú, Đỗ là người đàn ông tốt, nhưng cũng không phải là người đàn ông tốt duy nhất trên đời này. Biển lớn còn rất nhiều cá, tôi hà tất gì phải chém giết một con, cho nên cô có thể yên tâm rồi chứ?”

Nghe thấy cô ấy nói như vậy, Tống Ninh Ninh không có cách nào có thể ghét bỏ người con gái mới từ Mỹ trở về này được, cô phát hiện, thật ra Thù Lệ cũng không phải không thể làm cho người ta yêu thích mình được.

“Tôi nghĩ, cô cũng không cần phải bỏ đi tất cả tôn nghiêm của bản thân mà hi vọng anh ta quay đầu lại được.” Cô chống cằm, nhẹ giọng nói: “Chỉ là cô không có yêu anh ta như cô nghĩ mà thôi.”

Thù Lệ nghe xong thì đăm chiêu suy nghĩ.

Tống Ninh Ninh lại tiếp tục cười nói với cô. “Tin tôi đi, người đàn ông đó không đáng đâu, cô xứng đáng có được một người đàn ông tốt hơn anh ta.”

Thù Lệ mỉm cười đáp lại, Tống Ninh Ninh này đúng là rất khiến cho người ta một cảm giác ấm áp mà. “Cảm ơn cô.”

Tống Ninh Ninh nhẹ đặt tay lên trên tay Thù Lệ mà nói: “Nhớ kỹ, hiện tại cô không phải chỉ có một mình…


The Soda Pop